Sở Oánh ngoan ngoãn  sách, chơi đồ chơi trong phòng, Sở Sóc liền đưa Thẩm Mặc  phòng ngủ chính, dặn cô  cứ ở trong phòng, đừng   ngoài, cũng đừng gây  tiếng động để Sở Oánh phát hiện.
Thẩm Mặc tự nhiên răm rắp đồng ý.
Qua màn hình giám sát, Khương Mộ thấy Thẩm Mặc đang   bàn trang điểm của cô để soi gương.
Trong gương, khuôn mặt Thẩm Mặc tú lệ, đúng chuẩn một đóa bạch liên hoa, nhưng biểu cảm của cô   lạnh lùng,  chút sắc bén,    hợp với khí chất của cô .
Thẩm Mặc cúi đầu,  những món mỹ phẩm dưỡng da đắt tiền và các loại nước hoa hàng hiệu bày đầy  bàn trang điểm, sắc mặt cô  càng lạnh hơn. Cô  tiện tay cầm lấy một chai nước hoa, xịt một chút   khí.
Không khí lập tức tràn ngập mùi nước hoa ngọt ngào.
Khương Mộ để ý thấy chai cô  cầm là chai mà cô thường dùng nhất.
Thẩm Mặc  lạnh một tiếng  đặt chai nước hoa xuống.
Khương Mộ còn tưởng cô   gan đập vỡ chai nước hoa của  chứ.
Chỉ thấy Thẩm Mặc     phòng  đồ của Khương Mộ.
Nơi  càng khiến    choáng ngợp.
Phòng  đồ rộng lớn, diện tích  nhỏ hơn phòng ngủ là bao, nhưng trông còn xa hoa hơn nhiều.
Cả một bức tường  là giày và túi xách, quần áo trong tủ  đếm xuể, phần lớn đều còn mới tinh.
Điều đáng  là tất cả đều là đồ nữ,  thấy đồ của đàn ông,  thể thấy phòng  đồ  là của riêng Khương Mộ.
Sự ghen tị  mặt Thẩm Mặc hiện rõ mồn một.
Tay cô  lướt qua một hàng quần áo, tiện tay cầm lấy một chiếc váy.
Chiếc váy  cô   từng thấy Khương Mộ mặc, là  đầu tiên cô   thấy Khương Mộ.
Ấn tượng của cô   sâu sắc.
Trước đây cô       cô giáo Khương nhà giàu cỡ nào, xuất    , lấy   chồng  trai, lắm tiền  còn  cưng chiều cô.
Mà khi  thấy Khương Mộ, cô  mới   khác  hề  quá. Khương Mộ  chỉ xinh ,  tiền, tính cách cũng  , nhưng Thẩm Mặc  ghét cô.
Ghét cái vẻ mặt tràn đầy hạnh phúc của cô, như thể sợ  khác   cô sống  thế nào.
Nghĩ đến đây,  mặt Thẩm Mặc hiện lên nụ  châm chọc.
Thật là giả tạo.
Không  khi Khương Mộ  chồng  ngoại tình, cô  còn cảm thấy  sống hạnh phúc nữa ?
Thẩm Mặc chìm  suy nghĩ của riêng , đến khi  hồn mới phát hiện chiếc váy trong tay   cô  vò thành một cục, nhăn nhúm.
Cô  tiện tay treo , cũng  để ý,   trở về phòng ngủ.
Lúc  Sở Sóc cũng .
Thẩm Mặc lập tức trở  dáng vẻ yếu đuối, đáng thương.
Cô  chạy đến ôm lấy Sở Sóc: “Anh về , em ở một   chút sợ.”
“Sợ gì chứ.” Sở Sóc  : “Đỡ hơn ? Còn khó chịu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-48.html.]
“Có một chút, nhưng thấy  là đỡ hơn nhiều .” Thẩm Mặc khẽ .
Sở Sóc  vỗ vỗ tay cô .
“Oánh Oánh  ? Hay  qua chơi với con bé , em một  cũng  mà. Oánh Oánh chẳng  thích nhất   kể chuyện cổ tích .” Thẩm Mặc tỏ  hiểu chuyện.
Vốn dĩ Sở Sóc định xem Thẩm Mặc một lát   kể chuyện cho Sở Oánh, nhưng  Thẩm Mặc  ,   đổi ý: “Không , con bé đang  sách,  cần  chơi cùng. Em  khỏe,  ở  với em.”
“Vâng.” Thẩm Mặc đỏ mặt, tựa  vai Sở Sóc, tay cũng mân mê  n.g.ự.c .
Sở Sóc cúi đầu  cô , đối diện với đôi mắt tràn đầy dịu dàng và sùng bái của cô , lòng  rung động.
Thẩm Mặc chủ động dâng lên nụ hôn, hai  liền ngã xuống giường.
Khương Mộ xem một lúc  tắt ứng dụng , nhưng cô  quên lưu  video.
Nếu  , còn tưởng hai   yêu  thắm thiết lắm.
Đây là  đầu tiên Khương Mộ  chứng kiến thủ đoạn của Thẩm Mặc. Lừa  Sở Sóc thì thôi , bây giờ rơi  tay cô, đến lúc đó cô  sẽ  hai chữ “hối hận”  như thế nào.
Sau khi xuống xe, Khương Mộ nhắn tin cho Thẩm Nghiên, báo rằng   về đến nơi.
Không    Thẩm Nghiên đang chờ tin nhắn  mà    trả lời ngay tức khắc.
Thẩm Nghiên: [Vậy thì  , em cũng...]"
"Thẩm Nghiên: “Em đến trường  ?”
Khương Mộ: “Vâng.”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Thẩm Nghiên: “Chuyện lúc nãy  hỏi, em vẫn  trả lời.”
Khương Mộ: “Bây giờ em vẫn  thể trả lời  . Em  tìm  bằng chứng, cũng   đến bao giờ mới  thể kết thúc tất cả chuyện .”
Thẩm Nghiên: “Em yên tâm,    sẽ giúp em mà. Thật  hai hôm    bám theo  một ,   cô ả mà  ngoại tình đang ở  .”
“Tuy  chụp  ảnh họ   cùng , nhưng cô   ở cùng khu chung cư với chị gái . Anh sẽ sớm tra    phận của cô  thôi.”
“Nếu mấy hôm nữa vẫn  tìm ,  sẽ  hỏi chị gái . Cùng học một trường,  ở chung một khu,   chị    thì .”
Đọc những dòng tin nhắn , cơ mặt Khương Mộ khẽ giật.
Khương Mộ: “Tốt.”
Cô thử tưởng tượng, nếu Thẩm Nghiên thật sự  hỏi Thẩm Mặc...
Đó sẽ là một cảnh tượng thế nào nhỉ? Chắc vẻ mặt của Thẩm Mặc lúc đó sẽ đặc sắc lắm đây.
Khương Mộ liếc  đoạn video  lưu  trong điện thoại, nhếch môi lẩm bẩm: “Anh cắm sừng  thì  ngủ với em trai , như  cũng coi như công bằng  nhỉ?”
Nghĩ , cô  nhắn tin cho Thẩm Nghiên, chủ động hẹn    ngoài.
Khương Mộ: “Lần   bảo em mời một bữa cơm để trả công   mẫu,   nghĩ   ăn gì ?”
Thẩm Nghiên: “Không cần vội . Đợi khi nào  tìm    là ai  chúng   ăn cũng  muộn.”
Khương Mộ thầm nghĩ, đợi đến lúc  tìm , e là  sẽ chẳng còn tâm trạng mà ăn nữa .