Lúc nhận  điện thoại của Tạ Thiến Thiến, Khương Mộ đang  dài  ghế sô pha  kịch bản, điện thoại để ngay bên cạnh trong tầm tay.
Chuông  reo, cô  bắt máy.
“Sao thế?” Khương Mộ  về  tắm rửa  đồ, lúc  đang mặc một chiếc váy ngủ, mái tóc búi củ tỏi lười biếng, vài lọn tóc con lòa xòa  trán.
Giọng Tạ Thiến Thiến ở đầu dây bên  vô cùng kích động: “Cậu đang ở  đấy?”
“Ở khách sạn nghỉ ngơi.”
“Tớ mới    đóng phim, nam chính là Hứa Thừa ?”
“Ừ, đúng . Tớ   với  ?”
Cô lười biếng nhấc chân lên, vạt váy lụa màu đen trượt xuống, để lộ bắp chân thon thả, trắng nõn.
Cô  uống một chút sâm panh, nên giọng  và trạng thái càng thêm phần thư thái.
“Chưa! Cậu  hề ! Cậu  mà  đóng phim chung với Hứa Thừa, tuyệt vời quá! Tớ là fan của   đấy, nhớ xin cho tớ một chữ ký nhé.”
Bên chỗ Tạ Thiến Thiến  chút ồn ào,  như đang ở quán bar.
“Cậu đang  gì thế?” Khương Mộ hỏi.
“Uống rượu, nhảy nhót, ngắm trai  chứ gì nữa.” Giọng Tạ Thiến Thiến  to.
Khương Mộ “Ồ” một tiếng: “Chà,  tâm trạng ghê.”
“Đồng nghiệp rủ tớ , nhiều    trai lắm.”
Khương Mộ nghiêng đầu, hỏi: “Thật ?”
Tạ Thiến Thiến  phá lên: “Thật chứ .”
“Đẹp trai cỡ nào?” Khương Mộ  hỏi: “Cho tớ xem với.”
Tạ Thiến Thiến  vẻ   ngà ngà say: “Ai da, đợi chút, tớ chụp ngay đây.”
Khương Mộ “Ừm” một tiếng.
Bỗng nhiên,  tiếng gõ cửa. Khương Mộ nhíu mày,   điện thoại: “Có  đến, tớ  mở cửa, lát   nhé.”
Khương Mộ cúp máy  đặt điện thoại xuống, cũng   Tạ Thiến Thiến bên    rõ .
Mở cửa ,   bên ngoài chính là Lộ Nhiên.
Anh rõ ràng  uống rượu, cả  nồng nặc mùi cồn, ánh mắt nóng rực  cô chằm chằm.
“Sao   uống rượu?”
Lộ Nhiên vịn  tường, “Ừ” một tiếng.
“Anh uống rượu   về phòng nghỉ ngơi?”
Giọng Lộ Nhiên khàn đặc,  năng chậm chạp: “Anh   sẽ ăn tối cùng em,  đến đón em.”
“  say , để   ăn .”
Hai  đúng là  hẹn ăn tối cùng .
“Không.” Lộ Nhiên lắc đầu.
“  uống rượu ,  thể lái xe .”
“Anh gọi tài xế .” Lộ Nhiên  Khương Mộ sẽ  .
“Không ,  say  thì đừng   nữa.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-484.html.]
Lộ Nhiên im lặng  cô.
“Vào trong  .”
Cô đưa tay kéo Lộ Nhiên  phòng.
Vừa lúc đó, Hứa Thừa và trợ lý cũng về đến phòng của . Cả hai đều thấy cảnh Lộ Nhiên bước  phòng Khương Mộ.
Trợ lý của Hứa Thừa  : “Đó là  đại diện của cô Khương   ?”
“Ừm.”
“Trông bảnh thật đấy. Em    đại diện của cô Khương là quản lý vàng  tiếng trong ngành, giỏi lắm. Ngoài đời còn  trai hơn trong ảnh nữa.”
“Ừm.”
“Quản lý của cô Khương chắc hẳn  coi trọng cô . Phim trường của  ở nơi hẻo lánh thế  mà   vẫn đến thăm.”
Hứa Thừa im lặng  , ánh mắt dán chặt  cánh cửa phòng Khương Mộ.
Trợ lý mở cửa phòng: “Anh Hứa,   ?”
Hứa Thừa lúc  mới  hồn: “Không  gì.”
“Sao    nhà ? Tối nay   ăn gì?”
“Cậu  ăn ,    ăn.”
Vẻ mặt Hứa Thừa    cho lắm.
“Sao thế ạ? Anh  khỏe ?” Trợ lý cảm thấy  đột nhiên như biến thành một  khác.
“Có chút mệt. Cậu  một  .”
Sau khi trợ lý , Hứa Thừa đóng sập cửa , tựa   đó. Anh rút điện thoại , định nhắn tin cho Khương Mộ, nhưng cuối cùng  cố gắng kìm nén."
“Anh   tỉnh táo,    say.” Lộ Nhiên gạt tay cô , vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
“Còn bảo  say ,    lời của  say thôi.” Khương Mộ phì , “Anh Lộ Nhiên,   ăn gì , em gọi đồ ăn ngoài cho  nhé?”
Lộ Nhiên đáp gọn lỏn: “Không ăn đồ ăn ngoài.”
“Vậy thôi, em ăn một .”
“...”
Thái độ dửng dưng của Khương Mộ khiến Lộ Nhiên thấy  vui chút nào.
Ấy  mà Khương Mộ dường như định gọi đồ ăn thật, cô   xuống  cầm ngay lấy điện thoại.
Vừa , tin nhắn của Tạ Thiến Thiến cũng gửi tới.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Tạ Thiến Thiến: [Gửi  xem .]
Phía  tin nhắn là hai tấm ảnh.
Một tấm ảnh trông  tối,  ánh đèn mờ ảo, cách đó  xa là một bàn  ba bốn  trai trẻ đang . Trông họ còn trẻ, nhiều nhất cũng chỉ  hai mươi tuổi, tướng mạo cũng sáng sủa, ưa . Thế nhưng với gu của Khương Mộ thì vẫn còn kém một chút, chẳng đủ để khiến cô  hứng thú.
Khương Mộ trả lời: [Ừm, cũng .]
Tạ Thiến Thiến: [Có ai  mắt ?]
Khương Mộ: [Không .]
Tạ Thiến Thiến: [Thôi  . Mà    với Tần Triệt thế nào ?]