“Người quản lý của cô   ?” Hứa Thừa hỏi.
“Ừm, ban đầu   định rủ   ngoài ăn, nhưng vì   uống rượu nên  đặt cơm hộp về phòng ăn luôn cho tiện. Ăn xong chúng  trao đổi chút chuyện công việc    về.”
“Vậy .”
Hứa Thừa    mở lời với Khương Mộ như thế nào. Vốn dĩ ngay từ đầu Khương Mộ   rõ chỉ là tập kịch, là do chính   kiềm chế  mà phát sinh quan hệ với cô. Sau chuyện đó,  thực sự  đề nghị hai  chính thức quen .
Thế nhưng, dường như mỗi   định mở lời, Khương Mộ đều tìm cách lảng sang chuyện khác.
Hứa Thừa  chút nghi ngờ Khương Mộ cố ý  .
    bằng chứng, nhất là khi đối diện với đôi mắt  dịu dàng  xinh  của cô.
Tim  chỉ  đập loạn xạ, đến cả suy nghĩ cũng trở nên khó khăn.
Trời mới , lúc đóng phim,    kiềm chế đến mức nào mới  thể  định cảm xúc của ,  để tình cảm của Hứa Thừa lấn át tình cảm của nhân vật Lâm Vũ Đình.
“Anh đang lo lắng cho cảnh  ngày mai ?”
Khương Mộ thực   đoán  mục đích của Hứa Thừa.
Hứa Thừa giật , nghĩ đến cảnh  ngày mai, sắc mặt khẽ  đổi: “Không ,   gì  lo cả.”
Khương Mộ  thở dài một tiếng: “Thật   lo lắm.”
Nói xong, cô  về phía Hứa Thừa: “  sợ bóng tối, sợ ngày mai sẽ  thể hiện .”
“Sẽ  , cô  tin  chính .”
Khương Mộ lắc đầu: “ sẽ cố hết sức. Anh sẽ giúp  chứ?”
Bị ngắt lời như , những điều Hứa Thừa    quên sạch.
“Ừm,  đương nhiên sẽ giúp cô.”
Khương Mộ đưa tay nắm lấy tay : “Hứa Thừa,   với  thật đấy. Nếu   ,  chắc chắn  thể  thành vai diễn . Thật hy vọng   vẫn  thể tiếp tục hợp tác với . Tuy  nhỏ hơn  vài tuổi, nhưng chỉ cần  ở bên cạnh,  liền cảm thấy  vững tâm,  an lòng, chỉ  dựa dẫm  . Anh   ,   cho  một sức mạnh  lớn.”
Những lời  của Khương Mộ khiến Hứa Thừa vô cùng vui sướng. Hắn  ngờ   quan trọng với cô đến .
Điều  khiến  vui lên  nhiều, còn  chút ngượng ngùng.
“Thật ?”
Gò má   ửng hồng, trong lòng nóng rực, một luồng nhiệt chạy khắp cơ thể khiến   khỏi hít một  thật sâu, cảm thấy  khí hít  cũng bỏng rẫy.
“Đương nhiên .” Khương Mộ   , ánh mắt lấp lánh như  trời.
Hứa Thừa lấy hết can đảm hỏi  nỗi lo trong lòng: “Vậy...  khi đóng máy, cô còn cần  nữa ?”
Khương Mộ chớp chớp mắt, ngơ ngác hỏi : “Đương nhiên ,    hỏi ? Đóng máy chỉ  nghĩa là bộ phim    xong, nhưng chúng  vẫn sẽ tiếp tục liên lạc mà.”
Hứa Thừa  cô trả lời, liền      rõ ràng, khiến Khương Mộ hiểu lầm.
“Không , ý    .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-488.html.]
Hắn  chút sốt ruột.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ dịu dàng vỗ lưng : “Hứa Thừa,  đừng nghĩ nhiều quá. Hôm nay    lạ đấy nhé,   tối nay  tập kịch với  nên   quen ?”
Hứa Thừa ngẩn , Khương Mộ  nhanh chóng vòng tay ôm lấy eo . “Hay là, chúng   tập  cảnh ngày mai một chút .”
Hơi thở của Khương Mộ phả  tai ,  ngứa ngáy,  nóng hổi.
“...” Hơi thở của Hứa Thừa trở nên hỗn loạn, trong đầu bắt đầu hiện lên hết cảnh  đến cảnh khác.
Cảnh  ngày mai chính là phân đoạn nồng cháy nhất của cả bộ phim.
Lâm Vũ Đình giam cầm Tuyết Lạc, bịt mắt cô, còn cho cô uống t.h.u.ố.c khiến cô   mềm nhũn, thậm chí   nên lời.
Lâm Vũ Đình  cơn giận  cho mờ mắt, ban đầu chỉ  trả thù Tuyết Lạc, nhưng  nhanh chóng nhận    thể xuống tay. Hắn  yêu Tuyết Lạc.
Nghĩ rằng   sống  bao lâu,  dứt khoát dùng  thời gian cuối cùng để cùng cô chìm đắm triền miên. Hai  ở trong mật thất,    nhiều chuyện điên cuồng.
“ mà...” Hứa Thừa do dự.
Khương Mộ đưa tay nâng mặt  lên: “ mà cái gì? Anh   ?”
Hứa Thừa lắc đầu,  thở hổn hển,  từ chối: “Không...”
Khương Mộ để lộ ánh mắt tổn thương: “Thôi  ,    thì thôi. Xin .”
“Không cần xin ,  chỉ cảm thấy chúng      cho cô.” Hứa Thừa vội vàng giải thích,   nhỏ: “Chuyện chúng  tập kịch buổi tối... cô   cho  quản lý  chứ?”
Khương Mộ lắc đầu: “Không , chúng    , đây là bí mật của chúng ,   kể cho ai  cả.”
Hứa Thừa ngập ngừng hỏi: “Vậy cô  lo  sẽ   ?”
Khương Mộ cảm thấy buồn , đương nhiên là  lo nên mới dám rủ  tới chứ.
 là một  bé đáng yêu.
Cô mở to mắt, nghiêm túc  Hứa Thừa: “  bao giờ nghi ngờ ,  tin  sẽ   .”
“Ừm.”
“Hôm nay  lạ lắm, rốt cuộc là  chuyện gì ?”
Hứa Thừa im lặng vài giây,  bất ngờ gọi tên cô: “Khương Mộ.”
“Ừm? Sao thế?”
“Nếu    thích cô, cô còn đối với  như  nữa ?”
"Hứa Thừa  dứt lời,  liền nín thở  Khương Mộ, ánh mắt  giấu nổi vẻ mong chờ len lỏi.
Nghe , Khương Mộ thoáng sững sờ, cô thì thầm lặp  câu hỏi như thể  tin  tai : “Anh... thích  ?”.
Hứa Thừa vốn  giỏi thể hiện tình cảm thật của . Tỏ tình là một việc quá đỗi lạ lẫm, khiến cơ thể  khẽ run lên, đến  năng cũng trở nên khó khăn, cứ như thể chỉ cần hé miệng là trái tim sẽ nhảy vọt  khỏi lồng ngực.