Khương Mộ: “Lúc đó  khi em  bận mất ,  là   trong vài ngày tới .”
Thấy Khương Mộ chủ động như , Thẩm Nghiên vui  mặt: “Ừm, thật   ăn gì cũng . Chỉ cần   cùng em, ăn gì cũng thấy ngon.”
Khương Mộ: “Thật  thì... hai ngày tới em  nghỉ,    đó giải khuây. Anh    cùng em ?”
“Dĩ nhiên là   với em ,  thì   em   chuẩn  đến  mà lường  .” Du Trần Quang mỉm , “ mà, lỡ em  đột ngột    thì  cũng  trách .”
“Em mới  thèm! Anh đừng  bậy nữa, mau cởi đồ .” Khương Mộ ngượng ngùng thúc giục.
“Em trông mong  cởi nhanh thế ? Được thôi, Mộ Mộ  lên tiếng  thì  sẽ tăng tốc ngay đây.”
“Anh...  đúng là đồ  xa.”
Dù đang  lưng  nhưng Khương Mộ vẫn  nhịn  mà bật .
Du Trần Quang đúng là đồ dẻo mỏ mà.
Chịu thua, cô đúng là chịu thua  .
Du Trần Quang  tưởng Khương Mộ   trêu đến ngượng thật,  bèn mím môi, sợ lát nữa cô  hổ quá hóa giận nên  đùa cợt nữa.
Đợi Du Trần Quang  đúng tư thế  gọi, Khương Mộ mới  chút chần chừ  , cô hỏi: “Anh chuẩn  xong thật ?”
Du Trần Quang đáp: “Ừ, xong , em  thể .”
Khương Mộ từ từ xoay . Dù  ngắm qua   bao nhiêu mỹ nam, cô cũng  choáng ngợp  cảnh tượng .
Dáng  của Du Trần Quang  quá sức tưởng tượng.
Làn da   quá trắng nhưng đều màu và căng bóng, lồng n.g.ự.c vạm vỡ, bờ vai rộng, xương quai xanh sâu đến mức  thể nuôi cá. Nhìn xuống  là sáu múi cơ bụng săn chắc gợi cảm khiến   thèm thuồng, còn  cả hai đường nhân ngư rõ nét, từ từ kéo dài xuống .
Khương Mộ chỉ  giật phắt chiếc khăn đang che  phần quan trọng của Du Trần Quang , nó thật sự ảnh hưởng đến việc cô thưởng thức vẻ   mắt.
 là sắc  hại  mà.
Khương Mộ suýt chút nữa  đưa tay lên sờ thử.
Cũng may là định lực của cô đủ ,  kịp nhịn xuống.
“Anh điều chỉnh  tư thế  một chút, dịch sang  .” Giọng Khương Mộ  nhẹ  mềm, tựa như một sợi lông vũ khẽ lướt qua tai Du Trần Quang, ngưa ngứa.
Du Trần Quang cảm thấy lòng  cũng nhộn nhạo theo,   theo lời Khương Mộ dịch  sang .    cử động, chiếc khăn   cũng trượt xuống theo, suýt chút nữa là rơi hẳn.
May mà Du Trần Quang dùng tay giữ  kịp, mới  đến nỗi phơi bày  .
“Nhìn mắt em kìa, thẳng tắp luôn ,     khăn của  rơi xuống ?” Du Trần Quang ngước lên  Khương Mộ, trêu chọc.
Khương Mộ lườm  một cái: “Em  .”
“Thật ? Anh  tin, rõ ràng em cứ   chằm chằm với ánh mắt dê xồm.”
Du Trần Quang đúng là đang  bậy  bạ, ánh mắt Khương Mộ    trong sáng, tuy trong lòng thì mê mẩn thật nhưng cô sẽ  để    .
“Anh còn  bậy nữa tin em đ.á.n.h  ?”
Khương Mộ  dậy, dáng vẻ tức giận của cô khiến Du Trần Quang vô cùng thích thú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-49.html.]
“Anh chỉ  để em đ.á.n.h thôi.” Du Trần Quang  với cô, một nụ   dịu dàng  rạng rỡ.
Anh   mặc quần áo mà còn  như , quả thực là đang dụ dỗ  khác phạm tội.
“Em  đây.” Du Trần Quang tiếp tục dụ dỗ.
“Em  qua ,  rảnh rỗi quá  ?”
Du Trần Quang gật đầu: “Ừ, chán lắm,  hôn em.”
Khương Mộ: “...”
Thật hết  nổi.
“Thật đấy,  thấy dáng vẻ nghiêm túc vẽ tranh của em đặc biệt quyến rũ.”
Khương Mộ hờn dỗi : “Chắc chắn  quyến rũ bằng  bây giờ .”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Du Trần Quang  : “Vậy em  thích dáng vẻ  của  ?”
Khương Mộ: “Anh đừng như .”
“Anh đang hỏi  nghiêm túc đấy.”
Du Trần Quang dường như  cảm thấy lời  của  mập mờ đến mức nào,  cho rằng họ chỉ đang giao lưu bình thường.
Khương Mộ: “Không thích.”
“Đồ dối trá.” Du Trần Quang cong môi, lúc  lồng n.g.ự.c  khẽ phập phồng, khiến lòng  xao động.
Lần vẽ  tốn nhiều thời gian hơn   vẽ cho Thẩm Nghiên. Có lẽ do  hình Du Trần Quang quá , thỉnh thoảng Khương Mộ  giả vờ vẽ tranh nhưng thực chất là lén ngắm  thêm vài .
Mấy tiếng đồng hồ trôi qua, Du Trần Quang cũng  chút  chịu nổi. Dù   cũng    mẫu chuyên nghiệp,  thường  yên nửa tiếng  khó chịu, huống chi là mấy tiếng đồng hồ, giữa chừng chỉ nghỉ ngơi hai . Đến lúc sắp vẽ xong, Khương Mộ cũng  thể nhận  sự khó chịu của .
Khương Mộ ân cần : “Trần Quang, nghỉ một lát .”
Du Trần Quang khẽ cử động, hỏi: “Vẽ xong  ?”
Khương Mộ: “Còn một chút nữa thôi.”
Du Trần Quang nghĩ một lát  : “Anh xem  ?”
“Được chứ.” Khương Mộ  tác phẩm của , cũng  tệ, xem như khá hài lòng.
Gương mặt Du Trần Quang  cô vẽ vô cùng  hảo, giống hệt  thật.
Thân hình càng tuyệt mỹ,  chê   . Chỉ còn  phần chân  vẽ xong, cộng thêm vài chi tiết cần chỉnh sửa  là  thể  thành trong hôm nay.
Du Trần Quang quấn khăn quanh hông   đến bên cạnh Khương Mộ.
Khi  thấy bức tranh khỏa  của chính , sắc mặt   chút  đổi.
Anh  ngờ Khương Mộ  thể vẽ   đến thế.
Du Trần Quang  chút cảm động, tâm hồn cũng  chấn động mạnh.