Nghe những lời , tâm trạng của Tần Triệt phức tạp vô cùng. Thật ... những gì Khương Mộ  hy sinh vì   đây,     , chỉ là   để tâm, cũng  bao giờ thực sự quan tâm đến cô.
Một Khương Mộ  từng yêu  đến thế, chắc hẳn   chịu nhiều tủi  và vất vả lắm.
Ánh mắt Tần Triệt trở nên sâu thẳm, tràn ngập sự xót xa dành cho Khương Mộ.
“Mộ Mộ,  xin .”
Khương Mộ mỉm : “Không  . Lúc mới ly hôn, em  thực sự  hận . Hận vì    yêu em, vì   tàn nhẫn đến , vì   chút đoái hoài đến tình nghĩa thanh mai trúc mã của chúng . Vì    yêu mà còn cưới em, để  cho em một tia hy vọng hão huyền.”
Khi  những lời , đôi mắt Khương Mộ trong veo như một dòng suối, cô  thẳng  mắt Tần Triệt, ánh mắt như một luồng sáng  thể  thấu tận tâm can .
Ánh mắt  khiến   chốn dung ,  hổ đến cùng cực.
Dù Khương Mộ   .
 từng lời của cô  như d.a.o cứa  tim Tần Triệt.
Đây là điều cô cố tình . Mỗi một chữ, mỗi một câu, thậm chí cả ánh mắt của cô đều khiến Tần Triệt cảm thấy tội  ngập tràn.
Phải ,   thể  trách  chứ.
Sao  thể    của .
Cả thanh xuân và tình cảm của nguyên chủ đều  ch.ó gặm hết. Nếu Tần Triệt  yêu cô, tại   đồng ý kết hôn?
Nếu  kết hôn, tại    chạm  cô,  đối xử với cô bằng chiến tranh lạnh suốt một thời gian dài như ?
Tàn nhẫn nhất là,  lúc cô cần sự an ủi, cần cảm giác an  nhất,     mệt mỏi,   ly hôn.
Vậy sớm hơn thì   gì?
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ chính là    hối hận,  tự dằn vặt,   rằng tất cả đều là  của .
“Là  của . Bây giờ  cũng  hối hận.”
Khương Mộ dường như   thấy, cô cúi đầu, im lặng hồi lâu.
Sự im lặng của cô mang đến cho Tần Triệt một lời khiển trách  lời cùng một áp lực vô hình.
Chính Tần Triệt cũng cảm thấy   quá tàn nhẫn với Khương Mộ.
Trước đây,  dường như  hề nhận  điều đó.
Bây giờ nghĩ kỹ , những gì   sai,  chỉ  những điều Khương Mộ  .
Con  ... thật là một kẻ tồi tệ.
“Bây giờ em  còn hận  nữa.”
Tần Triệt sững sờ.
“Bởi vì... em  còn yêu  nữa. Em buông bỏ . Trong lòng em  còn chỗ cho  nữa. Vào cái ngày em thông suốt tất cả, em bỗng thấy lòng  nhẹ bẫng, thật sự đấy.”
Khương Mộ mỉm ,  , nụ   môi cô là nụ  thật tâm.
 nó  đ.â.m  mắt Tần Triệt đau nhói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-495.html.]
Cô thật sự  còn yêu  nữa ?
Tần Triệt  Khương Mộ, trái tim  như  những lời  xé  thành vô  mảnh, những vết rách chằng chịt như mạch máu, lan  khắp nơi, chẳng còn một chỗ nào lành lặn.
Thì , cảm giác  đau đến thế  ?
Tần Triệt chợt thầm nghĩ."
"Hẳn là khi xưa  đề nghị ly hôn, Khương Mộ còn đau lòng hơn  bây giờ gấp bội.
Khi , Khương Mộ   lóc t.h.ả.m thiết, nhưng   đang bận tối mắt tối mũi, chỉ thấy cô đang gây sự vô cớ, phiền phức vô cùng. Chính vì , quyết tâm ly hôn trong   càng thêm sắt đá.
Còn những chuyện khác,   chẳng còn nhớ rõ.
Bởi lúc đó, tâm trí  vốn chẳng hề đặt nơi cô.
Vậy mà từ lúc nào, hình bóng Khương Mộ  trở thành nỗi mong nhớ ngày đêm của , khiến  cứ bất giác nghĩ về cô mãi  thôi.
Để  bây giờ, khi Khương Mộ  rằng cô  hết yêu,   chẳng tài nào chấp nhận nổi.
“Mộ Mộ,   em vẫn còn giận . Anh sẽ bù đắp cho em, chúng  nhất định  thể   từ đầu.” Tần Triệt khó khăn cất lời.
Anh  dứt câu, Khương Mộ vẫn chẳng  lấy một chút phản ứng.
Trái tim Tần Triệt nguội lạnh  một nửa, nhưng  vẫn   bỏ cuộc.
Khương Mộ bình thản  : “Thôi ,  cần thiết . Sau   sẽ sống thật  vì bản  , và quên  .”
Tần Triệt  kìm  mà siết c.h.ặ.t t.a.y cô, tha thiết : “Không , Mộ Mộ, em  thể quên .”
Lòng  rối như tơ vò, nhưng     thể buông tay dễ dàng như .
Khương Mộ  giằng tay ,    giữ càng lúc càng chặt.
“Tần Triệt! Anh buông .”
Khương Mộ cau mày, vẻ mặt tỏ rõ sự  vui.
Tần Triệt đăm đăm  Khương Mộ. Dù   thừa nhận,  vẫn  chấp nhận một sự thật phũ phàng: thái độ của Khương Mộ đối với      đổi. Cô  còn là cô bé năm nào luôn quấn quýt bên , luôn miệng  yêu ,  rằng    thì  sống nổi.
Ánh mắt cô   bây giờ  trở nên lạnh lùng và xa cách,  còn sót  dù chỉ một tia yêu thương.
 con  vốn dĩ là một giống loài tiện đòn.
Tần Triệt cũng  thừa nhận, chính  cũng tiện y như thế. Khương Mộ càng  thoát khỏi ,   càng   buông tay.
Anh  cố gắng thêm một  cuối. Tình yêu từng nồng cháy đến thế,    thể  hết là hết ? Anh  tin.
Có lẽ tình yêu  vẫn còn  đó trong lòng Khương Mộ, chỉ là  cô cất giấu và khóa chặt nơi sâu thẳm nhất. Anh  tìm  chiếc chìa khóa , mở cửa trái tim cô, để giải thoát cho tình yêu cô từng dành cho .
“Em cho  thêm một cơ hội nữa,  ?”
Tần Triệt  bao giờ nghĩ rằng sẽ  ngày   hèn mọn đến thế  mặt Khương Mộ.
Anh   như , nhưng nếu   ,  sẽ thật sự mất cô mãi mãi.