Những  khác   cùng Khương Mộ,   cô cũng hành động một , nhưng vì    ở quá xa nên khi  thấy tiếng cô, họ đều theo bản năng  .
“Cái gì ?”
“Tìm  gì thế?”
“Mọi  mau qua đây xem !” Giọng Khương Mộ  chút phấn khích.
Sở Gia Nhiên vốn   hứng thú, nhưng chẳng hiểu , hình ảnh Khương Mộ   lúc nãy  hiện lên trong đầu, đôi chân bất giác bước về phía cô.
Anh  suýt nữa thì đ.â.m sầm  Lạc Quyết. Hai   , ánh mắt Lạc Quyết dường như  chút nhắm   . Sở Gia Nhiên  nghĩ nhiều, tiếp tục  đến  mặt Khương Mộ.
Chỉ thấy Khương Mộ  thật tươi với Sở Gia Nhiên: “Em tìm  một túi mì gói lớn!”
Mì gói, thứ mà     lâu    ăn.
Khương Mộ giơ một chiếc túi hành lý to sụ, bên trong chất đầy mì gói đủ các loại hương vị.
Dưa chua, bò hầm, nấm hương hầm gà, bò cay...
Sở Gia Nhiên trợn tròn mắt, vài giây ,   nhận  nước bọt trong miệng  đang tiết  ào ạt.
Cũng  thể trách   .
Rốt cuộc mấy thứ  thật sự quá hấp dẫn.
Sở Gia Nhiên cố nén cơn thèm, hỏi: “Hết hạn ?”
Khương Mộ cúi xuống lấy một gói  xem: “Còn hơn một tháng nữa mới hết hạn.”
Lúc , những  khác cũng  tụ .
“Phát hiện  cái gì thế?”
“Mẹ ơi, mì gói!”
“Trời đất,    lầm chứ, cả một túi mì gói to thế !”
Mấy tháng gần đây,    ăn bánh quy nén, khoai tây và bánh bao. Thỉnh thoảng mới  ăn một bát cháo. Mì gói, thứ đồ ăn   vị   nước dùng , họ   lâu,  lâu    nếm.
“Vậy mà vẫn  hết hạn! Hu hu hu, hạnh phúc quá  mất.”
“Mẹ ơi, con vẫn còn sống để  ăn mì gói.”
“Ở đây  mười mấy gói, mỗi  một gói, tuyệt vời!”
Mọi  vô cùng kích động, cuối cùng cũng   nhớ  hỏi Khương Mộ: “Cô tìm thấy nó bằng cách nào ?”
Khương Mộ ngượng ngùng : “Em... Em nghĩ  vô dụng quá, nên chỉ  cố gắng tìm một chút đồ ăn ngon. Không ngờ  thấy chiếc túi  ở  kệ hàng. Thấy   vui như , em cũng vui lắm.”
Khương Mộ   xong, sắc mặt   đều trở nên kỳ quặc.
Trước đây họ luôn chê bai Khương Mộ vô dụng,  đuổi cô , nhưng cô  những  hề để bụng mà còn một lòng     vui vẻ.
Nhìn nụ  trong sáng rạng rỡ của Khương Mộ, trong lòng ai nấy đều  chút áy náy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-505.html.]
Vẫn là Lạc Quyết phá vỡ sự im lặng,  trầm giọng : “Được ,  thôi, lên tầng hai.”
Vừa  Khương Mộ  với tất cả  , duy chỉ   là cô  thèm liếc lấy một cái, rõ ràng là cố ý.
Lạc Quyết  xong liền xoay  bỏ , những  khác cũng theo .
Sở Gia Nhiên   một bước  dừng , vươn tay cầm lấy chiếc túi  đất,  Khương Mộ, ngập ngừng một chút  thầm nghĩ, Lạc Quyết    ,  của  mà cũng  thèm quan tâm. Anh  đưa tay gãi mạnh mái tóc,  với Khương Mộ: “Để  cầm, cô  theo .”
Khương Mộ gật đầu: “Vâng ạ.”
“Cẩn thận một chút.” Sở Gia Nhiên cộc lốc .
“Sở Gia Nhiên,   thật đấy.”
Sở Gia Nhiên ho khan một tiếng,  hiểu   thấy  chút lâng lâng.
Anh  thầm nghĩ, chẳng trách  đây Lạc Quyết   che chở cho Khương Mộ.
Cảm giác  một mỹ nhân coi là chỗ dựa quả thật  tệ, nhưng      cô ăn vạ .
“Tốt cái gì mà , là nể tình cô tìm  mì gói thôi.”
"Cả nhóm lên tầng hai của siêu thị, nơi vốn là khu đồ gia dụng. Thế nhưng những món đồ  giá trị đều     khuân  sạch sẽ. Khương Mộ chỉ tìm  nửa chai sữa tắm và hai bánh xà phòng thơm.
Nói là nửa chai vì vỏ chai  rò rỉ, nhưng chỉ cần mang về  vỏ là vẫn dùng . Vào thời buổi , sữa tắm  là một thứ vô cùng xa xỉ.
Những  khác cũng   tay trắng  về. Có  nhặt  một cây gậy bóng chày,   tìm thấy một hộp kẹo cao su. Còn Sở Gia Nhiên, giữa một đống hổ lốn,  phát hiện  một lọ xịt chống nắng.
Anh vốn định vứt  vì thấy nó khá vô dụng, nhưng đúng lúc đang do dự,   trông thấy Khương Mộ đang  xổm lục lọi đống đồ lộn xộn phía .
Một đôi giày đột nhiên xuất hiện ngay  mặt, Khương Mộ chậm rãi ngẩng đầu lên, bắt gặp ánh mắt bình thản của Sở Gia Nhiên đang  .
“Có chuyện gì ?”
Sở Gia Nhiên đưa lọ xịt chống nắng cho cô, cộc lốc hỏi: “Cầm ? Không thì  vứt.”
Khương Mộ mừng rỡ  , nhưng   chút  chắc chắn. Đôi mắt trong veo ngây thơ của cô long lanh xinh , cô ngập ngừng hỏi: “Tặng cho  ?”
“Chứ  nữa?”
Giọng điệu  chẳng mấy  thiện, hình như  dọa cô sợ.
Sở Gia Nhiên bất giác đưa tay dụi mũi, giọng  cũng dịu  đôi chút: “Thế  lấy ?”
Khương Mộ vội gật đầu: “Lấy ạ, cảm ơn .”
Sở Gia Nhiên chỉ “hừ” một tiếng     thẳng về phía ,  vẻ chẳng thèm để tâm đến lời cảm ơn của cô.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ ôm lấy món đồ  cũng vội vã  theo.
Sau khi cả nhóm càn quét xong siêu thị, dù những thứ tìm   nhiều, nhưng nhờ  túi mì gói mà Khương Mộ phát hiện, tâm trạng ai nấy đều phấn chấn hẳn lên. Chỉ nghĩ đến cảnh tối nay  húp một bát mì nóng hổi, ai cũng thấy nước miếng ứa .
Ngay lúc chuẩn  rời , Lâm Cao bỗng nhớ tới lời Tề Tuyên dặn, liền : “À  , Khương Mộ,   cô  ghé qua hiệu t.h.u.ố.c bên cạnh lấy t.h.u.ố.c ?”
Theo cốt truyện gốc, “nguyên chủ” vì  chứng tỏ bản  nên  một  đến hiệu thuốc, kết quả suýt nữa thì toi mạng, còn  liên lụy đến cả nhóm. Để cứu cô, Lạc Quyết   bỏ  những thứ  tìm ,  đó  một    lấy. Lúc  trở về,   đầy thương tích,   đều đổ  cho “nguyên chủ”.