Sở Gia Nhiên : “Anh   là ,  hỏi ý Khương Mộ ? Có lẽ cô   hề    cả.”
Câu     gì sai, nhưng  chạm đúng vảy ngược của Lạc Quyết.
Anh hỏi   hỏi Khương Mộ thì liên quan quái gì đến Sở Gia Nhiên chứ? Chuyện giữa  và Khương Mộ đến lượt   xía  từ bao giờ?
Chẳng lẽ     là vì Khương Mộ?
Nghĩ đến những cử chỉ  mật giữa Sở Gia Nhiên và Khương Mộ hôm nay, trái tim Lạc Quyết như  đặt một quả bom,  thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Anh chậm rãi  sang  Khương Mộ: “Vậy, em    cùng  ?”
Khương Mộ khó xử  Lạc Quyết,   liếc sang Tề Tuyên.
Những  xung quanh    thôi. Họ cũng  ngăn Lạc Quyết , nhưng lúc   gì cũng  vẻ  .
Nếu Lạc Quyết thật sự rời , đó sẽ là một tổn thất cực lớn cho căn cứ.
Anh là  mạnh nhất ở đây. Xung quanh   nhiều nhóm nhỏ luôn thèm  nơi trú ẩn tuyệt vời  của họ, nhưng vì  sự lợi hại của Lạc Quyết nên  dám manh động. Nếu   , bọn họ nhất định sẽ rục rịch nổi dậy.
Đến lúc đó, liệu căn cứ còn  thể yên bình như bây giờ ?
Tề Tuyên trợn tròn mắt. Chỉ vì một chuyện cỏn con như  mà Lạc Quyết đòi đưa Khương Mộ rời khỏi căn cứ?
Anh  điên  ?
Rời khỏi đây  họ sẽ  ?
Căn cứ đang ngày một phát triển, chỉ cần họ quản lý , quy mô chắc chắn sẽ lớn hơn cả nơi trú ẩn an . Biết  khi tận thế kết thúc, họ  thể trở thành những  thống trị thế giới .
Hơn nữa, vài ngày nữa thôi, căn cứ sẽ  đối mặt với một cơn đại khủng hoảng. Nếu   Lạc Quyết, Tề Tuyên  tự tin  thể dẫn dắt   bình an vượt qua.
Không , Lạc Quyết  thể .
Nghĩ thông suốt , Tề Tuyên  còn cố chấp nữa. Bảo cô  xin  thì xin  thôi.
Đối đầu với Lạc Quyết thì  ích gì? Tính cách của  , cô  còn  hiểu ? Một khi  quyết định chuyện gì thì  khó  đổi, nếu chọc giận  , chuyện gì   cũng dám .
Tề Tuyên hít một  thật sâu,  sang  với Khương Mộ: “Xin .”
Khương Mộ  sững sờ: “Thật    , chị   thì  cần  xin , đừng miễn cưỡng bản . Em thật sự  để tâm.”
Từng câu từng chữ của Khương Mộ đều  hề  Tề Tuyên sai, mà chỉ ám chỉ rằng cô   hề  xin , rằng cô    chỉ vì sợ Lạc Quyết rời .
Ẩn ý  chỉ cần suy nghĩ một chút là  thể hiểu .
Những  khác vốn nghĩ Tề Tuyên  xin  thì Lạc Quyết sẽ  kiên quyết rời  nữa.
  Khương Mộ  xong, họ   đổi suy nghĩ.
 , lúc nãy thì  xin , Lạc Quyết    là xin  ngay. Đây   là thật lòng.
Rõ ràng là vì Lạc Quyết.
Nếu   Lạc Quyết nổi giận, e rằng Tề Tuyên chẳng thèm để Khương Mộ  mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-512.html.]
Nghe Tề Tuyên xin , Lạc Quyết cũng chẳng  phản ứng gì. Anh vẫn  Khương Mộ, lặp  câu hỏi cô    .
Khương Mộ suy nghĩ một lát  khẽ : “Em  .”
Sắc mặt Lạc Quyết rõ ràng dịu   nhiều.
Lông mày   giãn , bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn.
Sở Gia Nhiên hỏi: “Hai  thật sự   ?”
Khương Mộ gật đầu: “Ừm,   hứa với   sẽ luôn ở bên cạnh  .”
Thật , Khương Mộ đồng ý rời  cùng Lạc Quyết là  tính toán riêng.
Cô  vài ngày nữa căn cứ sẽ gặp chuyện. Trong cốt truyện gốc, nhờ  Lạc Quyết mà   mới hóa nguy thành an. Lần  Lạc Quyết  , căn cứ chắc chắn sẽ sụp đổ.
Bây giờ ở trong căn cứ,   đều giúp đỡ lẫn , cô  tiện  tay với Tề Tuyên. Tề Tuyên cũng ỷ   căn cứ che chở nên mới dám giở mấy trò mèo  lưng.
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Cô   năm  bảy lượt bày mưu tính kế,  chỉ khiến   trong căn cứ chán ghét nguyên chủ, mà còn đả kích sự tự tin, bào mòn  sự ngây thơ, trong sáng của cô .
Từ đó    đổi vận khí của nguyên chủ.
Vì , Khương Mộ  xem, đợi đến khi căn cứ  hủy hoại, Tề Tuyên còn  thể dựa  cái gì để đối phó với cô.
Hơn nữa, cô còn  đến nơi trú ẩn an , bên đó cũng   nhiều kẻ thù đang chờ.
Gậy ông đập lưng ông, ăn miếng trả miếng, những món nợ  Khương Mộ sẽ thanh toán từng chút một.
Lạc Quyết và Khương Mộ   nhiều đồ đạc. Cả hai chỉ lấy vài bộ quần áo và lương khô, đeo ba lô lên là chuẩn  rời .
Mọi  thấy họ thật sự sắp , lúc  mới thật sự cuống lên.
“Lạc Quyết, Khương Mộ, hai  đừng  mà. Bên ngoài nguy hiểm như , hai   thể   chứ?” Lâm Cao khuyên nhủ.
Cả hai đều  để ý đến  .
Có  khác  : “Tề Tuyên  xin  , Khương Mộ em tha thứ cho chị  . Chị  cũng  cố ý, chỉ là lỡ lời thôi mà.”
Mọi  đều cảm thấy Tề Tuyên  chút sai, nhưng Lạc Quyết và Khương Mộ cũng quá  bé xé  to .
Chỉ vì chuyện nhỏ như  mà đòi ,  như Tề Tuyên phạm  tội tày đình  bằng.
“ ,  cần   căng như thế. Mọi  đều là bạn bè  sinh  tử, hai    là  lý  tha cho  khác .”
Cô gái  cạnh Tề Tuyên bất mãn lên tiếng.
Khương Mộ dừng bước, : “    tha thứ cho chị , từ đầu đến cuối   từng  trách chị  câu nào.”
Cô gái  ngẩn , nhưng vẫn : “Vậy tại  hai  vẫn  ?”
Lúc , Lạc Quyết lạnh lùng lên tiếng: “Cô  xin    là chuyện của cô , nhưng chúng    ở, các    tư cách cản.”
Tề Tuyên cũng tức  chịu nổi. Cô   xin  , tại  Lạc Quyết vẫn cứ hùng hổ dọa  như ?
Điều cô   thể chấp nhận nhất là, Lạc Quyết quan tâm Khương Mộ đến thế ,  thể để cô  chịu một chút ấm ức nào ?