Thẩm Mặc kinh ngạc  Sở Sóc, cô  ngờ    thể tuyệt tình đến , ngay cả một chút do dự  đau lòng cũng  ,  thẳng là  cần.
“...”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
“ cái gì? Chẳng lẽ em còn định sinh nó  ?” Giọng điệu của Sở Sóc như thể Thẩm Mặc đang  một chuyện gì đó  quá đáng.
Thẩm Mặc cảm thấy  sỉ nhục, trong lòng vô cùng bất bình. Đứa bé  cũng là con của cô,    cần là  cần,  nghĩ đến cảm nhận của cô ?
“Tại  em   thể sinh nó ?” Thẩm Mặc bướng bỉnh đáp .
Trước mặt Sở Sóc, Thẩm Mặc  nay luôn ngoan ngoãn  lời,  bao giờ cãi  . Vì , sự phản kháng đột ngột của cô khiến Sở Sóc vô cùng ngạc nhiên.
“Em điên  ?” Sở Sóc sa sầm mặt.
Anh hừ lạnh một tiếng: “Chuyện  em đừng  mà mơ tưởng.”
Sở Sóc lấy từ trong túi  một chiếc thẻ, đưa cho Thẩm Mặc.
“Cầm lấy ,    phẫu thuật .”
Thẩm Mặc  nhận, chỉ dùng ánh mắt ai oán  Sở Sóc.
Sở Sóc cảm thấy khó hiểu,  Thẩm Mặc  trở nên thế ?
Thực  Thẩm Mặc cũng   như . Gần đây xảy  quá nhiều chuyện, cô liên tiếp  đả kích, khiến sự kiên nhẫn và điềm tĩnh của cô   tan vỡ. Cô  thể bình tĩnh suy nghĩ, nên hành động ngày càng mất kiểm soát. Nếu là  đây, cô nhất định sẽ ôm lấy Sở Sóc, dùng giọng  dịu dàng hiểu chuyện để  rằng cô sẽ ngoan ngoãn  lời,  đó rơi vài giọt nước mắt để  đau lòng.
Lợi dụng sự áy náy và thương hại của Sở Sóc để giành  nhiều lợi ích hơn.
Đó mới là điều cô nên .
Trong lòng Thẩm Mặc cũng hiểu rõ điều đó, nhưng cô   , cô  thể chịu đựng thêm nữa.
“Em rốt cuộc    ?” Sở Sóc cảm thấy thái độ của Thẩm Mặc thật khó hiểu. Anh nắm lấy tay cô, nhét tấm thẻ  lòng bàn tay cô    bỏ .
Thẩm Mặc  bóng lưng Sở Sóc, tâm trạng  chút suy sụp.
Sở Sóc  về đến công ty thì nhận  điện thoại từ tòa án. Năm ngày , Khương Mộ  nhờ luật sư nộp đơn khởi kiện ly hôn, và đơn   thụ lý. Cuộc gọi  là để thông báo chính thức cho .
Sở Sóc  ngờ Khương Mộ  chọn cách khởi kiện, ngay cả thỏa thuận ly hôn cũng  thèm cân nhắc.
Anh suy nghĩ một lát,  bảo thư ký liên lạc với luật sư.
Vài ngày , Khương Mộ và Sở Sóc mỗi  đều mang theo luật sư của  để  buổi gặp mặt đầu tiên.
Luật sư hai bên đều cố gắng tranh giành lợi ích lớn nhất cho  chủ của , mà trọng tâm chính là giành quyền nuôi con.
Sở Sóc   rõ với luật sư rằng,  nhất là  ly hôn, nhưng nếu Khương Mộ  đồng ý, thì nhất định  giành  quyền nuôi Sở Oánh, bao nhiêu tiền cũng .
 những bằng chứng Khương Mộ đưa  thực sự quá bất lợi cho phía họ. Kể cả   tòa, thẩm phán cũng sẽ vì những hành vi của Sở Sóc mà nghiêng về phía Khương Mộ.
Hai vị luật sư đấu khẩu qua , Sở Sóc và Khương Mộ cũng  cần   gì. Khương Mộ  ngoài  điện thoại, Sở Sóc cũng  theo.
Khương Mộ cúp máy,    thì thấy Sở Sóc đang  ngay  lưng .
“Trước đây   từng nghĩ, em   thể tuyệt tình đến .”
Khương Mộ cảm thấy thật nực , bản  ngoại tình hơn một năm trời, đến bây giờ   cô tuyệt tình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-65.html.]
Đối với loại đàn ông cặn bã ngu ngốc như ,  tuyệt tình chẳng lẽ còn  mềm lòng ?
Không biến  thành thái giám  là nhân từ lắm .
Khương Mộ   phí lời với , lạnh lùng liếc  một cái  định   trong.
Sở Sóc chặn cô : “Anh sẽ  để Oánh Oánh theo em .”
“Anh nghĩ  còn  thể quyết định  ?”
Vẻ mặt bất cần của Khương Mộ khiến Sở Sóc cảm thấy vô cùng xa lạ.
Sở Sóc thất vọng : “Khương Mộ, em như biến thành một  khác .”
Khương Mộ chớp mắt, nở một nụ  từng khiến Sở Sóc mê mẩn.
Nhìn thấy cô , ánh mắt Sở Sóc bất giác cũng dịu .
 ngay giây tiếp theo,    thấy Khương Mộ : “ , biến thành  mà   bao giờ với tới  nữa.”
“Khương Mộ!”
Sở Sóc tức giận, đưa tay nắm lấy tay Khương Mộ nhưng   cô thẳng thừng hất ,  đó tặng cho  một cái tát.
“Đừng chạm  .”
Giọng điệu ghê tởm của cô khiến  cảm thấy tổn thương sâu sắc.
Sở Sóc  cô, cơn đau trong lòng khiến   còn cảm nhận  cái rát  mặt nữa,  khẽ hỏi: “Em hận  đến  ?”
Khương Mộ đáp : “Hận ? Anh cũng quá coi trọng   đấy.  là chê  bẩn.”
Sở Sóc còn định  gì đó thì điện thoại  reo lên. Anh lấy  xem, là Thẩm Mặc gọi.
Anh do dự một chút,  ngẩng đầu lên thì Khương Mộ   mất.
Sở Sóc nghĩ ngợi  bắt máy.
“Chuyện gì?”
Giọng Thẩm Mặc trong điện thoại cũng  lạnh nhạt: “Em  đồng ý bỏ đứa bé.”
“Anh  cái gì? Lặp   nữa xem nào!” Sở Sóc  sốc  giận.
“ ,   đồng ý bỏ đứa bé.” Thẩm Mặc   lấy   dũng khí, quả thật  gằn  từng chữ một.
Cô   nghĩ thông suốt . Tiền đồ   hủy hoại, cô  tuyệt đối  thể buông tay Sở Sóc  nữa. Đứa bé  chính là con át chủ bài quan trọng nhất của cô  lúc .
Trải qua bao nhiêu chuyện, cô    , nếu bỏ đứa bé  , Sở Sóc sẽ  lưng vứt bỏ cô  ngay lập tức. Đến lúc đó thì đúng là mất cả chì lẫn chài.
Thẩm Nghiên  thèm đếm xỉa đến cô , nhà trường thì  đình chỉ học, bạn bè cũng  lưng  ngơ. Tất cả   trong trường đều đang xì xào bàn tán, chê cô     hổ, khiến cô  chẳng dám đến trường mà chỉ  thể trốn ru rú trong nhà.
Nếu bây giờ còn chia tay với Sở Sóc, cô  sẽ còn  gì chứ? Cô  sẽ  để chuyện đó xảy .
Chỉ là Thẩm Mặc  đ.á.n.h giá Sở Sóc quá thấp .