Du Trần Quang : “Tao còn  việc,  gì  thẳng .”
Nếu  chuẩn  ở bên Khương Mộ,  cũng   ý định tiếp tục  bạn với Sở Sóc nữa. Thái độ của   dứt khoát, so với tình bạn ,  coi trọng Khương Mộ hơn.
“Mày với Khương Mộ qua  từ bao giờ? Hai  chúng mày dám phản bội tao!” Sở Sóc nghiến răng ken két.
“Tao  nghĩ đây là phản bội. Ngay từ khi mày ngoại tình, Khương Mộ   cần  chung thủy với mày nữa . Hơn nữa, là do mày   trân trọng Khương Mộ,  thì đừng trách  khác cướp cô  .”
Du Trần Quang  năng đanh thép, lý lẽ rõ ràng, đến mức Sở Sóc cũng  cứng họng.
“Mày với cô   đến bước nào ? Tại  mày ở trong đó lâu như  mới ? Chúng mày   chuyện đó  ?” Sở Sóc  chằm chằm  mắt Du Trần Quang, gằn giọng chất vấn.
Du Trần Quang đáp : “Sở Sóc, chúng mày  ly hôn , mày   tư cách để hỏi những chuyện .”
“Coi như tao với Khương Mộ ly hôn , nhưng tao vẫn là ba của con cô .”
“Ba của con bé thì ? Khương Mộ  coi mày là ba của con bé .” Du Trần Quang thản nhiên đáp.
Câu   khiến Sở Sóc  thể chịu đựng  nữa. Hắn đ.ấ.m một cú trời giáng  cửa xe,  vươn tay túm lấy cổ áo Du Trần Quang, kéo   gần, hung hăng : “Tao sẽ  mày  hối hận.”
Du Trần Quang   bằng ánh mắt của kẻ chiến thắng: “Buông tay .”
Sở Sóc gầm lên: “Đồ đôi nam nữ khốn nạn!”
Nghe thấy câu , đáy mắt Du Trần Quang xẹt qua một tia mất kiên nhẫn: “Câm miệng! Mày  xứng nhắc đến tên Khương Mộ.”
Nói xong,  dùng sức đẩy mạnh Sở Sóc . “Nếu để tao phát hiện mày còn theo dõi Khương Mộ, tao sẽ cho mày  thế nào là hối hận.”
Du Trần Quang lạnh lùng ném  những lời đó  nhấn ga rời .
Sắc mặt Sở Sóc tái mét,   chằm chằm theo chiếc xe của Du Trần Quang. Một lúc lâu ,  đột nhiên  thụp xuống, ôm đầu, vẻ mặt đau đớn tột cùng.
Sở Sóc thất thểu trở về nhà,  căn nhà trống rỗng,  mắt  dường như hiện  hình ảnh của Khương Mộ và con gái Sở Oánh.
Khương Mộ dịu dàng  : “Chồng về  , mau rửa tay  ăn cơm nhé.”
Sở Oánh chạy tới ôm chầm lấy : “Ba ơi, cuối cùng ba cũng về , con đang đợi ba xem hoạt hình cùng con đây .”
Cảnh tượng  dường như  là chuyện của hai năm về . Rốt cuộc,  thứ   đổi từ khi nào?
Công ty của  phát triển quá nhanh, tiền kiếm  ngày càng nhiều, các mối quan hệ xã giao cũng tăng lên. Hắn mệt mỏi, áp lực, công việc cũng  nhiều lúc  như ý. Dần dần,    đổi, bắt đầu thờ ơ với Khương Mộ, thậm chí còn chán ghét cô.
Chính lúc đó, Thẩm Mặc  xuất hiện.
Giá như  thứ  thể   từ đầu.
Sắc mặt Sở Sóc trắng bệch,  hồn bay phách lạc  lên lầu.
Lần  khi rời , Khương Mộ  mang hết đồ đạc theo.
Vì , trong nhà vẫn còn  nhiều dấu vết của cô. Mấy ngày nay, cứ về đến nhà là   nghĩ đến Khương Mộ,   bắt đầu hối hận.
Phòng ngủ vẫn còn vương vấn mùi nước hoa và đồ trang điểm của Khương Mộ, phòng  đồ  là quần áo của cô, ga trải giường và vỏ chăn cũng là do Khương Mộ mua, lúc  còn hỏi   thích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-69.html.]
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Sở Sóc ngây   những đồ vật trong phòng.
Tình yêu của  dành cho Khương Mộ dường như chỉ  khoảnh khắc mất  cô, mới trở nên mãnh liệt và sâu đậm hơn bao giờ hết.
Sở Sóc cũng tự thấy  thật hèn hạ.
Hắn nghĩ ngợi một lúc,    đến phòng vẽ của Khương Mộ.
Trước , Khương Mộ thường xuyên ở trong phòng vẽ, đó là nơi cô yêu thích nhất,  thứ đều do một tay cô bài trí, và còn   nhiều tác phẩm của cô nữa.
Đã từng  thời, Sở Sóc cũng  tài năng của cô hấp dẫn.
Phòng vẽ vẫn như cũ,   chút  đổi nào.
Sở Sóc thầm nghĩ,   mỗi khi nhớ Khương Mộ,   thể ngắm những bức tranh .
Thế là  quyết định sẽ sắp xếp  tất cả các bức tranh của Khương Mộ, bỏ tiền thuê  đóng khung cẩn thận để bảo quản.
Giữa phòng vẽ vẫn còn đặt một giá vẽ,  đó phủ một tấm vải. Sở Sóc chậm rãi bước tới,  nghĩ nhiều mà lật tấm vải lên.
Hiện   mắt là một bức tranh sơn dầu, nét vẽ vô cùng điêu luyện, mỗi một đường cọ đều toát lên vẻ  tinh tế.  ngay khoảnh khắc  thấy bức tranh, sắc mặt Sở Sóc liền sa sầm.
Hắn  thể tin nổi  mắt .
Đó là một  đàn ông khỏa ,  hình  mỹ, dung mạo tuấn tú, khí chất cao ngạo, tất cả đều   tì vết. Bối cảnh càng  nổi bật vẻ lạnh lùng của  .
Thế nhưng,  đàn ông   chính là Du Trần Quang.
Bức tranh  do ai vẽ,  cần đoán cũng .
Sở Sóc nhớ  ngày hôm đó bắt gặp Khương Mộ và Du Trần Quang ở nhà, bức tranh  hẳn là  vẽ  lúc đó.
Trong lòng Sở Sóc, Khương Mộ luôn là một  phụ nữ đoan trang, hiền thục, tâm tư trong sáng, đơn thuần.
Dù cho gần đây cô  đổi  nhiều, Sở Sóc cũng chỉ nghĩ là do phát hiện  ngoại tình nên tính tình mới trở nên khác lạ.    thể nào ngờ , Khương Mộ   thể vẽ một bức tranh như  cho Du Trần Quang.
Cô  mang bức tranh  , là cố ý để cho  thấy ?
Là để trả thù  ?
Vẻ mặt Sở Sóc trở nên vô cùng đau khổ.
Không thể  thừa nhận, Khương Mộ  thành công.
Hắn  thể chấp nhận  tất cả những chuyện . Hắn ôm lấy ngực, cảm giác trái tim như  bóp nghẹt, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, đầu óc  cuồng.
Tại   chuyện  trở nên như thế ?
Hắn cầm lấy bức tranh,  xé nát nó, nhưng   cảm thấy bất lực.
Xé nó  thì  ích gì, Khương Mộ   trở về ?
Giờ phút , Sở Sóc bắt đầu căm hận chính bản  .