Dù gì thì cô thấy Dương Chanh trông chẳng  vẻ gì là sợ hãi, điều đó mang  cho cô cảm giác an .
Ai ngờ Dương Chanh  lộ vẻ  mấy tình nguyện: “Đi cùng thì , nhưng tay cô đừng  đặt lung tung.”
Sắc mặt Triệu Giai Giai sa sầm.
Dương Chanh cúi đầu,  nhỏ  tai Triệu Giai Giai: “Cô  nhận      trong lòng  ? Cô  giữ  cách với .”
Triệu Giai Giai: “...”
Dương Chanh tiếp tục: “Tuy    thế nào cô  chọn trúng quà của , nhưng buổi hẹn hò hôm nay là  chuẩn  cho cô . Cho nên  cách gần nhất giữa chúng  chỉ  thể là như  thôi. Nếu  gần hơn nữa, lát nữa cô mà bổ nhào    thì  tránh  kịp .”
Triệu Giai Giai  nhạt.
Anh  phim  theo phía    những lời  của Dương Chanh, biểu cảm cũng vô cùng méo mó.
Thằng nhóc Dương Chanh   chuyện cũng quá phũ phàng .
Trong lúc ngâm  ở suối nước nóng, đầu óc Bạch Tuyết cũng    thả lỏng,  đang suy nghĩ xem lát nữa sẽ  .
Ban đầu    đối tượng hẹn hò hôm nay là ai, nên vẫn  quyết định  lịch trình tiếp theo. Anh  nghĩ, nếu cảm thấy  thú vị, thì cứ kết thúc sớm  về.
 bây giờ,    đổi ý định.
Bạch Tuyết mỗi khi suy nghĩ chuyện gì đó  quá mức nghiêm túc, dễ dàng quên mất thời gian. Hơn mười phút trôi qua, Khương Mộ khẽ hỏi: “Suối nước nóng  thể ngâm bao lâu  ? Sao em thấy  choáng váng.”
“Tốt nhất  nên quá mười lăm phút. Chúng   ngâm bao lâu ?”
Ciao Ciao/YTB: Ciao Kể Chuyện
Khương Mộ ngẫm nghĩ  đáp: “Hình như sắp  hai mươi phút .”
Bạch Tuyết : “Vậy chúng   thể lên bờ nghỉ một lát, lát nữa  ngâm tiếp.”
“Thảo nào em thấy  khó chịu.” Khương Mộ đưa tay lên trán, cảm thấy  chút khó thở.
Cô và Bạch Tuyết gần như cùng lúc bước  khỏi hồ nước nóng.
Cơ thể cả hai đều ửng hồng vì ngâm quá lâu. Đặc biệt là Khương Mộ, khi cô bước lên từ làn nước, cơ thể trắng nõn ửng hồng, mỗi tấc da thịt  ánh đèn càng thêm mịn màng, căng bóng, như thể đang phát  tín hiệu “trông   ngon miệng”.
Hai   đầu  , Bạch Tuyết  thấy mặt Khương Mộ cũng lập tức đỏ bừng.
Khương Mộ  bước  còn   vững, bỗng kêu lên: “Hình như em  chuột rút .”
Cô     thụp xuống, sắc mặt cũng dần tái .
Bạch Tuyết nhíu mày, nhanh chóng bước  khỏi hồ nước,  đến  mặt Khương Mộ.
“Em   ?”
Khương Mộ ngẩng đầu  , vẻ mặt khó chịu lắc đầu: “Không cử động , cứ động là đau.”
Kỹ năng diễn xuất của Khương Mộ dễ dàng đ.á.n.h lừa  Bạch Tuyết. Anh  chân cô: “Bị chuột rút ở bắp chân ?”
Khương Mộ đáp: “Vâng, chắc là do lúc nãy  yên lâu quá.”
“Vậy   dậy  ?”
Khương Mộ c.ắ.n môi, mặt mày mếu máo: “Đau lắm.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nu-vuong-tra-xanh/chuong-94.html.]
Bạch Tuyết chau mày, vươn tay đỡ cánh tay cô.  ngay khoảnh khắc chạm  cô, tay  liền khựng .
Làn da của Khương Mộ thật sự quá mềm mại, cảm giác mượt mà, tinh tế khiến tim   đập loạn nhịp.
“Anh đỡ em dậy.” Bạch Tuyết  khả năng tự chủ cực mạnh,  nhanh  trấn tĩnh .
“Vâng, cảm ơn .” Khương Mộ thuận thế dựa sát   . Từ góc độ của Bạch Tuyết,   thể thấy  khuôn n.g.ự.c đầy đặn của cô, cùng những giọt nước ấm  lau khô đang từ từ trượt xuống chiếc cổ thon dài của cô một cách  chút trở ngại.
Ánh mắt Bạch Tuyết trở nên sâu thẳm, theo bản năng  nhắm mắt .
Khương Mộ  tiến về phía  một hai bước, lòng bàn chân bỗng trượt , ngã ngửa  . Vừa đúng lúc  Bạch Tuyết  đang nhắm mắt.
Nói thì chậm mà xảy  thì nhanh, Bạch Tuyết  kịp đỡ, Khương Mộ hoảng hốt níu lấy cổ tay , cả hai cùng ngã  hồ nước nóng bên cạnh.
Một tiếng “tõm” vang lên, chân Khương Mộ đập  tảng đá cạnh hồ, lập tức bầm tím một mảng.
Mà Bạch Tuyết thì ở ngay bên cạnh cô, hai  kề sát  .
Bạch Tuyết   đầu   thấy Khương Mộ đau đến đỏ cả vành mắt.
Dáng vẻ đáng thương như hoa lê đẫm mưa của Khương Mộ thật khiến   đau lòng.
Một  thanh cao, lạnh lùng như Bạch Tuyết cũng  khỏi động lòng,  khẽ nhíu mày, trái tim như  ai đó va nhẹ một cái.
“Sao ?”
“Em... đập chân  đá .” Giọng Khương Mộ nghẹn ngào, nức nở, đôi mắt lập tức phủ một tầng  nước, chỉ một giây  là  thể bật .
“Chỗ nào?” Sắc mặt Bạch Tuyết trở nên khó coi, trong giọng  xen lẫn sự lo lắng.
“Chỗ .” Khương Mộ đau đến run rẩy, chỉ  đùi .
Cả hai đều đang ở  nước,    thể thấy rõ .
Bạch Tuyết đành bất đắc dĩ : “Chúng  lên bờ  .”
“ em  cử động , đau lắm.” Khương Mộ ấm ức .
Bạch Tuyết chỉ do dự vài giây: “Anh kéo em lên.”
Bạch Tuyết  dậy , chìa tay về phía Khương Mộ.
Khương Mộ đặt tay   lòng bàn tay ,  nhanh    nắm lấy.
Bàn tay Khương Mộ  nhỏ  mềm, khi Bạch Tuyết nắm lấy, trái tim  như  một dòng điện nhẹ chạm .
Bạch Tuyết dùng sức kéo Khương Mộ lên, nhưng cô    vững, loạng choạng  ngã  lòng .
Thời gian phảng phất như ngưng đọng  trong khoảnh khắc . Một tay Khương Mộ  Bạch Tuyết nắm, tay  thì đặt  bụng .
Bầu  khí lập tức trở nên mờ ám và ngượng ngùng.
Bạch Tuyết căng cứng ,  dám động đậy, còn tay Khương Mộ thì từ từ rời khỏi bụng .
Bạch Tuyết  thể cảm nhận  ngón tay cô lướt qua eo , để  một vệt tê dại.