Lục Thanh Ninh lặng lẽ  chằm chằm dòng tin nhắn , ký ức bỗng kéo cô trở  một ngày cách đây hai năm, khi vài  bạn cùng phòng tình cờ bắt gặp cô và Thương Úc hôn   cổng trường.
Khi đó, đám bạn cô  hét ầm lên vì sốc, vây quanh hỏi tới tấp mối quan hệ giữa cô và Thương Úc.
Lúc  cô còn  kịp trả lời, thì chính Thương Úc  ôm lấy cô, đôi môi mím nhẹ nhả  bốn chữ:
“Người yêu.”
Cũng kể từ khoảnh khắc đó, Lục Thanh Ninh ngầm mặc định giữa họ là một mối quan hệ yêu đương nghiêm túc.
 đến bây giờ, cô mới tỉnh ngộ, tất cả chỉ là một giấc mơ tự  dệt nên.
Anh   từng yêu cô.
Người   luôn đợi… là Diệp Thi.
Vị trí  yêu trong lòng  , mãi mãi chỉ dành cho Diệp Thi.
Còn cô, chỉ là công cụ để   chữa lành nỗi đau cũ, một cái bóng để đánh lạc hướng bản .
Và cũng là một  qua đường,  đáng để nhớ đến, định sẵn  lặng lẽ biến mất khỏi thế giới của  .
Chương 7.
Sau khi trở về, Lục Thanh Ninh mới phát hiện  chuyện xảy  ở buổi họp lớp   ai đó đăng lên diễn đàn trường. Toàn bộ sinh viên S đại đều đang bàn tán xôn xao.
“Từ  chui  cái con hề đeo bám   thế? Đã     phận còn dám bịa chuyện lôi cả Thương tổng , đúng là    là ai!”
“Người  là thái tử gia của giới Kinh thành,  Thương tổng thích là thiên kim tiểu thư nhà họ Diệp, nổi tiếng cả Kinh thị! Chung tình bao năm  từng  lòng,   thể dính dáng đến một con bé nhà nghèo  danh  phận? Chắc phát bệnh hoang tưởng !”
“   con bé đó  phát hiện đang cặp kè với một ông già ngoài năm mươi,  bạn học bắt gặp nên mới bịa  chuyện  để che đậy. Vừa mê tiền   trơ trẽn, học cùng với loại  thế  đúng là nỗi nhục của S đại!”
Đọc những lời lẽ đầy mỉa mai và sỉ nhục đang lan truyền  mạng, lòng Lục Thanh Ninh như  bao phủ bởi một tầng mây đen, u ám đến nghẹt thở.
Mấy  bạn cùng phòng cố gắng lên tiếng thanh minh giúp cô, nhưng lời giải thích  nhanh chóng  làn sóng công kích cuốn trôi, chẳng ai quan tâm.
Cô chẳng thể  gì, chỉ  thể tắt hết tất cả các nền tảng mạng xã hội, tự nhủ hết   đến  khác:  chuyện  sẽ sớm kết thúc thôi.
Ngày qua ngày, Lục Thanh Ninh  tất thủ tục  nghiệp,  đó trở về nhà thông báo với  –   hồi phục – về việc du học.
Cô bận rộn với việc riêng, mấy ngày liền  gặp Thương Úc. Khi  về biệt thự, cô thấy   đang   sofa, chờ cô từ bao giờ.
“Dạo  em  gì mà chẳng thấy mặt?”
“Có việc ở trường.”
Lục Thanh Ninh cụp mắt, tuỳ tiện tìm một cái cớ.
“Việc ở trường? Em sắp  nghiệp  còn việc gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nui-thi-xa-duong-thi-rong/6.html.]
Cô   để    sớm chuyện  sắp  du học, đành lấp liếm:
“Bận chuyện  nghiệp thôi.”
Thương Úc khẽ nhíu mày, theo bản năng cảm thấy  điều gì đó  .
Anh   định hỏi thêm thì điện thoại của cô bỗng reo lên. Cô lập tức nhấn   xoay  bước  ngoài.
Lờ mờ  thấy giọng một nam sinh, ánh mắt Thương Úc tối hẳn . Anh  cầm điện thoại lên   theo.
Chàng trai  là   cô giáo Từ nhờ cầm theo visa và một  giấy tờ   tất thủ tục du học, tiện đường mang đến cho cô.
Sau khi lễ phép cảm ơn, cô xoay   thì bất ngờ đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của Thương Úc.
“Cậu  là ai? Tìm em  gì?”
Lục Thanh Ninh siết chặt túi hồ sơ giấu   lưng, nụ   mặt cũng tan biến, nhẹ giọng giải thích:
“Là bạn cùng lớp, giúp em chuyển bằng  nghiệp.”
Nhìn thấy ánh mắt cô lảng tránh, vẻ mặt Thương Úc càng trở nên lạnh lùng.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
“Bạn học gì mà  thế? Còn đích  mang đến tận đây? Cậu  thích em đúng ?”
Nghe , Lục Thanh Ninh khựng ,  hiểu tại     suy diễn như thế.
“Chỉ là tiện đường giúp thôi. Em với   là bạn học bình thường,   thích ai em  , nhưng chắc chắn   em.”
Nghe cô  , Thương Úc vẫn  chằm chằm  cô thật lâu, giọng lạnh tanh:
“Dù hai  là gì, từ giờ   qua  với   nữa.”
“Thương , em  quyền kết bạn…”
Lục Thanh Ninh theo bản năng  phản bác, nhưng còn   hết câu     lạnh lùng ngắt lời:
“Từ ngày em đồng ý thỏa thuận với , em   còn cái gọi là ‘tự do kết bạn’.   chấp nhận nổi chuyện nhập nhằng. Nếu còn để  thấy em dính dáng đến loại  như thế nữa… thì khỏi cần ở bên  nữa.”
Vừa dứt lời, Diệp Thi  xuất hiện, ăn mặc chỉn chu, mỉm  khoác tay   lên xe:
“A Úc, em chuẩn  xong ,   thôi.”
Nhìn theo chiếc xe thể thao lao vút , Lục Thanh Ninh lặng lẽ nhắm mắt .
Giờ phút , cô  còn  ở bên   nữa.
Điều cô mong mỏi — chỉ là tự do.
Giao dịch giữa họ… cũng sắp đến lúc kết thúc .