Lục Thừa Bình liếc mắt  Phạm Lỗi:
“Chứ còn gì nữa. Nhà họ Lục sớm muộn gì cũng sẽ đón   về, chỉ là   lúc thôi.
Giờ  chỉ  tranh thủ tạo quan hệ  với chị dâu  .”
Phạm Lỗi  xong thì hiểu ngay.
Nhà họ Lục thế lực mạnh, nhưng  thì ít, quan hệ với nhà họ Tưởng  nhạy cảm.
 Trong khi hai  em nhà họ Tưởng đang lên như diều gặp gió, thế nào cũng lấn át. Nếu Lục Nghiễn   về, thì Lục gia sớm muộn cũng  Tưởng gia vượt mặt.
Tưởng  Lục gia chỉ lo tranh giành quyền lực,  ngờ họ tính xa đến .
 một khi Lục Nghiễn trở , chắc chắn sẽ khó đối phó hơn Lục Thừa Bình nhiều.
Phạm Lỗi nghĩ một chút  :
“Đừng coi thường Lục Nghiễn. Anh  tuy  nghiên cứu nhưng tính tình cứng rắn,  một  thành hai, nể mặt ai cũng chẳng thèm.
Nếu thật sự  đưa   về, e là ông Lục cũng  lui về tuyến .”
Lục Thừa Bình nhún vai, thản nhiên:
“Dù  cũng     .”
Cơm nước xong, Lục Thừa Bình  ngoài, phát hiện Thẩm Thanh Nghi   mặt ở chỗ hẹn. Hắn cau mày, gọi Phạm Lỗi :
“Đi, gọi Tiền thiếu gia đến đây.”
Phạm Lỗi chẳng nhúc nhích:
“   , đừng  đánh chủ ý lên cô . Cô gái   cảnh giác.”
“Đã bảo ,  chỉ  tạo chút thiện cảm. Trong mắt , Lục Thừa Bình  tệ hại thế ?”
Phạm Lỗi  nhạt,  đáp.
Thực    ưa Lục Nghiễn, cũng chẳng  Lục gia đón Lục Nghiễn trở về,  càng   dây  rắc rối.
Hắn gợi ý:
“Cần  giới thiệu cho  một cô khác ? Đẹp hơn chị dâu  gấp trăm .”
Lục Thừa Bình nhếch môi:
“Nhớ  là loại từng  du học về, tư tưởng mới thoáng.
Chúng  ở vị trí , hôn nhân   để  chuyện tình yêu.”
Trong đầu  vẫn vương vấn bóng dáng Phùng Vi.
Phạm Lỗi hiểu ý:
“Đâu  ai bắt   chịu trách nhiệm.”
Lục Thừa Bình nhíu mày:
“Vấn đề là  hiện là độc đinh của nhà họ Lục. Nếu danh tiếng nát bét, thử hỏi còn ai dám gả con gái cho ?
Mà nhỡ chọc giận bác hai, ngay cả khi Lục Nghiễn   về, truyền gia bảo cũng chẳng chắc giữ nổi.
 Ông  từng  , đời  nếu chẳng  gì thì sẽ đem bảo vật hiến quốc.
Đó là thứ mà bao đời nhà họ Lục truyền ,  để một  ông  quyết định?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-con-nhung-nam-1980-my-nhan-lanh-lung-duoc-trum-nghien-cuu-khoa-hoc-chieu-chuong/chuong-347.html.]
Tiền Đạt lái xe tới cửa, Thẩm Thanh Nghi bước xuống:
“Cảm ơn , Tiền Đạt.”
“Khách sáo gì. Vị công tử nhà họ Lục  vốn cũng chẳng  tiếng  gì, nhưng em cẩn thận chút cũng đúng.
 Các mối khách của bố  cơ bản đều  gặp, còn  để dịp khác.
Chỉ cần bao  đơn hàng hôm nay của tám nhà, lợi nhuận cả năm cũng đủ .”
Thẩm Thanh Nghi gật đầu, hài lòng,  cảm ơn một  nữa  .
    bao xa, cô  hai  phụ nữ chặn đường.
Cô cau mày, nhận   quen, mà thái độ  chẳng mấy  thiện.
“Cô là Thẩm Thanh Nghi?” một  mở miệng.
“Xin hỏi hai chị là…?”
Một  tóc ngắn uốn xoăn, rút từ trong túi  một xấp tiền, ném xuống  mặt cô, giọng điệu khinh miệt:
 “Con gái thì nên yên phận. Đừng vì chút tiền mà  khắp nơi quyến rũ đàn ông. Đây là một ngàn đồng phu nhân nhà  cho cô, cầm lấy    việc khác .”
Trong mắt họ, Vị An còn hiền, nghĩ cô khó khăn mới chịu  chạy vặt cho nhà họ Tiền.
Một ngàn tệ, đủ để cô  công cho mấy năm .
Thẩm Thanh Nghi  chằm chằm  xấp tiền, sắc mặt lạnh :
“Phu nhân nhà chị là ai?”
“Cô  cần . Tóm ,    cô  thể trèo cao.”
Thẩm Thanh Nghi bật , giọng mỉa mai:
“Đã  trèo  nổi thì  cũng chẳng trèo. Tiền ,   cần.”
Nói   lưng bỏ .
Người phụ nữ mặc váy đỏ nhanh chóng chặn cô :
“Không  .”
“Dựa  ?” Cô lạnh lùng  đối phương.
Vịt Trắng Lội Cỏ
“Giả vờ cao thượng cái gì? Với chút thủ đoạn dụ đàn ông của cô, sớm muộn cũng  lật tẩy.  khuyên cô đừng tham quá, kẻo nghẹn chết.”
Thẩm Thanh Nghi sững sờ:
“ dụ đàn ông lúc nào?”
Người đàn bà áo đỏ khoanh tay, mắt lộ vẻ khinh khỉnh:
“Đừng giả vờ ngây thơ. Trong bụng cô nghĩ gì, ai chẳng rõ.
Phu nhân chúng  rộng lượng nên  so đo, nhưng nhận tiền thì đừng  mấy trò  nữa. Cô còn kém xa.”
Thẩm Thanh Nghi lúc  mới hiểu: hóa   vợ của một khách hàng nào đó hiểu lầm.
Cô thở , :
“Về   với phu nhân các chị yên tâm, hôm nay chỉ   thôi,    sẽ  gặp họ riêng nữa.