Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 38: Mẹ của Phùng Tử Tuấn
Cập nhật lúc: 2025-09-24 09:16:32
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tớ linh tinh ." Hạ Từ .
"Cậu sai." Phùng Tử Tuấn đáp.
Hạ Từ hài lòng, về chỗ , bắt đầu bài tập.
Phùng Tử Tuấn con ma mặt với sáu cánh tay và móng vuốt sắc nhọn đang mặt, dám nhúc nhích.
"Hạ Từ, cất nó ..." Cậu nhắm mắt , lưng dán chặt bảng đen. Áo khoác đồng phục đen dính đầy phấn trắng, trông bẩn kinh khủng.
"Cậu thích nó ?" Hạ Từ ngẩng đầu lên.
Bài cô bé quên mất . Làm để chứng minh góc bẹt là 180 độ chứ!
Lòng bàn tay Phùng Tử Tuấn đầy mồ hôi.
Ai mà thích con ma đáng sợ chứ!
Phùng Tử Tuấn điên cuồng lắc đầu.
"Tớ thấy thích Quỷ Nhãn mà." Hạ Từ .
Phùng Tử Tuấn phát điên.
"Cái thứ là Quỷ Nhãn á!?"
Con côn trùng nhỏ đáng yêu mà nuôi gần một tháng là một con ma to đùng!!!
Phùng Tử Tuấn kinh ngạc mở mắt, Quỷ Nhãn đang giơ hai tay lên, dọa cho suýt ngất vì sợ hãi.
"Hạ Từ, cứu tớ!"
Hạ Từ nghiêng đầu : "Cậu kỹ xem nào?"
Hai tay của Quỷ Nhãn che lên khuôn mặt ngũ quan của nó, ý định động Phùng Tử Tuấn.
Phùng Tử Tuấn thoát nạn, thở hổn hển, từ từ di chuyển từng bước.
"Nó đang gì ?" Phùng Tử Tuấn vẫn còn hoảng sợ.
Hạ Từ: "Cậu nó bằng ánh mắt lạ quá, nó đang ngại đó."
Quỷ Nhãn giơ tay che lên khuôn mặt tồn tại của , gật đầu.
Phùng Tử Tuấn: ...
Cậu rón rén di chuyển cuối cùng cũng đến bên cạnh Hạ Từ.
"Tớ Quỷ Nhãn thế nữa. Mau biến tớ trở !" Phùng Tử Tuấn ấn vai cô bé.
Hạ Từ lẩm bẩm: "Cậu phiền phức thật đó."
Phùng Tử Tuấn đỏ mặt: "Tớ, ... ai mà thật chứ."
Hạ Từ: "Tớ bao giờ đùa."
Nếu Hạ Từ thêm một câu nữa, Phùng Tử Tuấn sẽ chịu nổi sự hổ mà bỏ chạy mất.
Cậu nắm chặt tay: "Nhanh lên!"
Hạ Từ miễn cưỡng: "Ừ. Nhắm mắt ."
Phùng Tử Tuấn nhắm mắt.
Bàn tay Hạ Từ mang theo ấm gần, Phùng Tử Tuấn cảm nhận , hàng mi dài khẽ lay động.
Ngón tay non nớt của cô bé lau vết m.á.u tươi mí mắt .
Hạ Từ: "Xong ."
Phùng Tử Tuấn mở mắt, Hạ Từ cầm bút lên bài tập.
Cậu Hạ Từ vẻ thờ ơ, trong khoảnh khắc đó hiểu tất cả những gì Hạ Từ đều là sự thật.
Quỷ Nhãn là cổ trùng do cô bé nuôi.
Cậu hình như còn gặp một loại chú nào đó.
Cậu nghĩ thế nào cũng thấy chuyện thật hoang đường, nếu tận mắt thấy con Quỷ Nhãn gớm ghiếc mà ngại ngùng , c.h.ế.t cũng tin.
Ai mà tin chứ!
Cô bạn cùng bàn học dốt ngày nào cũng bên cạnh bài tập là một phi thường. Con côn trùng tặng là một ác quỷ mặt sáu tay, mà còn vui vẻ nuôi nó gần một tháng trời!
Trong thời gian đó, Phùng Tử Tuấn tiếp xúc gần gũi với Quỷ Nhãn, như hình với bóng, thậm chí ngủ Phùng Tử Tuấn cũng đặt Quỷ Nhãn ở đầu giường.
Toàn Phùng Tử Tuấn nổi đầy da gà.
Khoan .
Nếu những gì Hạ Từ đều là sự thật, thì ...
"Cậu thể kể cho tớ về tớ ? Mẹ tớ vẫn còn thế gian ?" Máu dồn lên não Phùng Tử Tuấn, tay chân đột nhiên bủn rủn.
Cậu nhớ những gì Hạ Từ khi đầu tiên đưa Quỷ Nhãn cho .
Cái cho đó.
Cậu cũng nhớ những gì Hạ Từ buổi sáng, dường như ảnh hưởng, ban ngày thể xuất hiện.
Hạ Từ suy nghĩ một lát, đặt bút xuống. Phùng Tử Tuấn thì cô bé sẽ cho Phùng Tử Tuấn .
Người bình thường khi c.h.ế.t sẽ biến thành ma, nhưng trong thời gian ngắn đó sẽ tiêu tán.
Chỉ những khi c.h.ế.t cảm xúc mãnh liệt hoặc chấp niệm chống đỡ, mới biến thành ma tồn tại thế giới lâu hơn một chút. Còn một trường hợp khác, đó là c.h.ế.t thời gian, địa điểm đặc biệt, hoặc bày trận pháp, trong tình huống , c.h.ế.t cũng sẽ biến thành ma.
Hạ Từ ngay từ đầu tiên gặp Phùng Tử Tuấn thấy của Phùng Tử Tuấn.
Đó là một dì xinh với khuôn mặt tròn trịa, nụ hiền hậu. Cô lưng Phùng Tử Tuấn, cúi đầu âu yếm Phùng Tử Tuấn.
Khi cô phát hiện Hạ Từ , chút kinh ngạc, nhưng chỉ trong chốc lát, cô nở một nụ , giống như một bông hoa chi tử dịu dàng, tươi mát.
Phùng Tử Tuấn cho Hạ Từ mượn bài tập để chép, Hạ Từ mang giày dép cũng cho mượn. Hạ Từ gì , Phùng Tử Tuấn đều kiên nhẫn.
Hạ Từ thấy Phùng Tử Tuấn đúng là một bụng.
Dì ở phía Phùng Tử Tuấn cũng xinh .
Cô bé thích cả hai.
Thế là Hạ Từ lấy Quỷ Nhãn tặng cho Phùng Tử Tuấn.
Quỷ Nhãn là cổ trùng cô bé nuôi lâu. Linh hồn ban đầu của Quỷ Nhãn lang thang đỉnh núi, Hạ Từ mang nó về, sự hướng dẫn của bà ngoại, nuôi dưỡng thành hình dạng hiện tại. Những loại cổ trùng tính chất gây hại như Quỷ Nhãn thực nhiều, Hạ Từ cũng nuôi nhiều.
Nuôi Quỷ Nhãn yêu cầu về linh hồn. Phải là linh hồn từng điều ác mới thể nuôi dưỡng Quỷ Nhãn. Mặc dù Quỷ Nhãn mạnh mẽ như những loại cổ ma khác, nhưng nó một tác dụng độc đáo thể thế.
— Bồi bổ linh hồn.
Nghĩa là, nuôi một con Quỷ Nhãn thể nhanh chóng mạnh một nhóm ma.
Hạ Từ thấy hình dáng Phùng Tử Tuấn mờ nhạt, chẳng bao lâu nữa sẽ tan biến. Ánh mắt của dì dịu dàng và nỡ đến , Hạ Từ do dự một chút, lấy Quỷ Cổ .
Cô bé thể hiểu tâm trạng của dì.
dì khiến cô bé nhớ đến bà ngoại.
Sau khi đưa Quỷ Nhãn cho Phùng Tử Tuấn, mỗi ngày Hạ Từ gặp dì ở lưng Phùng Tử Tuấn, đều cảm thấy dì khỏe mạnh hơn nhiều.
Dì những biến mất, mà còn dần dần ngưng tụ thành thực thể.
Phùng Tử Tuấn sững .
Nửa đêm lim dim mở mắt, hình như thấy cạnh giường nhẹ nhàng vuốt ve đầu . Lúc đó tưởng đang mơ.
Theo lời Hạ Từ, đó thực sự là ?
Mắt Phùng Tử Tuấn lập tức đỏ hoe.
Ngay lập tức, nghĩ đến lời Hạ Từ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-38-me-cua-phung-tu-tuan.html.]
"Cái bùa chú là ? Tại Quỷ Nhãn trúng chú thuật? Tại tớ cũng ảnh hưởng!"
Hạ Từ thực cũng hiểu rõ lắm.
"Chắc ngoài tớ ai dì vẫn còn tồn tại ," chuyện buổi sáng cô bé hiểu , khác quả thực nhiều điểm khác biệt so với , "chắc sẽ ai hạ chú ."
" cùng lúc hại Quỷ Nhãn và dì, chú thuật hẳn là hạ là ở gần gũi nhất."
Hạ Từ ngậm miệng, chằm chằm Phùng Tử Tuấn.
Phùng Tử Tuấn lập tức hiểu Hạ Từ đang nghĩ gì.
"Ý là hạ chú thuật tớ?" Cậu với vẻ mặt nghiêm túc, bình tĩnh, nhưng trong đáy mắt ẩn chứa nỗi sợ hãi thể kiềm chế.
Hạ Từ vươn tay, ngón trỏ và ngón giữa khép , chạm vùng da má Phùng Tử Tuấn.
Cô bé dùng sức, Phùng Tử Tuấn kêu lên một tiếng.
Toàn như kim châm, đau đớn chịu nổi.
Một sợi chỉ đen từ kẽ ngón tay Hạ Từ tuột , Hạ Từ bóp nhẹ, sợi chỉ đen biến thành khói đen, tan biến trung.
Đây là dấu vết thể xóa bỏ của chú thuật.
Hạ Từ khó hiểu: "Có hạ chú thuật ."
Phùng Tử Tuấn bụng như , tại hạ chú ?
Phùng Tử Tuấn cúi đầu, Hạ Từ thấy vẻ mặt : "Chú thuật gì?"
Hạ Từ: "Tớ hiểu về chú thuật, nhưng nếu Quỷ Nhãn và dì, chắc sẽ c.h.ế.t đó."
Tim Phùng Tử Tuấn như ngừng đập, mặt lạnh như băng, tay chân lạnh ngắt.
Hạ Từ nghĩ lẽ vui, còn an ủi: "Cậu đừng sợ. Dù chết, tớ cũng sẽ tìm . Cậu là bạn cùng bàn , tớ thể giữ mà."
Đây là lời an ủi ?
Không, đây là lời của con ?
Phùng Tử Tuấn Hạ Từ mà cạy não cô bé xem bên trong chứa cái gì. Hạ Từ và cùng một tần .
lời của Hạ Từ cũng nỗi sợ hãi trong lòng vơi một chút. Cậu còn sợ hãi như nữa.
Hạ Từ chống cằm, mắt đảo qua đảo , đột nhiên ngẩng đầu lên.
Phùng Tử Tuấn như linh cảm, cứng đờ.
"Mẹ tớ đến ?"
Hạ Từ gật đầu.
Phùng Tử Tuấn: "Cậu thể cho tớ gặp ?"
Phùng Tử Tuấn kiêu ngạo mà van nài.
Hạ Từ vẫn gật đầu.
Máu từ đầu ngón tay rơi xuống mí mắt Phùng Tử Tuấn, Phùng Tử Tuấn nóng lòng mở mắt .
Một bàn tay đặt vai .
Nước mắt Phùng Tử Tuấn lập tức tuôn rơi.
Cậu : "...Mẹ."
Bàn tay vai rút về. Phùng Tử Tuấn , ngày đêm mong nhớ đang ngay mặt.
Cậu vươn tay ôm lấy , nhưng hai tay ôm hụt, các ngón tay xuyên qua cơ thể , chạm gì cả.
Hạ Từ: "Dì giúp chặn phần lớn chú pháp , nên còn là thực thể nữa."
Phùng Tử Tuấn giơ tay lên che mặt, che khuôn mặt đẫm lệ.
Mẹ Phùng Tử Tuấn vuốt ve đầu Phùng Tử Tuấn, dù chạm gì: "Đứa ngốc, chỉ giỏi mít ướt."
Nước mắt Phùng Tử Tuấn ngày càng nhiều: "Mẹ ơi, con nhớ ! Con thật sự nhớ ! Con thể ! Mẹ ở đây, con gì cũng . Mẹ ơi, ơi..."
Cậu lời nào khác, há miệng chỉ gọi .
Hạ Từ lặng lẽ .
Có chắc là lắm nhỉ? Hạ Từ hồi tưởng tấm ảnh trong ngăn kéo của bà ngoại sờ đến gần như nát.
Cô bé trông giống .
bà ngoại cô bé sẽ giống .
Phùng Tử Tuấn còn vẻ giả vờ trưởng thành mặt khác, òa mặt , trút hết tủi , uất ức ngoài.
"Mẹ ơi, , họ đón phụ nữ về. Con chịu để họ dọn bức ảnh ở phòng khách , họ liền nhốt con . Mẹ ơi, con sợ, ở đó tối lắm..."
"Mẹ ơi, con sợ bóng tối, họ quan tâm con. Bà nội cũng bảo con nhịn, bà Phùng Tử Hi là em trai con. Đồ của con biến thành đồ của Phùng Tử Hi, Phùng Tử Hi còn lấy Quỷ Nhãn. Con đưa, bố liền mắng con."
"Mẹ ơi, họ đều đổi ! Bố, bà nội, cô ruột đều đổi !" Nước mắt ướt đẫm áo, Phùng Tử Tuấn đến khô cả họng, "Mẹ ơi, về , con nhớ . Con ở cùng họ. Họ là của Phùng Tử Hi, của con! Cô ruột con bắt nạt Phùng Tử Hi, cho tài xế đến đón con!"
Mẹ Phùng Tử Tuấn lắc đầu: "Tử Tuấn, về nữa."
Bây giờ cô lau nước mắt cho con trai cũng .
Có hãm hại con trai cô , ngoài việc hy sinh , cô gì khác. Cô thậm chí còn ai là tay.
Quả nhiên lúc sống vô dụng, c.h.ế.t biến thành ma cũng chẳng khá hơn là bao. Mẹ Phùng Tử Tuấn tự giễu.
Cô vẫn luôn ở bên cạnh con trai, con trai trải qua những gì, cô chứ. Cô sớm rõ bộ mặt thật của gia đình đó, nhưng con trai thì , nên thằng bé mới đau khổ đến .
Cô con trai, đến nhói lòng.
"Con kiên cường. Con sống để thấy." Mẹ Phùng Tử Tuấn đầu về phía Hạ Từ, "Cô bé, cháu thể giúp Tử Tuấn nhà dì ? Thằng bé là đứa ơn, nhất định sẽ báo đáp cháu."
Hạ Từ gật đầu thứ ba.
"Tử Tuấn, bố và bà nội vẫn yêu con. Con học cách để tự sống sót. Hãy cho bố con chuyện hạ chú , con là con trai của ông , ông vẫn là thật lòng với con." Ít nhất kẻ vô tình, khốn nạn như cách đối xử với cô .
Phùng Tử Tuấn lắc đầu: "Con ghét họ! Mẹ ơi, con lấy lòng họ! Con chỉ thôi!"
Mẹ Phùng Tử Tuấn thở dài.
"Dì ôm con trai của dì, cô bé, cháu thể giúp dì ?"
Hạ Từ nắm tay Phùng Tử Tuấn, nắm tay Phùng Tử Tuấn.
Cô bé chằm chằm mắt Phùng Tử Tuấn: "Nhìn mắt tớ, đừng rời ."
Phùng Tử Tuấn rơi lệ, chăm chú đôi mắt đen láy của Hạ Từ.
Cậu cảm nhận tay đặt lên , ôm chặt.
Phùng Tử Tuấn nghiến chặt răng, cố nén nước mắt.
Hà Kỳ dọn dẹp xong việc, đến lớp đón Hạ Từ về nhà.
Kết quả, cảnh tượng mắt khiến tỉnh cả , như hàng vạn con ngựa đang phi nước đại trong lòng .
Con bé nhà đang tay trong tay với bạn cùng bàn.
Quan trọng là bé đối diện đang .
Hà Kỳ bao giờ thấy đứa trẻ nào thảm thương đến .
Thật sự thảm nỡ .
Anh giơ tay lên, phát hiện tay đang run rẩy. Không là vì sốc khi cây cải trắng nhà lợn ủi, là tức giận khi ủi như trời sập .
"Hạ Từ!"
Hà Kỳ giận dữ ngút trời.
Ai cho phép con bé nắm tay !