Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 73: Bị lừa

Cập nhật lúc: 2025-10-05 09:11:43
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thang Nguyên lập tức bịt miệng Hạ Từ .

 

Mắt Hạ Từ trợn tròn, hai bàn tay nhỏ xíu vùng vẫy lòng bàn tay lớn của Thang Nguyên.

 

Thang Nguyên: "Đừng linh tinh."

 

Hạ Từ cô bé hề linh tinh, Triệu Văn Nhã đúng là sắp chết, nhưng Thang Nguyên bịt miệng cô bé , lời cô bé ai hiểu .

 

Bà Triệu già, thính lực như Thang Nguyên, rõ Hạ Từ gì.

 

đứa cháu trai Triệu Dịch Lam của bà thì thấy. Cậu bé trừng mắt Hạ Từ, như một con thú nhỏ hung hãn.

 

"Chị bậy!"

 

nghi ngờ , Hạ Từ vung chân xông tới, cuối cùng Thang Nguyên nhấc bổng ném lên ghế sofa.

 

"Ưm ưm ưm ưm!" Hạ Từ uất ức vì Thang Nguyên bịt miệng, lắp bắp phản kháng.

 

"Không nhắc lời nãy, nếu sẽ chặn luôn miệng em."

 

Thang Nguyên đe dọa Hạ Từ xong, sang Triệu Dịch Lam : "Em trai nhỏ, chị về nhà em , hiểu lầm , đều là hiểu lầm. Bà Khương, mau xem tượng tiểu thần ."

 

Bà Triệu dắt cháu trai, Hạ Từ, vẻ mặt chút khó xử: "Ngay trong căn phòng đưa cháu đó. Hạ Từ đói bụng ? , nãy Văn Nhã gián đoạn, quên mất mời các cháu ăn cơm. bếp nấu cơm , ăn xong chúng sẽ giải quyết chuyện tiểu thần ."

 

xong, cúi xuống nhặt rau đất.

 

Triệu Dịch Lam lưng bà nội , chủ động giúp bà nội nhặt rau.

 

Hai bà cháu đều bếp.

 

Thang Nguyên lúc mới buông tay.

 

"Em em suýt nữa đ.á.n.h ?" Anh nhéo mặt Hạ Từ để cô bé nhớ đời, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn của Hạ Từ trắng mịn, chút đành lòng, thế là vỗ lưng cô bé, "Đồ nhóc con."

 

Hạ Từ khó hiểu tức giận: "Tại mắng em? Em dối , tại đ.á.n.h em?"

 

Thang Nguyên đau đầu.

 

"Em cháu gái sắp c.h.ế.t , tức giận ?"

 

"Tại tức giận, em dối, chị cũng do em hại chết." Hạ Từ thể hiểu, tại thể lời đó, cũng hiểu vì Thang Nguyên phản ứng như thế.

 

Thang Nguyên đ.â.m đầu tường, giơ nắm đ.ấ.m lên, Hạ Từ ngẩng đầu .

 

"Nếu ch.ó con của em sắp c.h.ế.t thì ?"

 

"Chó con của em sẽ chết, nó đang khỏe mạnh." Hạ Từ đương nhiên .

 

" ch.ó con của em chắc chắn sẽ chết."

 

Hạ Từ dùng ánh mắt kẻ ngốc mà Thang Nguyên: "Nó đương nhiên sẽ chết. Anh cũng sẽ chết, con cũng sẽ chết, tất cả sinh mệnh đều sẽ chết."

 

Nắm đ.ấ.m của Thang Nguyên buông , định úp xuống mặt Hạ Từ, cuối cùng vẻ mặt đau khổ rụt , ôm lấy mặt .

 

Mẹ kiếp.

 

Đứa nhóc c.h.ế.t tiệt chịu hiểu.

 

Bà Khương cuối cùng cũng tay: "Từ Bảo, con con giống với đa ?"

 

Hạ Từ gật đầu.

 

Bà Khương tiên khen ngợi Hạ Từ một hồi, vuốt ve mái tóc mềm của cô bé: "Người bình thường thể thấu một chuyện như con, đa cũng bằng Từ Bảo của chúng , thể thản nhiên đối diện với cái c.h.ế.t như ."

 

Hạ Từ hiểu phần nào, phần nào .

 

Bà Khương: "Nếu con thẳng sự thật, họ sẽ tin, vì họ sẽ lo lắng cho của , nên lời con như một lời nguyền rủa. Họ sẽ oán hận con."

 

Hạ Từ: " mà..."

 

Bà Khương xoa đầu Hạ Từ: "Con tự suy nghĩ kỹ . Sau khi con tiếp xúc với nhiều hơn, con học cách thấu cảm xúc của khác, đoán xem hành động của tổn thương khác ."

 

"Chị Bùi con cần..."

 

"Hạ Từ, đây là để bảo vệ khác, mà là bảo vệ con."

 

Vẻ mặt bà Khương giống hệt bà ngoại. Hạ Từ dường như nhớ dáng vẻ bà ngoại khi cô bé chịu đau đớn ngâm thuốc, bà ngoại bên cạnh dỗ dành.

 

Cô bé gì nữa, cúi đầu xuống.

 

Bà Khương xổm xuống, nắm lấy cổ tay Triệu Văn Nhã, chăm chú suy nghĩ.

 

Thang Nguyên: "Tại chị gái đó sắp chết?"

 

Hạ Từ để ý đến Thang Nguyên, lưng .

 

Thang Nguyên: "Thật sự thèm để ý ? Vậy thì lát nữa em tự xuống cầu thang , bế em ." Lúc lên lầu Hạ Từ mệt c.h.ế.t , nài nỉ Thang Nguyên lúc xuống bế cô bé.

 

Hạ Từ suy nghĩ một chút, .

 

"Hồn phách của chị còn nữa, hình như là lấy từng chút một, nên mới lúc tỉnh táo lúc phát điên như ," Hạ Từ liếc Triệu Văn Nhã, "Hồn phách rời khỏi cơ thể quá lâu, sẽ sống nữa. Trừ phi giống như Tần Chinh, cách mượn xác động vật còn sống để trú ngụ."

 

với Triệu Văn Nhã thì chuyện đó gần như thể. Cô bé giống Tần Chinh, pháp thuật, cũng cách bảo vệ linh thể của .

 

Dù cho sinh vật sống nào thể cho linh hồn Triệu Văn Nhã trú tạm, thì chắc linh hồn thể trụ lâu. Có điều khi xác Triệu Văn Nhã c.h.ế.t , khả năng linh hồn sẽ chỗ thi thể.

 

Hạ Từ mới nghĩ xem liệu thể mang Triệu Văn Nhã khi c.h.ế.t về cổ .

 

"Làm cứu cô ?" Thang Nguyên hỏi.

 

Hạ Từ: "Em chị sắp chết. Còn là đầu tiên."

 

"Không cứu ?"

 

"Trên chị mùi hương của Thương Truy, mấy ngày nữa thôi, chị sẽ rơi tay Thương Truy. Nếu tìm Thương Truy thì thể cứu ." Phương pháp Hạ Từ quen thuộc đến mức thể quen thuộc hơn, bà ngoại , đây chính là thủ đoạn khống hồn nhập cổ của Trương gia. Kẻ thi pháp kẻ ngốc, để lộ dấu vết dễ dàng như thế?

 

Bà Khương buông cổ tay Triệu Văn Nhã xuống, điểm một huyệt vị cô bé, Triệu Văn Nhã vốn đang nhe răng trợn mắt lập tức ngất lịm.

 

"Cơ thể vấn đề gì."

 

Bà Khương căn phòng lúc nãy xem tượng tiểu thần, Hạ Từ theo .

 

Mặc dù bà Triệu mơ hồ cảm thấy sự việc liên quan đến tượng tiểu thần, nên mới mời bà Khương tới xem. trong đầu bà vẫn lời của Vương bà ám ảnh, vẫn hết sức cung kính với tiểu thần, chỉ sợ phật ý mà rước họa về nhà.

 

Tượng thần trong căn phòng tối.

 

Bà Khương bật đèn.

 

Hạ Từ đến bàn thờ, đưa tay sờ lên tượng thần.

 

"Nóng quá." Cô bé lập tức rụt tay .

 

Bà Khương cũng sờ thử, nhưng cảm nhận gì. Bà liếc mắt Hạ Từ, vết nhăn trán càng hằn sâu thêm.

 

Hạ Từ càng tượng thần, càng cảm thấy điều gì đó giống hôm .

 

rốt cuộc là khác ở chỗ nào?

 

Sáng sớm, Lâm Gia Niên đến thôn Ngũ Thủy.

 

Nơi yên tĩnh, thanh bình, khác các thôn quê khác là bao. Lâm Gia Niên dẫn Vương Sóc dạo hai vòng, đó đến nhà nghỉ nơi các thành viên Đội Hai từng ở.

 

"Thuê hai phòng, hai đêm." Lâm Gia Niên .

 

Anh đeo khẩu trang, đội mũ lưỡi trai, mặc áo sơ mi và quần thể thao, trông như một thanh niên mới bước xã hội.

 

Vương Sóc lo lắng bất an. Đội trưởng Đội Hai rằng buổi tối ở thôn Ngũ Thủy sẽ biến thành địa ngục trần gian, một nhân viên nhỏ bé của Cục Đặc nhiệm như chịu nổi.

 

Anh yếu ớt lên tiếng: "Anh Lâm, là chúng ở chung phòng đôi ."

 

Ở cùng Lâm Gia Niên, khả năng sống sót của sẽ cao hơn một chút.

 

Lâm Gia Niên: "Tùy ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-73-bi-lua.html.]

 

Chủ nhà nghỉ: "Làm phiền cho xem giấy tờ tùy . Hai vị đến du lịch ?"

 

Lâm Gia Niên gật đầu: "Nghe phong cảnh ở đây khá ."

 

Khi lấy giấy tờ , vô tình để lộ chiếc vòng cổ tiểu thần đeo tay.

 

Mắt chủ nhà nghỉ sáng lên: "Tiểu ca cũng tin tiểu thần ?"

 

Giọng điệu đổi ngay lập tức, cách như rút ngắn, giống như gặp đồng hương nơi đất khách quê .

 

Lâm Gia Niên ngầm thừa nhận: "Thực đến là cả thôn các đều tin tiểu thần nên đến xem thử. Bên ngoài thế nào cũng bằng tận mắt thấy."

 

Ông chủ: " . Để bớt chút tiền phòng cho , tin tiểu thần chính là khách quý của thôn Ngũ Thủy chúng ."

 

"Ông vòng cổ ?" Lâm Gia Niên hỏi, giọng điệu tự nhiên.

 

Ông chủ gãi đầu: "Làm , chỉ là tối qua ngủ vứt ở , sáng nay tìm gần cả buổi mà vẫn thấy."

 

Vẻ mặt bối rối của ông giống đang dối.

 

Lâm Gia Niên tất thủ tục nhận phòng, xách túi lên lầu.

 

Ông chủ gọi giật , hạ giọng hỏi: "Bạn đồng hành của cũng tin tiểu thần ?"

 

Lâm Gia Niên liếc Vương Sóc: "Đương nhiên, cùng , tín ngưỡng giống ."

 

Vương Sóc móc từ trong túi chiếc vòng cổ tiểu thần.

 

Ông chủ vỗ vai Vương Sóc, với Lâm Gia Niên: "Tiểu ca, thôn chúng là nơi sùng đạo nhất, tiểu thần ưu ái. Nghe Vương bà tiểu thần hài lòng, hai ngày nữa trong thôn sẽ lễ hiến tế, chừng tiểu thần sẽ giáng lâm. Ở thêm một hôm khi gặp đó."

 

Lâm Gia Niên : "Ông chủ kiếm thêm một ngày tiền đúng ?"

 

Ông chủ cũng : "Chuyện là thật, tiểu thần sẽ đến cũng là thật, , ở , ở giảm giá thêm cho."

 

Lâm Gia Niên vui vẻ chấp nhận.

 

Phòng của hai lầu, Lâm Gia Niên xách túi, Vương Sóc phía .

 

Nhà nghỉ chỉ hai vị khách, cầu thang xuống.

 

Ánh mắt Vương Sóc đổi, vội vàng cúi đầu.

 

Đến phòng, Vương Sóc vội vàng với Lâm Gia Niên: "Đó là của Đội Hành động 2!"

 

Do sự tồn tại đặc biệt của Cục Đặc nhiệm, các thành viên đội hành động dù mặc thường phục cũng sẽ để những ký hiệu nhỏ thường phục, tiện cho các thành viên khác của đội hành động nhận .

 

Vương Sóc tuy là nhân viên văn phòng, nhưng thông tin trong đầu khác thường, chỉ cần một cái là thể nhận .

 

"Họ c.h.ế.t ?" Vương Sóc tái mặt.

 

Ba nãy rõ ràng trông khác gì sống.

 

Nếu họ chết, tại liên lạc với Cục Đặc nhiệm?

 

Tất cả những chuyện ? Chẳng lẽ đội trưởng Đội Hai dối ?

 

Trong lòng Vương Sóc dâng lên hàng ngàn vạn suy đoán, Lâm Gia Niên cửa sổ, các thành viên Đội Hành động 2 rời khỏi nhà nghỉ.

 

Bà Triệu nấu cơm xong, bảo Triệu Dịch Lam gọi xuống ăn.

 

Triệu Dịch Lam sợ căn phòng đặt tượng tiểu thần, chỉ dám ở cửa phòng gọi ba .

 

Hạ Từ vẫn như lúc mới đến, vẻ mặt nhàn nhạt, Triệu Dịch Lam Hạ Từ, trong lòng tức tối.

 

Đến bàn ăn, Hạ Từ ăn hai miếng rau, Triệu Dịch Lam nhịn nữa.

 

"Những lời chị đều thấy hết ," Cậu bé cắm đũa bát cơm, trừng mắt Hạ Từ, khóe mắt đỏ hoe, "Chị chị sắp chết, hồn phách của chị rời ."

 

Cạch!

 

Bà Triệu đang gắp thức ăn cho Triệu Văn Nhã chợt sững , đôi đũa rơi xuống đất.

 

Thang Nguyên vội vàng giải thích: "Lời trẻ con đừng..."

 

Bà Triệu bà Khương: "Có thật ?"

 

Bà Khương lừa bà Triệu, thở dài một tiếng, ngầm thừa nhận.

 

Bà Triệu sụp đổ ghế, run rẩy : "Có vì tiểu thần ?"

 

Bà Khương bạn của như , trong lòng đành: "Trước đây gặp , thần, là yêu tà."

 

Mà bà Triệu, chính là một trong hàng ngàn hàng vạn từng trúng kế của Thương Truy.

 

Triệu Dịch Lam lao tới: "Bà nội! Bà chứ?"

 

Bà Triệu cháu trai , cố gắng gượng: "Không , bà ."

 

rõ, tất cả là do hồ đồ mà liên lụy đến cháu gái. Làm thể coi như chuyện gì? Nỗi bi ai cùng tự trách trong mắt bà Triệu thể nào giấu .

 

Triệu Dịch Lam nức nở: "Không tìm Thương Truy là thể cứu chị cháu ao? Xin các vị hãy giúp đỡ! Cầu xin các vị!"

 

Bà Triệu thấy còn hy vọng, quỳ xuống cầu xin bà Khương: "Chị Khương, xin chị cứu Văn Nhã, nó là một đứa bé ngoan! Đều là của ! sẽ trâu ngựa cho chị, chị cũng sẵn sàng đưa ."

 

Bà Khương vội vàng đỡ bà Triệu dậy.

 

Triệu Văn Nhã từ lúc nào mở mắt. Nhìn thấy bà xưa nay nghiêm khắc, từng gần gũi, mà giờ đây quỳ xuống vì cô bé mà cầu xin khác, trong lòng cô như sóng ngầm cuộn trào.

 

Cô bé ngây , trong lòng đang nghĩ gì, cuối cùng nhắm mắt .

 

" sẽ cố gắng hết sức." Bà Khương thấy bà Triệu như trong lòng cũng dễ chịu.

 

Tìm Thương Truy dễ. Hắn hành tung bí ẩn, chẳng ai rốt cuộc ở , càng rõ đang âm mưu điều gì. tìm thị nữ của Thương Truy thì đơn giản hơn nhiều.

 

Bà Khương: "Cho chúng địa chỉ của Vương bà, chúng sẽ điều tra."

 

Bà Triệu mừng rỡ rơi lệ, miệng ngừng lời cảm ơn. Triệu Dịch Lam bên cạnh bà nội, chị . Cậu bé vốn nghĩ vì quan hệ huyết thống nên chị thích , nhưng chị từng nặng lời với bé, còn nhiều âm thầm bảo vệ.

 

Triệu Dịch Lam càng nghĩ càng đau lòng.

 

Hạ Từ thấy cảm xúc vô cùng kích động của bà Triệu và Triệu Dịch Lam, lặng lẽ quan sát, dường như bà Khương và Thang Nguyên cũng lây nhiễm. nhưng hiểu , bản cô bé chút cảm giác nào.

 

Cô bé đến bên cạnh Triệu Văn Nhã xổm xuống, khẽ : "Em thấy chị tỉnh ."

 

Triệu Văn Nhã nhúc nhích.

 

"Bọn họ quan tâm chị đó," Hạ Từ , "Giống như gia đình em , đó."

 

Hạ Từ từ trong túi lấy chiếc lọ nhỏ, đặt lên môi Triệu Văn Nhã: "Ăn . Chị ăn cổ của em, thể giúp chị chống đỡ thêm vài ngày."

 

Triệu Văn Nhã mở mắt, ánh mắt bình tĩnh nhưng bi thương.

 

"Sống ý nghĩa gì chứ, dù thì..."

 

"Sống đương nhiên là ," Hạ Từ dừng một chút, "Chỉ cần còn sống, chính là ."

 

Hạ Từ đổ cổ trùng miệng Triệu Văn Nhã, cô kháng cự.

 

Triệu Dịch Lam phát hiện hành động của Hạ Từ: "Chị đang ?"

 

Hạ Từ: "Cho cô ăn cổ trùng."

 

Thang Nguyên vội vàng giải thích: "Hạ Từ nhà chúng cũng là tử Đạo gia, đang giúp Văn Nhã đó."

 

Bà Triệu lúc chỉ tin lời bà Khương: "Tốt, , cảm ơn các vị, thật sự cảm ơn. Hôm qua gọi điện cho Vương bà cháu gái xảy chuyện, bà bảo ngày mai lên núi một chuyến, ngày mai dẫn các vị cùng ?"

 

Hạ Từ: " con học."

 

Thang Nguyên: "Không cho em ." Trong mắt , Hạ Từ tuyệt đối thể tham gia chuyến .

 

Tuy nhiên bà Khương quyết định: "Từ Bảo, bà sẽ xin phép cho con nghỉ, ngày mai chúng cùng ."

 

 

Loading...