Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 83: Sinh nở
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:26:28
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Âm thanh bên trong , khiến khỏi lo lắng.
Bùi Nghi Bân còn đang do dự thì bất chợt một tiếng "choang" vang lên, như thể vật gì rơi xuống đất.
Cô trực tiếp đẩy cửa bước .
"Tống Gia Ngưng, ban đêm ồn ào cái gì ..." Bùi Nghi Bân còn định cằn nhằn tiếp, nhưng khi thấy Tống Giai Ngưng đang giường ôm bụng, mặt mày nhăn nhó vì đau đớn, mồ hôi ướt đẫm tóc, dính cả lên trán, cô lập tức im bặt. Dưới đất là ly thủy tinh đầu giường, vỡ tan tành.
Bùi Nghi Bân sững một giây, nhanh chóng lao đến bên giường: "Sao , Tống Gia Ngưng? Không khỏe ở ?"
Tống Gia Ngưng đau đến mức nên lời: "Bụng, bụng đau..."
Bùi Nghi Bân: "Sắp sinh ?! Không còn một tháng nữa !"
Môi Tống Gia Ngưng tái nhợt: "Đau... gọi xe cấp cứu..."
Bùi Nghi Bân lập tức gọi điện thoại, gọi xong liền ngoài, đập cửa gọi những khác dậy.
Một mở cửa, thấy Bùi Nghi Bân mặt mày kinh hãi vịn khung cửa.
"Tống Gia Ngưng sắp sinh !"
Trong những mặt, chỉ bà Khương là giữ bình tĩnh.
"Đã gọi xe cấp cứu ?" Bà Khương bắt mạch, vén chăn lên kiểm tra.
Bên ướt đẫm.
Nước ối vỡ, thấm cả ga trải giường.
Bùi Nghi Bân căng thẳng : "Gọi , họ sắp đến ngay."
Hạ Từ thấy bên ngoài ồn ào, đẩy cửa thò đầu , phát hiện lạ mặc đồ trắng , còn khiêng dì Tống . Cô bé lập tức tỉnh táo, chạy tìm Hà Kỳ.
"Thầy Hà, dì Tống ?"
Hà Kỳ xoa đầu cô bé: "Đừng lo lắng, dì Tống sắp sinh em bé ."
Hạ Từ lẩm bẩm nhắc nhắc "sinh em bé" mấy , đang vội vã chuẩn cửa, vội vàng kéo tay Hà Kỳ.
"Thầy Hà, em cũng ."
"Về ngủ , đừng sợ. Thầy ở với em ?"
Hạ Từ lắc đầu.
Cô bé ở bên dì Tống.
Trong lúc cấp bách , Hà Kỳ cũng để ý nhiều, bế Hạ Từ lên: "Vậy chúng , nhưng em ngoan, quậy phá."
Hạ Từ gật đầu, vô cùng ngoan ngoãn.
Xe cấp cứu chở nhiều như , chỉ để bà Khương và Bùi Nghi Bân lên xe.
Những còn lái xe của Bùi Nghi Bân đến bệnh viện.
Đến bệnh viện, y tá trực ban thấy đội hình hoành tráng như , cảm động buồn : "Sinh con thôi mà, các vị đến đông thế , cũng thể sinh cô ."
Đến khi thấy Hạ Từ đang Hà Kỳ dắt tay, càng nhịn .
"Đứa trẻ nhỏ thế đưa đến gì? Đêm giao thừa cho trẻ con ngủ ."
Nghe , mới chợt nhận , đúng là như .
Đêm Giao thừa, bệnh viện ngoài những bệnh nhân nội trú và nhân viên trực ban thì chẳng còn ai, hành lang vắng lặng, chỉ nhóm ' chơi' là náo nhiệt nhất.
Y tá thấy Hạ Từ đáng yêu, còn cho cô bé một viên kẹo: "Đưa đứa bé về , sinh con nhanh , để một là ."
Hạ Từ , nhưng cô bé thực sự buồn ngủ , cũng thể ngủ ghế ngoài bệnh viện , nếu sẽ đau cổ.
Cuối cùng Hà Kỳ đưa Hạ Từ về.
"Em đừng lo, em bé ngày mai sẽ đời. Ngày mai chúng dậy sớm, đưa em đến xem em bé ?"
Bị lôi lên xe, Hạ Từ thể ?
Cô bé bặm môi, đáp, chỉ nghiêng đầu dựa cửa xe trả lời.
Suốt quãng đường, khí im lặng.
Đến Thiên Uyển, Hà Kỳ đỗ xe, bà Khương phát hiện Hạ Từ ngủ say ở ghế .
------
Bệnh viện chỉ cho phép một cùng phòng sinh. Bác sĩ hỏi ai là chồng của Tống Gia Ngưng.
Bùi Nghi Bân: "Chồng cô ngoại tình, ly hôn lâu ."
Bác sĩ: "Vậy thì đẩy luôn."
Không ngờ đang băng ca, Tống Gia Ngưng bỗng chỉ thẳng Bùi Nghi Bân: "Cô ... cùng !"
Bác sĩ khó xử: "Bạn bè ."
Tống Gia Ngưng kêu gào sống c.h.ế.t, chỉ Bùi Nghi Bân: "Phải là cô !"
Thấy cô kiên quyết như , bác sĩ cũng còn cách nào: "Vậy thì mời cô, cùng ."
Bùi Nghi Bân cảm thấy gì đó sai sai, nhưng vẫn theo y tá phòng sinh.
Tống Gia Ngưng đưa tay kéo tay áo Bùi Nghi Bân, trong mắt tràn đầy oán giận: "Tất cả là tại cô."
"Aaa!!"
Cả hai đồng thanh hét lên một tiếng.
Tống Gia Ngưng kêu là vì đau, còn Bùi Nghi Bân kêu vì Tống Gia Ngưng dùng sức véo chặt cổ tay, nước mắt sắp trào .
"Tống Gia Ngưng! Anh khốn nạn!"
Tống Gia Ngưng vẫn còn sức gào : " sinh non chẳng tại cô ?!"
Bùi Nghi Bân giận dữ: "Anh điên ? Liên quan gì đến !"
Bác sĩ ban đầu tưởng Tống Gia Ngưng nhất định Bùi Nghi Bân là vì tình chị em thắm thiết, chỉ tin tưởng Bùi Nghi Bân.
Bây giờ cảnh tượng , đầu óc cô choáng váng.
Đã thấy việc gọi chồng phòng sinh để đồng hành, từng thấy việc đưa oan gia phòng sinh để cãi .
Y tá vội vàng bảo Bùi Nghi Bân xa .
Tống Gia Ngưng trừng mắt chằm chằm Bùi Nghi Bân: "Không cho cô ngoài! Cô ở với !"
Trong cơn giận dữ, Tống Gia Ngưng mở thêm một phân.
Bác sĩ phất tay: "Để cô ở đây."
------
Giữa đêm khuya, hành lang bệnh viện yên ắng.
Thang Nguyên xổm cạnh ghế, thần sắc kinh ngạc bất đắc dĩ, chăm chú lắng âm thanh hỗn loạn phát từ phòng sinh.
Không chỉ là tiếng la của sản phụ, mà còn là tiếng c.h.ử.i thề của Bùi Nghi Bân và tiếng mắng c.h.ử.i kêu gào t.h.ả.m thiết của Tống Gia Ngưng.
Thang Nguyên đầu, trợn tròn mắt Lâm Gia Niên bên cạnh: "Hai phụ nữ ?"
Lâm Gia Niên: "Một phụ nữ và một đàn ông."
Thang Nguyên: " quên mất, , họ như thật sự thể sinh con ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-83-sinh-no.html.]
Lâm Gia Niên tựa tường, lúc nãy quá vội, chỉ kịp đeo khẩu trang. Lúc tóc dài che khuất nửa khuôn mặt, nhưng vẫn che vẻ của . Y tá lén gần nửa ngày .
Quả thật, mỗi cử chỉ, mỗi nụ của cô đều mang theo vẻ phong tình tự nhiên, dù cho Lâm Gia Niên từ đầu đến cuối chẳng hề biểu lộ chút cảm xúc nào, vẫn khiến khác khó lòng rời mắt.
Thang Nguyên buồn chán : "Tống Gia Ngưng ngoài game là đàn ông, thì , cũng trông như ?"
Lâm Gia Niên buồn ngủ nhắm mắt : "Đó là chuyện ngoài game."
Thật , trong lúc sinh nở, quy định rõ là ai lớn tiếng la hét như Bùi Nghi Bân, chỉ dễ khiến sản phụ kích động, mà còn ảnh hưởng đến thao tác của bác sĩ.
Thế nhưng, khi đặt hai như Tống Gia Ngưng và Bùi Nghi Bân cùng một khung cảnh, quy tắc thông thường dường như đều trở nên vô hiệu.
Ca sinh của Tống Gia Ngưng thuận lợi, gần bốn giờ chiến đấu, em bé cuối cùng cũng chào đời.
Bùi Nghi Bân liếc một cái, mặt lập tức nhăn : "Sao mà thế!"
Tống Gia Ngưng cuối cùng còn sức để mắng nữa, thở dốc với Bùi Nghi Bân: "Cô, cút..."
Bùi Nghi Bân: "Anh nghĩ thích ở đây ? Chẳng ở ?"
Y tá bế em bé .
Bác sĩ: "Yên tâm, tuy sớm hơn dự kiến một tháng, nhưng đứa bé khỏe mạnh, giống như nhiều đứa trẻ đủ tháng ."
Đứa bé lớn bao nhiêu, Tống Gia Ngưng cảm nhận , tự sinh . Trong quá trình đó vài khoảnh khắc Tống Gia Ngưng thậm chí còn nghi ngờ sắp hồn lìa khỏi xác đến nơi.
Đợi khi trở về thế giới cũ, tuyệt đối sẽ để yêu tương lai của sinh con, quá kinh khủng, quá đau đớn.
Bùi Nghi Bân dường như vẫn đang gì đó, Tống Gia Ngưng còn thấy nữa.
Mí mắt dần khép .
Sau khi buông lỏng, cơ thể rã rời, Tống Gia Ngưng chìm sâu giấc ngủ tối tăm ánh sáng.
Bùi Nghi Bân hừ một tiếng, phịch xuống đất.
Cô cũng mệt c.h.ế.t .
Sinh con thật sự là một công trình vĩ đại.
Vốn dĩ từ đến nay, việc sinh con bao giờ tên trong kế hoạch cuộc đời của Bùi Nghi Bân, giờ thì cô càng chắc chắn sẽ vĩnh viễn gạch bỏ lựa chọn đó khỏi cuộc đời .
------
Sáng hôm , Hạ Từ tự bật dậy khỏi chăn, lao vội cửa. Không ngờ Khương bà ở nhà từ lúc nào.
"Bà Khương ơi," Hạ Từ sấp lan can gọi xuống, "Bây giờ chúng xem em bé ạ?"
Bà Khương vẫy tay với cô bé: "Hôm nay mùng một Tết đó, mau về mặc quần áo, xuống uống đường ăn mì chay, bà sẽ đưa con bệnh viện ngay thôi."
Hạ Từ như một con thỏ nhỏ, nhanh chóng trở về phòng, mặc quần áo và vệ sinh cá nhân trong vòng ba phút.
Đi xuống lầu, bà Khương phát hiện Hạ Từ tất ngược.
Bà đưa đường ấm nóng đến miệng Hạ Từ, cởi tất cho cô bé.
"Dì Tống của con sinh một bé trai, nặng sáu cân sáu đấy." Biết Hạ Từ tò mò, cái miệng nhỏ sẽ hỏi ngừng, bà Khương chủ động kể cho Hạ Từ .
Hạ Từ một uống hết cả cốc đường.
Hà Kỳ cũng xuống: "Tiểu Từ hôm nay dậy sớm ."
Hạ Từ reo lên: "Đi bệnh viện! Đi bệnh viện!"
Hà Kỳ ngáp một cái: "Được , khẽ thôi, Thang Nguyên và chị Bùi của con mới về hai tiếng, đang ngủ lầu đấy."
Hạ Từ lập tức mím môi, hiệu rằng sẽ chuyện.
Lúc trong bệnh viện chỉ còn Lâm Gia Niên túc trực trong phòng.
Không ai ngờ Tống Gia Ngưng chuyển đêm giao thừa.
Thậm chí bản Tống Gia Ngưng cũng ngờ tới.
Hạ Từ như một con vật nhỏ, sấp bên giường em bé.
Da em bé đỏ quá, nhỏ xíu, tay cũng nhỏ. Hạ Từ cảm thấy thật kỳ diệu, ánh mắt rời khỏi một giây nào.
Hà Kỳ còn mang cháo gà đến: "Thế nào? Ăn ?"
Tống Gia Ngưng yếu ớt: "Không ăn nhiều ."
Còn bài tiết sản dịch nữa.
Ba một ngày.
Tống Gia Ngưng ban đầu tưởng sinh con xong là kết thúc đau đớn, ngờ giai đoạn đau đớn hơn nữa. Khi bác sĩ ấn bụng, thét như một con heo chọc tiết.
"Anh xem sinh non, rõ ràng cũng xảy chuyện gì mà," Hà Kỳ sờ cằm, "Có tối qua chạy bộ trong sân quá kịch liệt ?"
Tống Gia Ngưng chỉ sống dở c.h.ế.t dở đó, hồi tưởng đêm qua.
Anh nhớ tối qua.
Bùi Nghi Bân hiếm khi lép vế, hôm qua biểu cảm và hành động của cô thật sự quá buồn . Mỗi Bùi Nghi Bân nổi điên gào thét, trong lòng Tống Gia Ngưng cứ như tiếng nhạc thiên đàng .
Đến thế giới lâu, đây là một trong ít Tống Gia Ngưng chiến thế thượng phong tuyệt đối như .
Trong đầu hiện lên vẻ mặt hổ tức giận của Bùi Nghi Bân, Tống Gia Ngưng nhịn , càng càng đắc ý, cả đến co quắp run rẩy, cuối cùng cảm thấy hai chân chợt ươn ướt.
Tống Gia Ngưng ban đầu còn tưởng són tiểu, đến giai đoạn cuối thai kỳ, tình trạng thường xuyên xảy . Anh c.h.ử.i vài tiếng định ga trải giường, nghĩ đến thể là nước ối vỡ.
Xử lý xong ga trải giường, Tống Gia Ngưng một miếng lót giường, ban đầu thấy gì, nhưng bụng càng ngày càng đau.
Lúc đầu còn nghĩ , lẽ đứa bé ngoan đang quậy phá, một lúc mới nhận điều gì đó , lúc còn sức để gọi nữa .
Thiếu chút nữa là đau c.h.ế.t chính giường của .
Tuy nhiên, so với t.h.ả.m họa trải qua đêm qua, thì mấy cơn đau bụng đúng là chuyện nhỏ như con kiến.
Tống Gia Ngưng và Hà Kỳ quan hệ khá , kể chuyện cho Hà Kỳ .
Không ngờ Hà Kỳ xong nhịn , tiếng từ miệng bật .
Tống Gia Ngưng: ???
"Anh ?"
Hà Kỳ vẻ mặt nghiêm túc: "Không , gì chuyện đó."
Tống Gia Ngưng: " thấy !"
Hà Kỳ: "Chắc là mệt quá , nhầm thôi."
Tống Gia Ngưng: "Chắc là ..."
Hà Kỳ: "Phụt."
Tống Gia Ngưng Hà Kỳ.
Khóe miệng Dữ Dội giật giật, cuối cùng nhịn nổi nữa, ôm bụng đến chảy nước mắt: "Xin , xin , thực sự nhịn ."
Sao vì nhạo khác mà vỡ cả nước ối chứ?
Trực tiếp đứa bé luôn!
Hạ Từ chẳng hiểu chuyện gì, thấy Hà Kỳ , cô bé cũng theo.
Nhất thời, căn phòng tràn ngập tiếng vui vẻ.