Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 84: Này, mẹ già!
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:26:29
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Từ nhịn , đưa tay chọc chọc má em bé.
"Em bé đang con kìa." Hạ Từ vui vẻ .
Người lớn trong phòng qua, quả nhiên thấy em bé đang nheo mắt ngắm Hạ Từ.
"Bé con ," Hạ Từ ghé mặt gần, dùng chóp mũi chạm má em bé, "Thơm quá."
Mùi sữa non thoang thoảng. Hàm răng Hạ Từ như ê ẩm, suýt nữa kìm mà c.ắ.n một cái.
Y tá lúc , thấy em bé liền dừng một chút, trong lòng khỏi cảm thấy kỳ lạ. Sao cô cảm thấy ánh mắt em bé toát vẻ ghét bỏ nhỉ?
Chắc là nhầm .
Đứa bé nhỏ xíu như , mà khinh bỉ là gì.
Hạ Từ như một hoa bông hướng dương, tiểu bảo bảo ở , đầu cô bé xoay về đó. Ngồi trong phòng bệnh cả buổi sáng, cô bé vẫn chán, cứ bám dính bên cạnh Tống Gia Ngưng để em bé.
Hà Kỳ từng thấy Hạ Từ kiên nhẫn với ai đến . Đừng là , ngay cả khi mua một bộ đồ chơi mới cô bé cũng chỉ chơi nửa buổi là chán, vứt sang một bên thèm để ý nữa. Đôi khi tức đến nỗi Thang Nguyên xách ngược cô bé lên.
Bùi Nghi Bân đến buổi trưa.
Cô mang bữa ăn cho Tống Gia Ngưng, ngáp đứa bé mới sinh.
"Đứa bé tên gì?" Cô hỏi, tay cầm hũ bột ngũ cốc đem từ nhà tới.
Cả đêm ngủ, cần tẩm bổ dày một chút.
Tống Gia Ngưng đứa con vô dụng mà sinh , mắt mắt, mũi mũi, càng càng bực.
Dựa mà chịu bao nhiêu khổ cực vì đứa nhóc chứ?
Càng nghĩ càng tức, đứa nhỏ thật là… đáng ghét!
"Gọi Tống Vương Bát ." Tống Gia Ngưng buột miệng đáp.
Em bé: ???
Bùi Nghi Bân: "Cũng , họ Tống tên Vương Bát." Cô Tống Gia Ngưng.
Tống Giai Ngưng vốn chỉ thuận miệng bừa, Bùi Nghi Bân chọc liền 'ha ha' hai tiếng, định nhắc nữa.
Bùi Nghi Bân dễ dàng bỏ qua? Lập tức tiếp lời trêu chọc thêm nữa.
Hạ Từ thì chẳng quan tâm, trong mắt chỉ tiểu bảo bảo: “A a! Tiểu bảo bảo trợn tròn mắt kìa! Có hiểu ?”
Tống Gia Ngưng: "Mặc kệ nó , trẻ sơ sinh đứa nào chả . Tên hả, các thích đặt thì đặt, thèm quan tâm.”"
Anh đảo mắt một lượt mấy trong phòng bệnh, đó tiện tay chỉ một cái: “Hạ Từ, con đặt tên cho đứa nhỏ .”
Hạ Từ xong liền cứng đờ . Bởi vì chuyện mà cô bé yếu nhất chính là đặt tên.
Để cô bé đặt, chắc cũng chẳng khá hơn Vương Bát là bao.
Tống Gia Ngưng cố chấp Hạ Từ đặt, thế là Hạ Từ chằm chằm em bé, bắt đầu chìm trầm tư.
Em bé dường như cũng cảm nhận Hạ Từ đang nghiêm túc, miệng há a a vài tiếng nhưng chẳng thốt nên lời, chỉ nước dãi chảy tèm lem xuống cằm.
Hạ Từ lo lắng hỏi: “Bé con đói ?”
Mấy lớn trong phòng đều em bé cũng là một thành viên trong họ, về mặt tư tưởng là lớn , khuôn mặt nhỏ bé lo lắng , chắc chắn là vì cầu xin một cái tên ho.
Tuy nhiên, điều thể để Hạ Từ .
" là đói . Con cũng đói , ăn trưa ."
Bữa cơm Bùi Nghi Bân mang đến chỉ đủ một , mà hẳn ba phần, Hà Kỳ, Hạ Từ và Tống Gia Ngưng đều ăn.
Hạ Từ ghế nhỏ bắt đầu ăn cơm, mày vẫn cau , nghiêm túc suy nghĩ xem em bé nên gọi là gì.
"Gọi Đại Sơn," Hạ Từ đột nhiên ngẩng đầu, khóe miệng dính một hạt cơm trắng, "Sau lớn lên cao to như núi ."
Cô bé còn giơ tay hiệu.
"Ít nhất cũng như Thang!"
Nguyện vọng của Hạ Từ thật đơn giản. Trong mắt cô, lớn lên cao to nghĩa là khỏe mạnh, to lớn là . Cô bé hy vọng con ch.ó nhỏ của sẽ lớn thật lớn, cũng mong tiểu bảo bảo sẽ cao lớn, vững chãi như núi.
Bùi Nghi Bân suýt nữa phun luôn thìa cháo ngũ cốc đang uống ngoài.
Còn tiểu bảo bảo thì thể cảm nhận tấm lòng chân thành của Hạ Từ. Nghe đến cái tên liền bật ầm lên.
Hạ Từ kinh ngạc em bé: "Con thật lòng mà! Em còn cảm động đến kìa!"
Cô bé ghé sát : "Phải , Đại Sơn?"
Em bé t.h.ả.m thiết: Đại Sơn cái đầu ngươi! Ai thèm tên đó chứ!
Hạ Từ tủm tỉm với Tống Gia Ngưng: "Đại Sơn, chị là chị của em, sẽ đối xử với em thật là "
Tiếng của tiểu bảo bảo lập tức lên một tông cao hơn nữa.
Tống Gia Ngưng cạn lời.
Hà Kỳ bên cạnh, cuối cùng cũng vì tình cảm đồng đội mà khuyên can: "Tiểu Từ , nhiệm vụ đặt tên là giao cho sư phụ con , để sư phụ con dựa bát tự của em bé mà đặt một cái tên hợp mệnh, thuận lợi."
Cái tên Hạ Từ đặt chấp nhận, chút thất vọng, nhưng buồn lâu, nhanh vui vẻ .
"Vậy thì để sư phụ đặt ."
tên đặt , thể lãng phí . Hạ Từ quyết định tặng cái tên tuyệt vời cho con ch.ó nhỏ của .
Sau ch.ó nhỏ sẽ tên là Đại Sơn!
------
Trong những ngày nghỉ Tết, đều ngoài, chỉ còn Bùi Nghi Bân, Tống Gia Ngưng và Hạ Từ ở nhà.
À đúng , còn em bé nhỏ do Lâm Gia Niên đặt tên, Tống Trạch.
Trong nhà bất ngờ xuất hiện hai vị khách ai ngờ tới.
Khi Bùi Nghi Bân mở cửa , còn kịp nhận là ai đến.
May mà trí nhớ của Hạ Từ , cô bé lập tức nhận : “Là cô của Phùng Tử Tuấn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-84-nay-me-gia.html.]
Vừa Hạ Từ nhắc, Bùi Nghi Bân mới nhớ : “Ồ, là cô Phùng , mời , mời ."
Phùng Doãn Nị vội vàng đáp: " đúng, là đây. dẫn cháu trai đến chúc Tết."
Bùi Nghi Bân như , Tết qua lâu , bây giờ mới đến chúc Tết ?
Gia đình họ Phùng từ cái đêm Hạ Từ hạ cổ, cả nhà dung mạo đều biến dạng nghiêm trọng. Phùng Doãn Nị thậm chí còn ý định tự tử, may mắn là nửa tháng tự nhiên khỏi bệnh, cũng đột ngột như lúc phát bệnh .
Bác sĩ thể tìm nguyên nhân, chỉ đoán là nhiễm vi khuẩn hiếm gặp.
vì khỏi bệnh, cô và bà nội Phùng xuất viện cùng với Phùng Tử Hi.
Còn cha của Phùng Tử Tuấn, Phùng Liên, ông hiện tại đưa bệnh viện tâm thần.
Phùng Doãn Nị Phùng Liên từ khi cảnh sát bắt , ngày nào cũng gặp ác mộng, thần trí tỉnh táo, lúc thì là Phùng Liên, lúc thì là Ninh Uyên, điên .
Gia sản khổng lồ của gia đình họ Phùng, một Phùng Doãn Nị thể gánh vác nổi. Cuối cùng đành bán hết cổ phần, cả nhà sống dựa chút tiền đó qua ngày.
Ban đầu còn nghĩ chuyện sẽ yên , nhưng sự tồn tại của Phùng Tử Hi khiến cả cô và bà nội Phùng đều cảm thấy bất an. Dù đoán rõ ràng là do thằng bé tính kế với chính ruột của nó, nhưng họ cũng hiểu rõ tay với Phùng Tử Tuấn thực chính là đứa trẻ trông vẻ im lặng .
Phùng Doãn Nị càng cảm thấy Phùng Tử Hi chút tình cảm nào, dám giữ bên cạnh, nhưng vì vấn đề đạo đức, đành cố gắng gồng gánh mà nuôi dưỡng.
Nói chuyện một lúc, Phùng cô nhắc đến Phùng Tử Tuấn. Cô nhớ rõ đây Bùi Nghi Bân từng thích đứa nhỏ .
Nhắc đến trẻ con, cô dò hỏi: " nhà cô thêm một đứa bé nữa ?"
Bùi Nghi Bân là một khá nổi tiếng, hành động của cô trong giới đều chú ý.
Đứa bé mà Phùng Doãn Nị đang ngủ trong phòng ngủ lầu cùng Tống Gia Ngưng.
" ," Bùi Nghi Bân thoải mái, "Nhà đông thì náo nhiệt hơn."
Phùng Doãn Nị cố ý về phía Phùng Tử Hi.
Hạ Từ đang sấp t.h.ả.m chơi xếp hình, Phùng Tử Hi lặng lẽ tới, nhặt một mảnh ghép, đặt chỗ trống mà Hạ Từ đang bối rối.
Phùng Doãn Nị chút chột mở lời: "Ừm... đúng là, trẻ con thì vẫn nên bạn cùng chơi mới ."
Bùi Nghi Bân đột nhiên chú ý đến đôi mắt sáng rực của Phùng Doãn Nị, lập tức hiểu .
Cô khỏi khẩy.
Ban đầu cô còn tưởng Phùng Doãn Nị đến vay tiền, ngờ Phùng Doãn Nị xem liệu cơ hội nào đem Phùng Tử Hi nhét Thiên Uyển .
Phùng Doãn Nị quả là tính toán khôn khéo, nghĩ rằng Bùi Nghi Bân thích trẻ con, nghĩ rằng Bùi Nghi Bân thích trẻ con, bèn tới thử vận may, định vứt bỏ củ khoai lang bỏng tay trong nhà . Nếu Bùi Nghi Bân đồng ý nhận, thì cả hai cùng vui vẻ, chừng cô còn thể Bùi Nghi Bân ưu ái đôi chút vì tặng đứa bé. Nếu Bùi Nghi Bân đồng ý, cô cũng chẳng mất gì.
Bùi Nghi Bân thật sự tức đến bật .
Phùng Doãn Nị suy nghĩ hoang đường , đem một đứa trẻ con đẩy sang chỗ cô? Đây là suy nghĩ của con ? Cô và Phùng Doãn Nị chỉ là qua đường, đó vì chuyện của Phùng Tử Tuấn mà cô nể mặt giúp vài , thôi.
Thật sự coi cô là nhà từ thiện ? Gặp đứa trẻ nào cũng sẽ nhặt về nuôi như Hạ Từ ?
Hay là nghĩ Thiên Uyển là nhà trẻ?
Bùi Nghi Bân lập tức sầm mặt, thẳng thừng đuổi khách.
Phùng Tử Hi chằm chằm Hạ Từ: "Cậu giúp trai , vì là bạn cùng bàn của ?"
Hạ Từ nghiêm túc xếp hình: "Vì Phùng Tử Tuấn với ."
Phùng Tử Hi còn gì đó, ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt u ám của Bùi Nghi Bân.
Bùi Nghi Bân: "Hạ Từ, lên lầu gọi dì Tống của con dậy ăn bữa ăn dinh dưỡng."
Hạ Từ "Dạ" một tiếng, ngoan ngoãn bò dậy lên lầu.
Phùng Doãn Nị và Phùng Tử Hi rụt rè rời .
Sau khi họ , Bùi Nghi Bân lập tức gọi điện thoại. Phùng Doãn Nị lý gì chạy đến Thiên Uyển tìm cô, kiểu chắc chắn là lý do.
Đến tối, Bùi Nghi Bân cuối cùng cũng nguyên nhân sự điều tra của trợ lý.
Chuyện Bùi Nghi Bân nuôi Hạ Từ lan truyền trong giới khá ồn ào. Ban đầu đều nghĩ Bùi Nghi Bân điên . Tại nuôi một đứa trẻ quan hệ huyết thống? Nếu chỉ là chơi chơi thì còn , nhưng thái độ của Bùi Nghi Bân rõ ràng là nghiêm túc! Cô thậm chí còn Hạ Từ kế nhiệm của tập đoàn Thiên Hòa.
Chuyện Bùi Nghi Bân thích nhặt trẻ con như nổi tiếng trong giới. Qua Phùng Tử Tuấn, Tần Chinh và cả nhóc con Tống Trạch lầu bằng chứng, Bùi Nghi Bân trong mắt khác dường như, quả thật, thích nhặt trẻ con về nuôi.
Không chỉ Phùng Doãn Nị, mà còn nhiều khác bắt đầu tính kế kiểu tương tự.
Dù thì nếu thành công cũng chẳng mất gì, mà nếu thành, đó chính là nhà họ Bùi! Phát đạt , khi đổi đời cũng nên!
Bùi Nghi Bân tức buồn bực.
Gì mà thích nhặt trẻ con? Cô thành kỳ nhân trong giới chắc?
Tống Gia Ngưng đang ăn hoành thánh gà, khuôn mặt tối đen của Bùi Nghi Bân, ăn đến mức vô cùng sung sướng. Dường như nhờ vẻ mặt khó coi của Bùi Nghi Bân thể tăng hương vị món ăn, bát hoành thánh trong tay như thể ăn vàng.
Hạ Từ đang chơi với Tống Trạch.
Cô bé cầm đồ chơi nhỏ đưa cho Tống Trạch, nhưng nhóc con khinh thường, m.ô.n.g về phía Hạ Từ.
Hạ Từ những tức giận, vẫn ôm Tống Trạch: "Tiểu Trạch ngoan quá ."
Tống Trạch ợ một cái.
Hạ Từ lộ răng nanh.
Đối với thành viên mới trong gia đình, Hạ Từ thể hiện sự nhiệt tình lớn nhất, sẵn sàng dùng mặt nóng dán m.ô.n.g lạnh .
Tuy nhiên, khi Tống Trạch dần lớn lên, tình trạng còn nữa.
Cậu bé thể hiện tài năng mà Hạ Từ .
Không đến chuyện hai tuổi chữ, cầm bút, ba tuổi thể những bài thơ mà Hạ Từ còn , trình độ tính toán thậm chí xu hướng vượt qua Hạ Từ.
Ngay cả đầu tiên mở miệng chuyện, Tống Trạch cũng cần ai dạy, câu từ rõ ràng, thậm chí còn là khẩu âm miền Bắc.
Người miền Nam như Hạ Từ khi dọa cho c.h.ế.t tại chỗ.
Dù những chơi nhiều che giấu sự bất thường của đứa bé để lừa Hạ Từ, cố tình đ.á.n.h lạc hướng để che mắt cô bé, nhưng Hạ Từ vẫn cảm thấy điều gì đó đúng.
Khi những đứa trẻ khác còn đang chảy nước mũi, phun sữa tung tóe, thì Tống Trạch theo bản năng giơ cánh tay nhỏ xíu đầy thịt về phía Tống Giai Ngưng, cất tiếng gọi câu đầu tiên trong đời: "Này, già!"
Tống Gia Ngưng mặt biến sắc, trả lời dứt khoát: "Gọi của !"
Tống Trạch dội một gáo nước lạnh, vẻ mặt đầy oan ức, ngẫm nghĩ một lúc, sai mà. Theo mối quan hệ của cơ thể , đúng là gọi Tống Gia Ngưng là .