Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 87: Em không làm nữa
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:32:38
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đoạn đường ngắn ngủi đối với Trần Mễ còn dài hơn quãng đường chạy tám trăm mét trong giờ thể dục.
Cậu dám Hạ Từ, móng tay siết chặt lòng bàn tay, nhưng cuối cùng, vẫn chỉ thể bước đến mặt Hạ Từ ánh mắt chế giễu của bạn học.
"Tớ, tớ..." Trần Mễ suýt , nhưng chính là chịu những lời mà Sa Học Lạc và đám bạn .
Sa Học Lạc ở vị trí của Trần Mễ thấy mãi chịu mở lời, liền ném túi bút của Trần Mễ xuống đất.
Vai Trần Mễ run lên: "...Hạ Từ, tớ thích , tớ còn thư tình cho ."
Nước mắt tí tách rơi, nhưng thậm chí còn dám nâng tay áo lên lau nước mắt.
"Cậu chấp nhận ?"
Hạ Từ trong lòng .
Không chấp nhận.
Cô bé chỉ một một bàn.
nước mắt của Trần Mễ khiến Hạ Từ cau mày.
Lúc , hình như thể thẳng . Dì Tống quan sát sắc mặt khác, chính là tình huống như thế .
Hạ Từ buồn bực, nghĩ một lúc, mở miệng, cô bé thể từ chối, cũng chấp nhận.
Trần Mễ ngượng ngùng mặt Hạ Từ.
Đám con trai do Sa Học Lạc cầm đầu vang.
Trần Mễ thể thấy Sa Học Lạc và bọn họ gì cụ thể, nhưng những tiếng khúc khích và những lời chế giễu che giấu đó đều biến thành những hạt cát đổ xuống từ cao, run rẩy khắp , khắp mặt, xuyên qua tai đ.â.m màng nhĩ.
Tại đối xử với như ?
Sắc mặt Trần Mễ từ đỏ bừng ban đầu trở nên tái nhợt.
Một bàn tay đưa mặt , đưa cho khăn giấy.
"Lau nước mắt ." Hạ Từ cố gắng cho biểu cảm của trở nên dịu dàng hơn.
Cơ thể Trần Mễ cứng đờ.
Cậu mất mặt Hạ Từ. Cậu lẽ như , kiểm điểm lầm của , chứ để nước mắt chảy kiêng nể gì, một chút cũng giống đàn ông con trai.
Hạ Từ Trần Mễ cau mày, khi cô bé xong nhiều hơn. Cô bé kéo tay Trần Mễ, đặt khăn giấy lòng bàn tay Trần Mễ.
"Bọn họ bắt đúng ?" Cô bé hỏi Trần Mễ.
"Bọn họ" là ai cần cũng hiểu.
Thính lực của Hạ Từ bình thường, những lời Sa Học Lạc cô bé đều thấy.
Trần Mễ c.ắ.n răng, lau nước mắt lắc đầu. Sa Học Lạc đặc biệt , để Hạ Từ . Nếu , cả quãng đời học sinh của sẽ yên . Gia đình sẽ chi thêm tiền để học trường tư, việc thể trường tiểu học vốn dĩ là nhờ quan hệ với cô giáo Trần, dì của .
Cậu chỉ thể học trường cấp hai đúng tuyến.
Sa Học Lạc hỏi thăm , nếu gì bất ngờ bọn họ sẽ học chung một trường cấp hai.
Nếu lời, chỉ nửa học kỳ hiện tại, mà trong tương lai, đều sẽ bắt nạt. Trần Mễ dám chống Sa Học Lạc.
Cậu chỉ thể lắc đầu câu hỏi của Hạ Từ.
Hạ Từ: "Tại dối?"
Hai tay Trần Mễ dán chặt mép quần, nắm chặt.
"Bọn họ chỉ thích bắt nạt khác, họ bắt nạt ?" Hạ Từ , cô bé từng Sa Học Lạc bắt nạt.
Cô bé vẫn nhớ đó là ngày họp phụ . Anh Thang giúp cô bé đ.á.n.h trả. Sau đó trong lớp còn ai dám bắt nạt cô bé nữa. Ngay cả khi Sa Học Lạc phục, cũng chỉ thể ngầm gây khó chịu cho khác, Hạ Từ để những thủ đoạn trẻ con của Sa Học Lạc mắt, ngược còn cho Sa Học Lạc trông như một thằng ngốc.
Hạ Từ ghé sát Trần Mễ, mắt thẳng một cách nghiêm túc: "Chuyện như thế , thể nhịn."
Cả gia đình cô bé đều , đây là bạo lực học đường, là bắt nạt, là chuyện thể tha thứ nhất đời.
Không thể nhịn, thể sợ hãi, thể lùi bước.
Nếu nó sẽ từ một sợi dây gai quấn quanh dần dần biến thành một con trăn lớn, siết cổ và nuốt chửng ngươi.
Trần Mễ há miệng, nhưng chỉ phát tiếng , hít thở, nhưng thở nổi.
"Tớ , Hạ Từ, tớ xin , tớ thật sự ," Trần Mễ nhắm mắt , dám Hạ Từ, "Tớ dám , cũng thể , sẽ trả thù tớ..."
Giọng nhỏ đến nỗi Hạ Từ cũng gần như rõ, gần như khác gì tiếng rung cánh của côn trùng.
Ngay cả xin , cũng cẩn thận từng li từng tí, dám để khác thấy.
Hạ Từ hỏi nữa. Cô bé hỏi Trần Mễ tại sợ Sa Học Lạc đến , bởi vì cô bé từng bắt nạt, lẽ lúc Trần Mễ cũng giống như cô bé đây, lo lắng phiền cha , sợ hãi thấy ánh mắt thất vọng của bọn họ. Cô bé cũng hỏi Trần Mễ tại Sa Học Lạc bắt nạt, bởi vì điều căn bản cần lý do, chỉ cần một chút khác biệt với họ, họ sẽ tự cho là đúng, tìm một lý do vu vơ, ngang nhiên chà đạp khác, nếu phát hiện thì buông một câu nhẹ tênh "Đến cả đùa cũng chịu nổi".
Hạ Từ và Trần Mễ đều từng trải qua tất cả những điều .
họ khác .
Hạ Từ dũng cảm hơn Trần Mễ, gia đình Hạ Từ cũng dũng cảm hơn cha Trần Mễ.
Cô bé vén tay áo lên, tháo huy hiệu cán bộ lớp tay áo xuống đặt sách: "Cậu sai, xin gì. Tớ còn cảm ơn hôm đó giúp tớ tìm thấy vở bài tập."
Sa Học Lạc từng giấu vở bài tập của Hạ Từ, Trần Mễ đang vệ sinh tìm thấy, lau sạch sẽ, trả cho Hạ Từ.
Trần Mễ Hạ Từ cảm ơn, hoảng hốt mở mắt: "Không cần, là việc tớ nên ... Cậu gì?"
Hạ Từ bỏ Trần Mễ phía , về phía chỗ của : "Cho xem trực tiếp."
Sa Học Lạc vốn đang xem trò , thấy sự quẫn bách của Trần Mễ cùng khả năng mất mặt của Hạ Từ phần thưởng. Cậu bao giờ ghét một đến thế. Cậu chỉ phạm một nhỏ với Hạ Từ, nhưng cô bé chỉ đ.á.n.h , mà gia đình cô bé còn đ.á.n.h cả cha của . Sau đó gia đình dường như gặp vận rủi, công ty của cha vẻ , mức sống trong gia đình giảm sút nhanh chóng, cha mỗi ngày về nhà đều sắc mặt , đôi khi còn đ.á.n.h . Mẹ luôn ngăn cản, thỉnh thoảng cãi , còn cho thấy.
Sa Học Lạc đổ tất cả những điều lên đầu Hạ Từ.
Tất cả là do Hạ Từ cái chổi !
cái chổi mà sợ hận lúc đang về phía .
Sa Học Lạc nếm mùi nắm đ.ấ.m của Hạ Từ, chân tự chủ mềm nhũn . Cậu bỏ chạy ngay lập tức, nhưng đều đang , Sa Học Lạc nuốt nước bọt, thẳng lưng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-87-em-khong-lam-nua.html.]
"Cậu gì... Á!"
Tay Hạ Từ bóp gân vai Sa Học Lạc, Sa Học Lạc lập tức đau đến co giật.
"Cậu, dựa cái gì mà đ.á.n.h ! chọc !" Sa Học Lạc ôm vai, lóc.
Hạ Từ khi đ.á.n.h bao giờ chuyện, giơ chân lên một cú nữa, trực tiếp dùng mu bàn chân đá đầu gối Sa Học Lạc, khiến quỳ xuống đất.
Những bé xung quanh dám thở mạnh, chỉ một bé giọng yếu ớt hỏi: "Hạ Từ, gì ?"
Hạ Từ: "Đánh ."
Cô bé còn tay, Sa Học Lạc co rúm gầm bàn.
"Mau gọi thầy cô giáo!" Sa Học Lạc : "Cô vô duyên vô cớ đ.á.n.h ! Tìm thầy cô giáo !"
Hạ Từ hừ lạnh một tiếng, thôi thấy đáng sợ.
"Là bắt Trần Mễ thư tình cho ."
Sa Học Lạc chối cãi: "Thư tình là chứ ! Cậu tìm gì! Cho dù là bảo , thì cũng là thấy thích , bạn bè đẩy một tay thôi. Cậu ? Mỗi ngày khi tan học, Trần Mễ đều ở hành lang bóng lưng của ! Cậu còn ngày nào cũng lấy kẹo cho xem nữa! Là tự thích ! Liên quan gì đến !"
Sa Học Lạc hét to.
Trần Mễ thấy chuyện riêng tư của Sa Học Lạc phơi bày , ai cũng , môi run rẩy, cảm giác c.h.ế.t ngay bây giờ còn hơn ở đây.
Hạ Từ sẽ thế nào?
Bạn học sẽ thế nào?
"Á á á á!"
Sa Học Lạc Hạ Từ túm lấy, một chân đạp lên lòng bàn tay .
"Thích là sai ?" Hạ Từ mặt cảm xúc: " như , thích mới lạ."
Sa Học Lạc: "...Cậu vô liêm sỉ!"
Hạ Từ đạp một cái nữa, trực tiếp cắt ngang lời : "Cậu mới vô liêm sỉ!"
"Bắt nạt khác là vô liêm sỉ nhất! Đáng ghê tởm nhất!"
Cô bé cho Sa Học Lạc một trận nữa, tay chút nương tình. Hạ Từ, hai năm học với Lâm Gia Niên và Thang Nguyên, tay còn tàn nhẫn hơn cả lúc họp phụ năm lớp bốn.
Các bạn học bao giờ thấy cảnh đ.á.n.h hung hãn như , ai nấy đều sợ hãi bỏ chạy khỏi lớp.
Trần Mễ tiến lên, lóc: "Hạ Từ, đừng đ.á.n.h nữa."
Hạ Từ đang túm cổ áo Sa Học Lạc: "Cậu thấy đủ ?"
Trần Mễ: "Không đ.á.n.h , đừng đ.á.n.h nữa..."
Hạ Từ buông Sa Học Lạc.
Sa Học Lạc đau nhức khắp , ngẩng lên, thấy Trần Mễ và Hạ Từ đang chuyện.
Cậu sợ đánh, dám lộ một chút bất mãn nào với Hạ Từ, nhưng dùng ánh mắt oán độc chằm chằm Trần Mễ.
Trần Mễ thấy, cả lạnh toát.
Cậu thật sự gì, đều theo lời Sa Học Lạc , tại vẫn bằng ánh mắt như .
Cô giáo chủ nhiệm vội vàng chạy đến, trong lớp chỉ còn ba Trần Mễ.
"Rốt cuộc là chuyện gì?" Cô giáo thấy Sa Học Lạc đất liền trầm giọng .
Sa Học Lạc trông vết thương rõ ràng, nhưng mồ hôi trán toát , rõ ràng là đ.á.n.h nặng.
Sa Học Lạc đáng thương lóc: "Cô Trần, em chẳng gì mà Hạ Từ đ.á.n.h em!"
"Là Trần Mễ xúi giục!"
Cô giáo chủ nhiệm: "Trần Mễ, em xem là chuyện gì?"
Trần Mễ: "Thưa cô, em... em..."
Hạ Từ: "Cô Trần, Sa Học Lạc bắt nạt Trần Mễ, bắt Trần Mễ thư tình cho em còn ép đến tỏ tình với em."
Sa Học Lạc: "Em ! Là tự !"
Cô giáo chủ nhiệm nghiêm nghị chằm chằm Trần Mễ.
Cô tính cách của cháu trai , sẽ những chuyện ngốc nghếch. chính vì mối quan hệ huyết thống , cô giáo Trần càng khó thể ngay lập tức phán xét ai đúng ai sai.
Nếu khác cô bao che cho cháu thì ?
Cô chỉ là dì của Trần Mễ, mà còn là giáo viên của những đứa trẻ trong lớp, khi sự thật sáng tỏ, cô công bằng, thiên vị. Dù điều đó đồng nghĩa với việc Trần Mễ chịu thiệt thòi.
Cô giáo chủ nhiệm tìm những học sinh khác bên ngoài để hỏi rõ sự việc, đồng thời nhờ các giáo viên khác đưa Sa Học Lạc đến phòng y tế.
Rất nhanh đó, sự thật phơi bày.
Cô giáo chủ nhiệm đau đầu: "Hạ Từ, dù nữa, em cũng thể đ.á.n.h , càng thể đ.á.n.h nặng như . Em thể trực tiếp đến tìm cô. Em bây giờ là phó lớp trưởng, thầy cô và bạn bè đều tin tưởng em, năm nay cô còn đề cử em Thiếu niên ba của thành phố nữa, em đ.á.n.h !"
Hạ Từ: "Thưa cô, nếu em đ.á.n.h Sa Học Lạc, cô sẽ bao giờ Trần Mễ bắt nạt."
Cô giáo chủ nhiệm: "Em thể với cô."
Hạ Từ: "Nói xong cô sẽ gì?"
Cô giáo chủ nhiệm: "Cô cách giải quyết của riêng ."
Hạ Từ: "Em cũng ."
"Hạ Từ, bây giờ em khác với lúc mới đến, em là phó lớp trưởng, em gương cho các bạn." Cô giáo chủ nhiệm bất lực .
Hạ Từ rũ mắt, cuối cùng về chỗ của , lấy thứ gì đó về.
Cô bé đưa tay cho cô giáo, là huy hiệu cán bộ lớp mà cô bé luôn trân trọng.
"Em nữa."