Nuôi Dưỡng Cổ Nữ - Chương 89: Nhật thực
Cập nhật lúc: 2025-10-14 16:32:40
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi khỏi nhà, Hạ Từ cảm thấy bất an.
Cô bé đầu thoáng qua những trong nhà. Trước đây, bữa sáng cả nhà bao giờ đầy đủ như . hôm nay, ngay cả Bùi Nghi Bân vốn thích ngủ nướng cũng bàn ăn cháo.
"Hôm nay nguy hiểm gì ?" Hạ Từ hỏi.
Đối diện với đôi mắt nghiêm túc và đơn thuần như thế, việc dối trở thành một điều vô cùng khó khăn.
Bà Khương nắm lấy tay nhỏ của Hạ Từ: "Nguy hiểm, nhưng chúng lợi hại. Con còn nhớ bà Khương cứu con như thế nào ? Bà Khương lợi hại đúng ?"
Hạ Từ hỏi: "Con tan học , sẽ về chứ?"
Thang Nguyên đáp: "Tùy tình hình, nhưng chúng chắc chắn sẽ nhanh chóng trở về."
Hạ Từ liếc trong nhà, vệ sinh bước phòng.
Khóa cửa , cô bé nhắm mắt, hai tay giơ lên ngực, tay áo khoác buông xuống để lộ cánh tay trắng nõn. Trên cổ tay cô bé quấn một sợi dây xích màu bạc, từ xa như một con rắn bạc.
Hạ Từ khẽ hé môi, thốt những âm thanh khó hiểu.
Nguyện Xà Thần phù hộ, nhà bình an, vui vẻ.
Cô bé nguyện vọng nào khác.
Nửa phút , Hạ Từ mở mắt, chính trong gương.
Giọng Hà Kỳ vang lên: "Hạ Từ, nhanh lên, sắp muộn ."
Hạ Từ cố đẩy khóe miệng lên, vội vã : "Em đến đây!"
Vì mang theo lũ côn trùng nhỏ và đủ loại chai lọ, cặp sách của Hạ Từ nặng trĩu, Hà Kỳ đeo giúp cô bé.
Ngồi lên xe điện, con đường quen thuộc, làn gió quen thuộc, cả những lời lẩm bẩm quen thuộc của thầy Hà.
Hạ Từ ôm chặt eo Hà Kỳ: "Thầy, tối nay em sẽ đợi ở nhà, khi về em nhất định sẽ xong bài tập."
Hà Kỳ: "Từ Bảo của chúng ngoan quá!"
Đoạn đường đến trường dài, Hạ Từ vốn luôn cảm thấy lãng phí thời gian, nhưng hôm nay cô bé bất ngờ nhận con đường thế nhưng cũng thể rút ngắn .
"Được , mau lớp ." Hà Kỳ tháo mũ bảo hiểm cho Hạ Từ.
Hạ Từ lặng lẽ về phía , kìm đầu .
Hà Kỳ bật : "Nhìn gì đấy, chuyện gì trái lương tâm ?"
Hạ Từ: "Em thể xin nghỉ ? Em cùng ."
Hà Kỳ: "Không , em chỉ cần học hành tử tế là ."
Vì Hà Kỳ mang theo hệ thống, để tiện hành động, buộc cùng Lâm Gia Niên và những khác. Bùi Nghi Bân sẽ giám sát camera để đảm bảo an cho Hạ Từ.
Lâm Gia Niên thi triển phép thuật lên Hạ Từ, nếu gì bất ngờ, những con rối trướng Thương Truy sẽ thể tìm thấy Hạ Từ.
Hạ Từ đến lớp, nửa buổi sáng đều mất tập trung.
Cô bé bao giờ bất an đến thế.
Cô giáo Trần đang ở bục giảng nhận xét bài văn.
"Bài kiểm tra ba bạn trong lớp đạt điểm tuyệt đối môn văn, bài của Hạ Từ và Ngô Kha đặc biệt ," cô giáo Trần lật giáo án , "Bảo các em chú ý cuộc sống để về sinh hoạt hàng ngày, chứ bảo các em bịa đặt chép. Ngay cả những chuyện bình thường, chỉ cần cảm xúc chân thật, vẫn là một bài văn ."
Cô chiếu bài văn của Hạ Từ lên màn hình.
Đề bài văn kiểm tra là "Gia đình ".
"Hạ Từ, em một lượt ." Cô giáo Trần .
Ánh mắt Hạ Từ vẫn đang tập trung những cái cây ngoài cửa sổ, dường như thấy gì.
Ánh nắng trải dài những tán lá cây, những chiếc lá xanh tươi rậm rạp, tắm trong ánh nắng, như vô sợi tơ vàng xuyên qua kẽ lá. Nửa sáng nửa tối, lay động trong gió nhẹ, phát tiếng xào xạc, tĩnh lặng và đẽ.
"Hạ Từ." Cô giáo Trần một nữa.
Bạn bàn dùng bút đen chọc nhẹ lưng Hạ Từ, khẽ : "Cô giáo bảo bài văn."
Hạ Từ giật , những nét chữ của màn hình, nhớ thầy Hà ở nhà từng nét từng nét dạy chữ .
"Đừng mất tập trung nữa." Cô giáo Trần luôn khoan dung với Hạ Từ, cô gõ gõ mặt bàn.
Hạ Từ thu ánh mắt , sang cô giáo Trần : "Thưa cô, em thể ?"
Cô giáo Trần: "...Được, chúng tiên nhận xét bài văn của Ngô Kha."
Cô giáo bảo Hạ Từ xuống.
Hạ Từ ngoài cửa sổ.
Ánh nắng trông ấm áp, những chiếc lá chiếu sáng đến mức trong suốt, Hạ Từ thấy gân và vân lá.
Cô bé lâu, chính vì quá lâu nên phát hiện ánh nắng dần yếu .
Cặp sách của Hạ Từ đặt ghế đột nhiên động đậy, bạn bàn chú ý tới.
Ban đầu còn tưởng là hoa mắt, nhưng kết quả là trong cặp sách dường như thứ gì đó ngừng di chuyển, bạn bàn trợn tròn mắt.
Cậu khẽ với Hạ Từ: "Cậu mang mèo đến lớp ?"
Hạ Từ liếc chiếc cặp sách bắt đầu xao động, đột nhiên mạnh mẽ ngoài cửa sổ.
Bầu trời còn sáng nữa.
Thật thể tin nổi, bầu trời đột nhiên tối sầm trong một thời gian ngắn, rõ ràng là một buổi sáng tươi sáng, nhưng đen như đêm khuya. Học sinh trong lớp bắt đầu la hét, cô giáo Trần vội vàng trấn an.
"Đừng lo lắng, đây là nhật thực phần, tin tức đưa ." Cô bật đèn cho học sinh, dù nhật thực phần quy mô lớn như cả đời cũng khó thấy vài .
Cô giáo Trần cho phép học sinh ngoài cửa sổ, thậm chí còn cho phép bọn họ hành lang: "Các em thể xem nhật thực phần trông như thế nào, nhưng tuyệt đối đừng thẳng mặt trời. Đề bài văn cuối tuần chính là nhật thực phần."
Trong lớp học tối đen như mực, Hạ Từ ôm chặt cặp sách của .
Cô bé thể cảm nhận những con quỷ cổ trong cặp đang điên cuồng di chuyển.
Đây là đầu tiên cô bé trải qua nhật thực phần, Hạ Từ sự xuất hiện của nhật thực phần sẽ gây ảnh hưởng gì đến những con quỷ cổ.
"Hạ Từ."
Cô bé dường như thấy giọng bà ngoại.
Có bà ngoại đang gọi cô bé ?
Cô bé ngẩng đầu về phía tiếng gọi, lên bầu trời.
Mặt trời biến thành một đĩa tròn đen như mực, một đường viền trắng mờ ảo bao quanh chia cắt nó với bầu trời.
Chỉ trong một giây ngắn ngủi, những gì Hạ Từ thấy trong khung cảnh đó sẽ bao giờ quên trong đời. Khí màu đỏ và vàng bao quanh rìa mặt trời, ngừng trôi nổi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-duong-co-nu/chuong-89-nhat-thuc.html.]
Mắt cô bé đau nhói, nước mắt sinh lý chảy . Trước mắt đột nhiên trắng xóa, thấy gì nữa.
Hạ Từ ôm chặt cặp sách, tay xoa xoa, là đang an ủi bản đang an ủi những con quỷ cổ đang xao động trong cặp.
"Bà ngoại, bà ?" Hạ Từ khẽ .
Không ai đáp .
Nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm xuống, Hạ Từ cảm thấy lạnh. Bạn bàn hắt một cái, hắt quá to nên còn tự giải thích: "Em tra , nhật thực phần là sẽ lạnh."
Cả lớp đều .
Vì cảnh tượng nhật thực kỳ lạ , cả lớp ồn ào.
Hạ Từ vì đau mắt mà sấp bàn, ai chú ý tới.
Rất nhanh, bạn học : "Cô ơi, bên ngoài cái gì đó ? To quá!"
Cô giáo Trần ngoài, cửa sổ tối đen như mực, đang định trả lời bảo học sinh đừng linh tinh, một con mắt khổng lồ chợt lóe qua cửa sổ, thở của cô lập tức ngừng .
Con mắt đó to bằng cả cái cửa sổ.
Cô giáo Trần mềm nhũn chân, chằm chằm khung cửa sổ để bất kỳ dấu vết nào, tự an ủi là nhầm.
cảnh tượng chỉ lọt mắt một cô .
Học sinh bàn đầu thấy con mắt đó lập tức la hét.
"Có mắt!"
"Cô ơi! Mắt to quá!"
"Em thấy !"
"Em cũng thấy !"
Thậm chí những đứa trẻ nhút nhát òa lên.
Cô giáo Trần vội vàng cố gắng vững : "Chắc chắn là một hiện tượng thiên văn kỳ lạ, các rm đừng hoảng sợ. ... Nhật thực phần chỉ kéo dài một hai phút, sẽ nhanh chóng qua thôi. Chúng tiếp tục học."
", tiếp tục học," Cô giáo Trần tự trấn an , "Bạn nào gần cửa thì bật đèn lên."
Giây tiếp theo, lớp học sáng bừng.
Ánh đèn vàng ấm áp bao trùm phòng học, như thể thể soi sáng tâm hồn con , mang cảm giác an .
Cô giáo Trần ngoài cửa sổ, nhưng sợ hãi ngã xuống đất.
Con mắt đen khổng lồ đó xuất hiện!
Nó dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, con ngươi to lớn xoay tròn trong đôi mắt đỏ ngầu.
Con ngươi dường như chú ý đến ánh mắt kinh hoàng của cô giáo Trần, di chuyển về phía cô .
Đối mặt với sự tồn tại kỳ lạ và đáng sợ như , cô giáo Trần tê liệt tại chỗ, mất hết sức lực, gì. Cô run rẩy, như thể ai đó bóp chặt cổ họng cô , khiến cô thể lời nào.
Cả lớp hỗn loạn, ngất xỉu vì sợ hãi, đứa trẻ điên cuồng, gọi bố .
"Tất cả im lặng! Đừng thu hút nó đến đây!"
quá muộn .
Con mắt dán cửa sổ.
Học sinh đứa chạy đứa bò, tránh xa cửa sổ.
Chỉ Hạ Từ cạnh cửa sổ là .
Cô bé vẫn sấp bàn, con mẫu cổ trong cơ thể đang giúp cô bé phục hồi đôi mắt, điều khiến cô bé tê dại.
Con ngươi đen khổng lồ dần di chuyển đến bên cạnh Hạ Từ, chỉ cách Hạ Từ một tấm kính mỏng.
Trần Mễ dậy tìm Hạ Từ, nhưng quá sợ hãi, co rúm run rẩy tại chỗ, nước mắt chảy dài nhắm mắt .
"Hạ Từ! Mau đây!" Tô Điềm hét lên.
Cô bé thể bạn nhất của rơi tình huống nguy hiểm như .
Mà bạn học bên cạnh khi cô giáo nhắc nhở, thể mở miệng, lời Tô Điềm còn dứt bạn học bên cạnh bịt miệng .
"Cậu hại c.h.ế.t chúng ?" Bạn học đó khẽ , hung dữ chằm chằm Tô Điềm.
Hạ Từ dường như cũng phát hiện điều gì đó , những con quỷ cổ trong cặp sách thể chịu đựng nữa, chúng phá vỡ cặp sách, khóa kéo cặp bung , hàng đàn côn trùng bay ào ào.
Các bạn học hít một lạnh.
Hạ Từ nhắm mắt dậy, lòng bàn tay dán tấm kính, như thể vặn dán lên con mắt đó.
------
"Tại lâu như mà nhật thực vẫn qua?" Tống Gia Ngưng đeo kính quan sát màu đen, "Đã mười phút !"
Mồ hôi chảy dài trán Lâm Gia Niên, bấm quyết, nghiến răng: "Không thể nào! Điều thể nào!"
Hai năm , thể tính toán bất kỳ thông tin nào về Thương Truy.
Lúc , Lâm Gia Niên còn là kẻ vô dụng gì như .
Ngũ hành luân chuyển, cảm nhận cơ hội, cuối cùng thể suy tính về tin tức của Thương Truy.
tại ?
Tại mệnh tuyến Thương Truy quấn lấy hàng ngàn hàng vạn nhánh, chặt chẽ đan xen với bộ thành phố Lâm Giang.
Hạ Từ, coi trọng nhất, đang ở trung tâm của những sợi dây , mắc kẹt trong một cái kén bao quanh bởi vô sợi tơ!
Hạ Từ rốt cuộc quan hệ gì với Thương Truy và với thành phố Lâm Giang, quan hệ gì!
Lâm Gia Niên giận dữ, thậm chí còn phun một ngụm m.á.u tươi.
Thang Nguyên vội vàng đỡ .
Mặt Lâm Gia Niên tái mét như tờ giấy vàng: "Xem thử nhật thực ở các khu vực xung quanh kết thúc ..."
Tống Gia Ngưng vội vàng lấy điện thoại tìm kiếm.
"Sao thế ?" Điện thoại của cô suýt rơi xuống đất.
Nhật thực ở thành phố lân cận kết thúc từ bảy phút .
Chỉ thành phố Lâm Giang vẫn chìm trong cảnh tối tăm.
Tống Gia Ngưng vẫn còn kinh hoàng, đem kết quả cho Thang Nguyên và Lâm Gia Niên.
Vết thương của Lâm Gia Niên nứt , yếu ớt : "Thành phố Lâm Giang, phong tỏa."