Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 168: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:12
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện Ma Quỷ
Bùi Xu dẫn Đông Nguyệt trở về Minh Huệ Cung.
Ở bên ngoài nhà rũ bỏ hết tuyết , nhưng những bộ quần áo dày cộm dám cởi .
Trong Minh Huệ Cung ấm áp như Nghi Phượng Cung.
Đông Nguyệt cầm ấm nước đang giữ ấm lò đổ hai chén nước nóng.
Trà của họ nhiều, mùa đông uống đồ nóng, thì chỉ nước đun nóng.
Bùi Xu từ góc phòng lôi bình t.h.u.ố.c Mộ Dung Đệ mang từ Lĩnh Nam về cho nàng, nàng tìm trong đó một chai t.h.u.ố.c giải, đổ một viên, uống với nước ấm.
Chất lỏng ấm nóng từ cổ họng chảy phổi, Bùi Xu khẽ thở phào nhẹ nhõm.
“Nương nương, Hoàng hậu đóng cửa đ.á.n.h chứ?” Đông Nguyệt kiểm tra tay Bùi Xu.
“Không , nàng ngốc đến mức đó, sẽ mặt đánh,” Bùi Xu , “dù đánh, mặc dày như cũng sợ.”
“Nàng chỉ sợ sẽ thai. Muốn loại bỏ hậu hoạn thôi.”
Cơ thể Bùi Xu năm xưa thực sự tổn hại, thể sinh nở nữa. Còn về phía Mộ Dung Vũ, Thục phi tay, chắc cũng sẽ con cái.
Mộ Dung Đệ mang từ Lĩnh Nam về mấy bình t.h.u.ố.c độc hiếm thấy, trong đó cả t.h.u.ố.c đoạn tuyệt dòng dõi. Không màu mùi, cũng triệu chứng rõ ràng, chỉ từ từ ăn mòn cơ thể như một căn bệnh.
Bùi Xu vốn định m.a.n.g t.h.a.i nữa, uống một viên t.h.u.ố.c ở chỗ Hoàng hậu cũng .
Chỉ sợ viên t.h.u.ố.c Hoàng hậu đưa còn độc tính khác, nàng vẫn nên uống một viên t.h.u.ố.c giải cho an .
Đông Nguyệt đun thêm nửa ấm nước.
Nước còn sôi, bên ngoài tới.
Mấy vị cung nhân bưng theo vải vóc và vài chiếc hộp gấm:
“Nương nương Hoàng hậu hạ lệnh nô tỳ mang những thứ đến Minh Huệ cung.”
Bọn họ đặt đồ vật xuống, Đông Nguyệt mở hộp xem, thấy bên trong là trâm cài, đồ trang sức tóc cùng phấn son.
Đông Nguyệt: “Nương nương, chúng tiếp theo nên gì?”
Bùi Xu lật một mảnh vải màu thiên thanh, gương ướm thử lên .
“Làm hai việc.”
Đông Nguyệt: “Việc gì?”
“Dùng vải may một bộ y phục.”
Bóng cành hoè đổ dài Bùi Xu,
“Sau đó, tìm một thanh kiếm.”
…………
Góc đông nam thành Trường An, một trạch viện cực lớn.
Trên đó treo tấm biển “Việt Vương phủ”.
Trạch viện theo quy cách của vương, nhiều viện, nhưng phần lớn đều khóa cửa, vô cùng lạnh lẽo.
Mộ Dung Đệ khi từ Lĩnh Nam hồi kinh liền dọn Việt Vương phủ.
Trong phủ bố trí quản gia và hạ nhân.
Mộ Dung Đệ phủ xem xét, phát hiện vẫn là những gương mặt quen thuộc.
Nội thị Tiêu quản gia, cung nữ Hồ Tâm là thị tỳ trong viện của Mộ Dung Đệ.
Một quản tiền viện, một quản hậu viện.
Bên cạnh nhãn tuyến, Mộ Dung Đệ ít khi ngoài, phần lớn thời gian chỉ dạo trong vương phủ.
Mộ Dung Đệ mẫu phi trong cung sắp hành động, lúc nên sớm rời , đừng trở thành gánh nặng cho mẫu phi.
Trước mẫu phi trong cung luôn cẩn trọng từng li từng tí, phần lớn nguyên nhân là để bảo cho .
Tuy nhiên, tết đến gần, trong cung nhất định sẽ tổ chức yến tiệc đêm Giao thừa, tạo một cảnh tượng hoàng gia hòa thuận, vui vẻ.
Hoàng thượng lúc sẽ phái , nếu chủ động đề xuất rời , chỉ chuẩn thuận, mà còn sẽ gây sự nghi ngờ của khác.
Mộ Dung Đệ dứt khoát án binh bất động, đợi qua năm mới, mới tìm cách rời khỏi kinh thành.
Chàng thỉnh thoảng phát điên, đuổi hết những hầu hạ trong viện ngoài, một thanh nhàn sách, ngắm cây trong viện.
Mộ Dung Đệ còn sai tìm một cây xẻng đến.
Đôi khi luyện đào đất trong viện, suy nghĩ chuyện.
Tên hạ nhân nào mắt dám quấy rầy, Mộ Dung Đệ liền dùng xẻng gõ tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-168.html.]
Đơn giản mà thô bạo.
Sáng hôm đó, Mộ Dung Đệ ngây ngô gây náo loạn một trận, vung xẻng đuổi hết đám hạ nhân khỏi viện.
Mọi quen thuộc chẳng lấy lạ.
Bọn họ lén lút lưng nhạo Việt Vương là “Vương gia Cây Xẻng”.
Ngay lúc , Vương gia Cây Xẻng đang miệt mài đào đất, đào một cái hố vuông vức, đặc biệt thích hợp để chôn rượu.
Chàng toát một mồ hôi, tay chân nóng bừng, cảm thấy sảng khoái hơn nhiều.
Khi suy nghĩ nhiều, chút việc, toát chút mồ hôi, liền cảm thấy nhẹ nhõm ít.
Mộ Dung Đệ khi đào đất nghĩ đến sư phụ.
“Cũng sư phụ thế nào .”
Tần lão đầu kể từ khi giả lão bộc theo đến kinh thành, liền đến nhà Tống Bình.
Mộ Dung Đệ thì vẫn luôn ở trong vương phủ.
Tần lão đầu là một thường dân, thể trực tiếp đến tận cửa bái phỏng, hạ nhân, vương phủ tuyển.
Mèo Dịch Truyện
Hai liền vẫn liên lạc.
Mộ Dung Đệ từ lúc trời sáng đào đến trời tối, cuối cùng cũng đào một cái hố lớn bằng quan tài.
Màn đêm buông xuống.
Một vầng trăng khuyết dâng lên, vành trăng cong vút mỏng manh, tựa như cây xẻng trong tay.
Mộ Dung Đệ đặt cây xẻng trong tay xuống, xoa xoa cánh tay mỏi nhừ, trong hố ngẩng đầu trăng.
Chàng nhớ những câu chuyện ma mà cung nhân kể lúc nhỏ.
Tương truyền từ lâu lâu về , một cung phi tàn hại cung nữ, sai ban đêm đào hố chôn sống nàng .
nào ngờ oan hồn cung nữ cầu xin đại nhân quỷ sai, tạm thời hồn dương gian báo thù, nửa đêm tự đào đất chui lên bóp c.h.ế.t cung phi . Lúc cung nữ chui khỏi đất, là tự đào một bàn tay lên , đến cái đầu…
Mộ Dung Đệ hồi nhỏ câu chuyện còn sợ hãi, ban đêm dựa mép giường của mẫu phi, hỏi mẫu phi chuyện thật .
Mẫu phi thật, nếu c.h.ế.t oan dễ dàng sống như , thì ngoại tổ phụ mẫu nhất định sẽ đến thăm nàng.
Mộ Dung Đệ hồi tưởng dáng vẻ mặt tái nhợt vì sợ hãi lúc nhỏ của liền .
Chàng khẽ , phát tiếng.
bên cạnh xuất hiện tiếng sột soạt.
Mộ Dung Đệ đầu quanh một vòng, bốn phía trống , , cũng chim, thậm chí lá rụng.
Tuy nhiên tiếng sột soạt ngừng , ngược càng lúc càng rõ ràng hơn.
Tiếng động đó từ đất bên chân truyền đến.
Soạt la, soạt la.
Giống như đang tự đào đất chui lên.
Mộ Dung Đệ nữa, cảm thấy rợn .
Chàng dậy, từ cái hố quá sâu bước lên mặt đất.
Khi đầu , sợ đến tim ngừng đập.
Dưới màn đêm u tịch, ánh trăng mờ ảo, đáy hố đất lún xuống một lỗ, một bàn tay đầy bùn đất từ trong lỗ vươn .
Tiếp đó một cái đầu từ trong lỗ trồi lên.
Mộ Dung Đệ: !! Y hệt như trong truyện ma kể!
Mộ Dung Đệ sợ đến suýt nữa thì thất thanh kêu lên.
Xuy——
Một chiếc mai hoa tiêu găm xuống đất bên chân Mộ Dung Đệ.
Chiếc mai hoa tiêu bạc ánh trăng toát vẻ lạnh lẽo.
Mộ Dung Đệ và cái đầu trồi lên từ địa động trừng trừng.
Mộ Dung Đệ nhỏ giọng dò hỏi:
“…Sư phụ?”
Đối diện truyền đến tiếng đáp cũng nhỏ giọng tương tự:
“Là mà~”