Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 170: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thay đổi
Lại mười ngày , đoàn Hách Nhân cuối cùng trở về Hắc Phỉ Sơn.
Mặc dù bọn họ nhanh đường, nhưng chuyến vẫn mất gần nửa năm trời.
Khi bọn họ một nữa đặt chân lên con đường nhỏ dẫn Hắc Phỉ Sơn, cảm giác mơ hồ như còn nhận nữa.
Chỉ trong vài tháng, vùng lân cận Hắc Phỉ Sơn sự dẫn dắt mạnh mẽ của Ngũ Anh Nương, đổi lớn đến kinh ngạc.
Thôn Lương Dân thì vẫn , núi vẫn là những dân trong thôn, chỉ là vài căn nhà sửa sang .
Thay đổi lớn là khu vực xung quanh thôn Lương Dân.
Trên hai ngọn núi nối liền là Bố Phường Sơn và Chế Mặc Sơn, các cửa hàng xây dựng thành một dãy, các chủ tiệm bắt đầu kinh doanh núi.
Từ xa ngoài núi thể thấy những lá cờ hiệu tung bay trong gió cửa tiệm.
Con đường nhỏ hẹp, gồ ghề chân núi cũng sửa sang.
Con đường sửa chữa rộng rãi và bằng phẳng, thể cho phép hai chiếc xe ngựa lớn song song, khi gặp xe ngựa ngược chiều sẽ còn tránh đường nữa.
Các cửa tiệm hai bên đường đều tân trang, quét sơn đỏ son, treo đèn lồng và biển hiệu, còn vẻ u ám như nữa.
Hai bên đường đầy rẫy các cửa tiệm, và phía các cửa tiệm mấy dãy nhà xây dựa chân núi Bố Phường Sơn và Chế Mặc Sơn.
Đó đều là những căn nhà mới của các tá điền.
Rất nhiều tá điền định cư tại đây, đón vợ con trong nhà đến ở, và đăng ký hộ tịch sang bên .
Xét thấy việc các hộ tự xây nhà hiệu suất đồng đều, xây , còn thể cản trở đường lên xuống núi, Ngũ Anh Nương dứt khoát vung tay, chuyên môn thành lập một đội thợ xây nhà.
Họ thu thập nhu cầu về kích thước nhà của từng tá điền, thu tiền từ tá điền dựa kích thước nhà, đó thống nhất xây dựng.
Đội thợ chọn đều là những thợ lành nghề chuyên xây nhà, họ thể phát huy sở trường kiếm sống của , kiếm tiền, những căn nhà xây hơn nhiều so với nhà của hầu hết tá điền tự xây.
Đương nhiên, cũng một ít tá điền bày tỏ tự xây, giao tiền cho đội xây nhà, tự xây chút nào tiết kiệm chút đó.
Thôn Lương Dân cũng bày tỏ sự thông cảm, liền quy hoạch vị trí cụ thể cho họ, chỉ cần họ xây dựng lung tung là .
Mèo Dịch Truyện
Ngũ Anh Nương việc quả quyết, khu vực Hắc Phỉ Sơn sửa chữa và xây dựng lớn trong mấy tháng, đổi diện mạo.
Hiện tại hầu hết các căn nhà thành, tranh thủ dịp Tết chuyển nhà mới.
Ngoài thôn Lương Dân, bên cạnh còn hình thành thêm vài thôn tạp họ.
“Đây là Hắc Phỉ Sơn ?” Tần Khiếu và Ngụy Đại Xuyên trợn tròn mắt.
Lúc thì một kiểu, lúc về trở nên giàu đến .
Tô Tri Tri và Tiết Triệt cưỡi ngựa, hiếu kỳ con đường bằng phẳng chân, cùng với những ngôi nhà mọc lên như nấm hai bên.
Trên đường bây giờ nhiều , già trẻ , đều mặc quần áo mới đón Tết, đang mua thức ăn bên đường.
Vì ở đây đông vui nhộn nhịp, thậm chí từ những thôn cách đó mười mấy dặm xa xôi gánh đồ đến họp chợ.
Rất nhiều chủ cửa tiệm bên đường đều nhận gia đình Hách Nhân, thấy bọn họ trở về đều hô to:
“Thôn trưởng Hách về ——!”
“Thôn trưởng Hách và từ Tây Bắc về !”
10_“Mau cho Dì Anh …”
Gù ——
Người đầu tiên xuất hiện đón tiếp là A Bảo.
A Bảo từ núi lao xuống, đó lượn vòng quanh Tô Tri Tri.
Tô Tri Tri vuốt một cái lên bộ lông mượt mà bóng bẩy của A Bảo: “A Bảo càng hơn .”
A Bảo gù gù hai tiếng, sung sướng vì khen.
Hai bên đường phố tràn nhiều đến xem náo nhiệt.
Có trong tay còn bế những đứa trẻ đang bập bẹ tập .
Càng nhiều định cư chân Hắc Phỉ Sơn, càng nhiều trẻ em theo cha đến.
Một vài đứa trẻ ôm trong lòng, nhà dạy gọi Tô Tri Tri là chị, gọi Tiết Triệt là .
“Chị… gù gù…”
“Gù gù… chíp chíp…”
Tô Tri Tri thấy lưng ngựa, vui vẻ vẫy tay chào bọn chúng.
Cuối cùng cũng một đám đàn em gọi nàng là chị, Tô Tri Tri coi như từ bỏ nỗi ám ảnh ép Tiết Triệt đàn em .
Khi bọn họ đến lối chân núi Hắc Phỉ Sơn, ít dân làng từ núi xuống đón, ai nấy đều hân hoan rạng rỡ, cứ như thể đang đón Tết thêm nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-170.html.]
Ngũ Anh Nương ở phía , một trang phục cưỡi ngựa màu đỏ thẫm tinh gọn, trông mạnh mẽ uy phong.
Khi nàng nở nụ với Hách Nhân, Tri Tri và Tiết Triệt, thêm vài phần dịu dàng.
“A Nhân, và các con về .”
Hách Nhân từ xe ngựa xuống, mắt chớp Ngũ Anh Nương:
11_“Dì Anh.”
Hách Nhân nắm tay Ngũ Anh Nương, nhưng còn kịp nắm, Tô Tri Tri nhào lòng Ngũ Anh Nương nũng.
12_Tiết Triệt cũng đến bên Ngũ Anh Nương gọi “Dì Anh”.
Ngũ Anh Nương một tay nắm Tô Tri Tri, một tay nắm Tiết Triệt lên núi:
“A Nhân, lên núi .”
Hách Nhân nắm tay nàng: …
Trên đường lên núi, Tô Tri Tri vẫn còn :
“Nương, con nhớ nhiều lắm, lúc ăn cơm ngủ nghỉ đều nhớ. Con nhớ to thế ——”
Tô Tri Tri khoa tay múa chân một vòng tròn lớn, đó hỏi Tiết Triệt:
“A Triệt, nhớ nhiều như ?”
13_Tiết Triệt ngượng ngùng gật đầu: “Ừm, cũng nhớ Dì Anh.”
Ngũ Anh Nương: “Hai đứa ngoài lúc ăn cơm ngủ nghỉ, còn khi nào nhớ nữa?”
Tô Tri Tri: “Chúng con lúc đ.á.n.h tuyết cũng nhớ, lúc bắt côn trùng cũng nhớ, lúc ăn kẹo gạo cũng nhớ…”
Ngũ Anh Nương đầu hỏi Hách Nhân: “Hai đứa trẻ ăn nhiều đồ vặt bên ngoài, ăn uống t.ử tế ?”
Hách Nhân nhớ rõ, ấp úng : “… Hình như ăn khá nhiều cơm.”
Gia đình Hách Nhân chuyện ngớt, miệng của dân làng cũng rảnh rỗi.
“Tri Tri và A Triệt hình như cao lên một chút.”
“Thôn trưởng Hách vẫn tuấn tú như , vẫn là bông hoa của thôn .”
“Chậc, Đại Xuyên già một chút …”
Ngụy Đại Xuyên “phì” một tiếng: “Nói năng kiểu gì thế!”
Dân làng vui mừng thì thật sự vui mừng, nhưng lời thì vẫn trực tiếp như khi. Khi bọn họ thấy Dược sư Ngu đỡ Hoa Nhị Nương một cái,
Suýt nữa c.ắ.n lưỡi.
“Ai ai ai! Chuyện gì thế ! Dược sư Ngu đang nắm cái gì trong tay?”
“Sao nắm tay Hoa Nhị Nương…”
“Hoa Nhị Nương toại nguyện !”
“Mau, mau đốt pháo !”
Một đám ồn ào náo nhiệt lên núi.
Đội nhà bếp tin bọn họ trở về, bận rộn ngớt, khói bếp từ ống khói từng tắt.
Thu Cẩm Ngọc nhà bếp một cái, dì Thúy Hoa vội :
“Chị Thu mau về nghỉ ngơi quần áo , ở đây chúng lo, lát nữa tối sẽ để chị kiểm tra tài nghệ của chúng .”
Bọn họ quả thật nên tắm rửa y phục, một đường phong trần mệt mỏi, mặt dính ít tro bụi.
Trong những ngày tháng đại hưng thổ mộc núi núi , trong thôn còn xây thêm mấy ao trữ nước, dẫn nước suối từ núi về khắp các nơi trong thôn, lấy nước dùng nước đều thuận tiện hơn.
Ni Thiên Cơ đây sống cuộc sống vinh hoa phú quý, vẫn thầm nghĩ: "Nếu thể dẫn nước thẳng từng nhà thì càng hơn nữa."
Tô Tri Tri và Tiết Triệt tắm rửa xong, y phục mới do Lục Xuân Nương cho.
Hai đứa quả thực cao lên một chút, mà Lục Xuân Nương khi y phục nới rộng kích thước đôi chút, nên khi mặc vẫn vặn.
Sau khi mặc y phục mới, Tô Tri Tri liền dẫn Tiết Triệt đến các nhà trong thôn để bái niên.
Tô Tri Tri nóng lòng kể cho những điều nàng mắt thấy tai đường .
Nàng với rằng nàng thấy tuyết, chạm tuyết, còn nếm thử tuyết. Nàng còn mang theo chiếc hộp báu vật của , đưa những thứ nhặt đường cho xem.
Khoảnh khắc Tô Tri Tri và Tiết Triệt rời xa, Hách Nhân theo đến tận cửa.
Mãn nguyện hai đứa trẻ chạy tới nhà hàng xóm, Hách Nhân chút do dự khóa cửa, đó nhà.
Hách Nhân tắm xong, còn vương nước nhàn nhạt, y cởi ngoại y, áo lót màu trơn khoác vai, đôi mắt sâu thẳm như đầm nước Ngũ Anh Nương:
"Anh Nương, nàng ở nhà an ?"