Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 207: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 12:40:52
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiên Đế Lăng Tẩm
Mộ Dung Đệ và Tần Lão Đầu , là ba ngày.
Chuyến thu hoạch khá nhiều.
Không giống như mộ thất trống rỗng của Minh Hoài Thái tử, vật tùy táng của Tiên Đế thật đáng kể.
điều khiến bọn họ kinh ngạc nhất là mộ thất của Tiên Đế, mà là mộ thất của Nguyên hậu.
Tiên Đế và Nguyên hậu hợp táng, mộ thất liền kề.
Khi Mộ Dung Đệ và Tần Lão Đầu bước mộ thất Nguyên hậu, ống lửa trong tay bọn họ lập tức trở nên mờ nhạt.
Bốn bức tường và trần mộ thất khảm mấy chục viên minh châu, mỗi viên châu đều phát ánh sáng lấp lánh, chiếu rọi cả mộ thất sáng bừng.
Tần Lão Đầu tặc lưỡi cảm thán:
“Hoàng gia gia của ngươi thật là, mộ thất của chẳng khảm mấy viên châu nào, bộ đều khảm trong phòng của vợ .”
Mộ Dung Đệ kinh ngạc đồng thời nghĩ:
“Nguyên hậu qua đời sớm hơn Tiên Đế vài năm, chắc là việc hậu sự của Nguyên hậu đều do Tiên Đế sắp xếp. khi Tiên Đế và Minh Hoài Thái t.ử qua đời, việc hạ táng là do phụ hoàng và Thái hậu chủ.”
Tần Lão Đầu đeo găng tay da dê, lấy công cụ , thành thạo đục mấy viên minh châu:
“Đồ nhi, mau lấy túi vải , nhanh chóng mà gói ghém .”
Mộ Dung Đệ cũng đeo găng tay, nhưng đỡ lấy quan tài:
“Sư phụ, chúng mở xem thử.”
Tần Lão Đầu một tay cạy một viên châu:
“Chờ một chút, cạy xong châu báu hãy xem.”
Đợi Tần Lão Đầu cạy xong châu báu, mới cùng Mộ Dung Đệ khó nhọc đẩy nắp quan tài .
Quan tài nặng, bọn họ chỉ đẩy một nửa.
Mộ Dung Đệ lấy ống lửa, mà cầm hai viên minh châu, thò tay trong quan tài chiếu sáng khắp nơi.
Dưới ánh châu lấp lánh, hài cốt trắng như sứ, một chút đen.
Tần Lão Đầu Mộ Dung Đệ: “Bởi vì chuyện xem Minh Hoài Thái tử, ngươi xem Nguyên hậu hạ độc ?”
Mèo Dịch Truyện
Mộ Dung Đệ gật đầu: “ hài cốt của Nguyên hậu giống như trúng độc.”
Tần Lão Đầu : “Đương nhiên sẽ , ngươi nghĩ sai . Nếu đoán, cho dù Tiên Đế trúng độc, Nguyên hậu cũng thể trúng độc.”
“Vì ?” Mộ Dung Đệ hiểu.
“Tiên Đế yêu thương che chở Nguyên hậu tận tình, ngươi xem mộ thất , ngay cả c.h.ế.t , cũng trang hoàng sáng sủa đến thế. Một nam nhân thật lòng bảo vệ một nữ nhân, vô vàn cách, huống hồ là Hoàng đế. Chỉ cần che chở Nguyên hậu, mặc kệ hậu cung đấu đá gì, yêu ma quỷ quái thế nào, ai cũng thể tay với Nguyên hậu.”
Sư đồ hai đẩy nắp quan tài khép , nhấn mạnh với ngữ điệu như trong kịch bản:
“Ngược là Tiên Đế tự , lẽ khi bệnh nặng gần kề cái c.h.ế.t thừa cơ, một chén hạc đỉnh hồng rót xuống, liền gặp Diêm Vương .”
Mộ Dung Đệ sư phụ , mí mắt giật hai cái:
“Sư phụ, chúng mộ thất Tiên Đế xem thử.”
Sư đồ hai trở mộ thất Tiên Đế kiểm tra di hài của Tiên Đế.
Dạ minh châu chiếu , quả nhiên ngả màu đen.
“Tiên Đế thật sự hạ độc,” Mộ Dung Đệ kinh hãi trong lòng, đầu hỏi, “Sư phụ đoán chuẩn như ?”
Tần Lão Đầu mặt mấy kinh ngạc:
“Lão già sống nhiều hơn ngươi mấy chục năm, những hầm đào còn nhiều hơn cơm ngươi ăn. Hoàng gia và những nhà giàu cũng thôi, chỉ cần hậu trạch lắm đàn bà, nhà nào mà ông chủ hạ độc c.h.ế.t?”
Mộ Dung Đệ nuốt nước bọt.
Sâu sắc lấy răn.
Gần đó ngoài mộ thất của Tiên Đế và Nguyên hậu, còn mấy mộ thất của các Thái phi.
Tần Lão Đầu và Mộ Dung Đệ theo ý nghĩ “ đến thì”, một lượt qua các mộ thất khác.
Phát hiện xương của mấy vị Thái phi là đen, mấy vị là trắng.
Mộ Dung Đệ càng thêm mê hoặc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-207.html.]
Những hài cốt xem qua biến dạng đan xen trong đầu, hòa trộn thành một bí ẩn.
Tiên Đế, Thái t.ử và mấy vị Thái phi đều trúng độc mà c.h.ế.t?
Nếu là , hạ độc là cùng một ?
Vì hạ độc, ?
Mộ Dung Đệ khi trở về Việt Vương phủ, vẫn còn nghĩ về vấn đề , nghĩ xuất thần.
Tần Lão Đầu chẳng nghĩ gì cả, lúc đang vui đến miệng khép .
Hắn vui vẻ rửa sạch sẽ những thứ đào từ lòng đất.
Mộ Dung Đệ xách xẻng sân, tiếp tục đào hố.
Hắn từ lúc nào hình thành một thói quen: Khi suy nghĩ thì đào hố.
Đôi khi đào mãi, liền nghĩ thông vấn đề.
“Vương gia còn nhàn tâm ở đây đào đất ư?” Thôi Tiểu Tiểu ôm một nắm hạt dưa , “Mỹ nhân viện của Vương gia náo loạn cả lên .”
Mộ Dung Đệ tùy tiện hỏi:
“Các nàng náo loạn gì?”
Thôi Tiểu Tiểu: “Chuyện Vương gia phái Lĩnh Nam đều , các mỹ nhân trong mỹ nhân viện đều tranh giành đến hầu hạ một đêm.”
“Vì ?” Mộ Dung Đệ một xẻng xuống, là một cái hố mới.
“Vương gia hỏi vì ?” Thôi Tiểu Tiểu vẻ mặt “chuyện còn hỏi ” .
“Bởi vì m.a.n.g t.h.a.i con của Vương gia chứ gì, chỉ cần một đêm là , cũng quản thể m.a.n.g t.h.a.i , cùng lắm đầu lén lút đội cho cái nón xanh, sinh con liền là của . Một khi danh nghĩa con của Vương gia, nửa đời phú quý liền chỗ dựa, hưởng phúc đến già, c.h.ế.t cũng đáng…”
Cái xẻng trong tay Mộ Dung Đệ đột nhiên dừng .
Bí ẩn trong đầu đột nhiên vạch một khe hở.
“Ngươi một nữa.” Mộ Dung Đệ ngước mắt Thôi Tiểu Tiểu.
Thôi Tiểu Tiểu: “Ta các nàng chính là …”
Mộ Dung Đệ bỏ xẻng xuống, xoay trong nhà.
Trong đầu xuất hiện một suy đoán.
Trước khi suy đoán chứng thực, cung một chuyến, đem chuyện báo cho mẫu phi.
Một trận gió tây chợt nổi.
Lá cây xoay vòng trong trung, nhẹ nhàng lả lướt rơi xuống.
Không từ lúc nào, Trường An đầu thu.
Mộ Dung Đệ y phục sạch sẽ, quyết định cung tiện thể từ biệt, sớm ngày lên đường đến Lĩnh Nam.
Theo lệ, vẫn đến Càn Dương điện một chuyến , cho dù Mộ Dung Vũ tám phần sẽ gặp .
Mộ Dung Đệ khi đợi ở ngoài Càn Dương Điện gặp một khác cũng sắp Lĩnh Nam.
“Việt Vương Điện hạ.” Tần Nguyên hành lễ ở ngoài điện.
Mộ Dung Đệ: “Năm nay vẫn là ngươi Lĩnh Nam ư?”
Tần Nguyên: “Phải.”
Đông y của Tây Bắc năm nay vẫn do Hắc Sơn Hương khẩn chế, Tần Nguyên phụ trách nghiệm thu và áp tống.
Có kinh nghiệm từ năm ngoái, Tần Nguyên yên tâm về việc chế y phục của Hắc Sơn Hương, thực cần sớm như , thể chậm một tháng.
nghĩ đến tổ phụ vẫn đang ở thôn núi Lĩnh Nam, sống thế nào, nhớ nhà , vẫn nên sớm thăm tổ phụ thì hơn.
“Việt Vương Điện hạ, Tần đại nhân mời.” Sau khi Vương Nội thị điện thông báo, liền dẫn Mộ Dung Đệ và Tần Nguyên điện.
Mộ Dung Đệ và Tần Nguyên đều tự rõ ý định đến, tỏ ý trong hai ngày sẽ rời kinh thành, đặc biệt đến đây để từ biệt.
Mộ Dung Đệ từ lâu còn kỳ vọng phụ là Mộ Dung Vũ, thể đoán Mộ Dung Vũ sẽ chau mày phất tay trực tiếp bảo lui xuống, càng sớm càng .
ngoài ý , Mộ Dung Vũ đổi thái độ:
“Lão Tam, chuyến của ngươi sẽ mất mấy năm, mẫu phi của ngươi tuy miệng , nhưng trong lòng chắc chắn nỡ. Ngươi hãy trong thời gian thường xuyên cung thăm mẫu phi, đợi qua Trung Thu hãy khởi hành, lẽ sẽ an ủi tấm lòng của mẫu phi ngươi.”