Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 227: --- Người đầu tiên
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:48:44
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một ngày náo nhiệt bận rộn trôi qua.
Tô Tri Tri trở thành học sinh của Võ Học Quán.
Các sư trưởng của Võ Học Quán đối với nàng nhiệt tình, còn nhiệt tình hơn cả đối với Cung Thân Vương.
Hùng Bác sĩ thấy nét chữ ngay ngắn của nàng khi tên, đôi mắt đến híp .
Chu Tế Tửu lấy một bộ y phục của Võ Học Quán cho nàng, dặn dò phu phụ Hách Nhân trăm ngàn :
“Nửa tháng , Võ Học Quán sẽ chính thức khai giảng, nhất định cho đứa trẻ đến. Võ Học Quán chúng nhất định sẽ bồi dưỡng thật .”
Hách Nhân tuy tự hào về con gái, nhưng vẫn còn nỗi lo của một cha:
“Chu Tế Tửu, Võ Học Quán chẳng lẽ chỉ tiểu nữ là nữ học sinh?”
Chu Tế Tửu hiểu ý Hách Nhân, lập tức :
“Đây mới chỉ chiêu sinh một ngày thôi, lẽ hai ngày nữa sẽ chiêu các nữ học sinh khác, cáo thị của chúng nhận nữ học sinh.”
Chu Tế Tửu quyết định, tối nay họ sẽ cáo thị, nhấn mạnh rằng nữ học sinh cũng nhận!
Nhất định, nhất định chiêu mộ .
Mụi Anh Nương đầy ẩn ý:
“Võ Học Quán nhận Tri Tri nữ học sinh đầu tiên, đầu tiên , tin rằng sẽ thứ hai, thứ ba.”
Ba nhà Hách Nhân lên ngựa ở cửa.
Tiếng vó ngựa giẫm ánh hoàng hôn vỡ vụn như vàng mà trở về.
Những tiếng chuyện vụn vặt gió đêm thổi tan.
“Nương, thì con mạnh đến … Con bây giờ mới .”
“Ừm, Tri Tri lợi hại, nhưng nhớ luyện võ dẹp bỏ kiêu ngạo nóng nảy.”
“Cha vui ?”
“Ta vui, nhưng con về nhà thêm hai trang sách, sẽ vui hơn.”
“Ồ, cha như cũng khá , cần vui hơn…”
Mộ Dung Tuần cũng rời ngay khi Tô Tri Tri và Kỳ Phương tỷ thí xong.
Mèo Dịch Truyện
Bởi vì dù là Mộ Dung Tuần Mộ Dung Minh, cả hai đều cảm thấy thực sự còn mặt mũi nào để ở .
Tô Tri Tri càng xuất sắc, càng Mộ Dung Minh trở nên vô dụng.
Trong cỗ xe ngựa trở về phủ, Mộ Dung Minh vẫn chìm trong sự kinh hãi và tức giận.
Con nha đầu nhà quê đến từ Lĩnh Nam đó mà sức mạnh lớn đến , quất mấy roi dữ dằn gãy kiếm gỗ của .
Mộ Dung Minh hối hận, thế cũng dùng roi, thì thua .
Mộ Dung Minh mất mặt quá đỗi, đường về một lời.
Mộ Dung Tuần cũng trầm mặc suốt chặng đường.
Con trai văn thành võ chẳng toại, hôm nay còn trò cho thiên hạ, đáng lẽ y tức giận.
hiện tại y chẳng hề tức giận chút nào, chỉ cảm thấy lòng nặng trĩu, như thể hòn đá mà Mộ Dung Minh nhấc nổi đang đè nặng trong tâm.
Khi thấy Tô Tri Tri, lòng y cảm thấy lạ lùng, đợi đến khi thấy Tô Tri Tri rút roi quấn lấy kiếm gỗ, vài hình ảnh quá khứ chợt lóe lên trong mắt y.
Nếu đứa trẻ là một cô nhi, trong đầu y thậm chí còn nảy một phỏng đoán hoang đường…
nàng cô nhi, nàng cha , rõ ràng là một cô gái phu phụ Hách Nhân yêu thương.
Mộ Dung Tuần nhắm mắt , cảm thấy như sắp thở nổi.
Trời tối dần.
Cánh cổng Võ Học Quán đóng kín .
Chu Tế Tửu, Lâm Giáo Đầu và Hùng Bác Sĩ của Võ Học Quán đều về nhà.
Sáng mai còn kỳ thi tuyển sinh, mấy ngày nay bọn họ dứt khoát ngủ ở Võ Học Quán.
Buổi tối, ba cùng dùng bữa.
Tính tính , hôm nay tổng cộng thu nhận mười hai học sinh, tuy chín là kẻ bất tài, nhưng ba khiến họ ưng ý, hơn nữa cuối cùng là một kỳ tài võ học hiếm thấy.
Không lỗ! Có hạt giống như , nhất định thể nêu cao gương sáng trong Võ Học Quán, chấn chỉnh phong khí.
Chu Tế Tửu mới điều đến Võ Học Quán năm ngoái, nhưng Hùng Bác Sĩ lớn tuổi ở đây nhiều năm .
Hùng Bác Sĩ nhấp một ngụm rượu nhỏ, vuốt râu: “Hôm nay đứa trẻ khiến lão phu nhớ tới một .”
Ông nhớ hơn mười năm cũng từng một cô nương dùng roi giỏi đến Võ Học Quán.
Hùng Bác Sĩ ấn tượng sâu sắc về điều , bởi vì khi cô nương tay, cây roi trong tay nàng tựa bạch mãng xuất động, trực tiếp nhắm yếu huyệt của đối thủ.
Tế tửu Võ Học Quán lúc đó rằng nơi từ đến nay từng chiêu mộ nữ học sinh.
Cô nương mà đáp: “Trước đây , sẽ là đầu tiên. Có , sẽ thứ hai, thứ ba!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-227-nguoi-dau-tien.html.]
Quả là một cô nương đầy nhiệt huyết.
Sau , nhà cô nương đó cũng đồng ý, cuối cùng nàng đến.
Hùng Bác Sĩ cũng gặp cô nương nữa, nhưng hôm nay cặp con đó khiến ông nhớ chuyện .
Chu Tế Tửu hỏi: “Là vị nào ?”
Hùng Bác Sĩ định gì đó, lắc đầu, nuốt lời bụng.
Ông nâng chén rượu, những nếp nhăn mặt đến nhíu cả :
“Chuyện lâu quá , nhớ rõ nữa.”
Tin tức ở Kinh thành truyền nhanh.
Chưa đầy hai ngày, đều Võ Học Quán mà phá lệ thu nhận nữ học sinh.
Ngoài sự kinh ngạc, đều thắc mắc một nữ nhi mười tuổi gửi đến Võ Học Quán gì?
Chẳng lẽ nữ nhân còn thể võ quan?
Chu Tế Tửu đây từng đắc tội với khác, bởi chuyện ngày hôm tấu lên án thư của Mộ Dung Vũ.
Người dâng tấu chương chỉ trích Chu Tế Tửu chiêu mộ nữ học sinh Võ Học Quán, thật là bại hoại phong khí, còn thể thống gì nữa.
Mộ Dung Vũ xem xong cũng :
“Chu Can đúng là sốt ruột , ai cũng bắt đầu chiêu mộ.”
Mộ Dung Vũ triệu Chu Tế Tửu đến hỏi chuyện.
Chu Tế Tửu hết lời ca ngợi, rằng chiêu mộ một kỳ tài.
Mộ Dung Vũ thấy bộ dạng khoa trương của Chu Tế Tửu vài phần khôi hài, hỏi kỹ hơn, đó là con gái của Hách Nhân.
Mộ Dung Vũ nghĩ đến Hách Nhân liền bật , cho Chu Tế Tửu lui về.
Hách Nhân việc , những chuyện giao cho , chuyện nào là thành.
Hiện tại, Hách Nhân dựa theo lệnh của y tiếp xúc với các phú thương cự giả ở Trường An, từng chút một thâu tóm huyết mạch kinh tế của Trường An tay.
Mỗi khi tiến triển, Hách Nhân đều lập tức bẩm báo thiếu sót bất cứ điều gì, thứ gì cũng chủ động dâng lên.
Mộ Dung Vũ càng Hách Nhân càng hài lòng, cảm thấy xuất thấp kém nhưng năng lực tầm thường, thích hợp để bồi dưỡng tâm phúc.
Y cũng ngầm phái theo dõi hành động của Hách Nhân ở Kinh thành.
Những chuyện điều tra khiến dở dở .
Nghe Hách Nhân keo kiệt, vì tiết kiệm tiền mà mua một căn hung trạch chẳng ai ở ngoài cổng thành.
Hách Nhân ăn nhiều, cũng giỏi uống rượu, ngoài ăn cơm, thấy món nào động đũa còn gói mang về, một chút cũng thấy mất mặt.
Bây giờ đưa cô con gái duy nhất đến Võ Học Quán, cùng một đám nam học sinh mà hồ đồ, còn nhà nào dám cưới?
Mộ Dung Vũ nhẹ:
“Hách Nhân , tác phong keo kiệt của nhà quê chẳng thể đổi, học dáng vẻ thanh quý của các gia đình ở Kinh thành.”
Vương Nội Thị bên cạnh rót , phụ họa: “Hoàng thượng , Hách Nhân từng trải sự đời, may nhờ Hoàng thượng tuệ nhãn thức châu, mới thể vững ở Kinh thành. Hoàng ân sâu nặng, há chẳng cam tâm can não đồ địa vì Hoàng thượng ?”
Vương Nội Thị , tuy Hoàng thượng ngoài miệng khinh thường Hách Nhân, nhưng trong mắt tràn đầy vẻ yên tâm, thậm chí còn hài lòng hơn với Hách Nhân.
Hoàng thượng hài lòng với hảo, chỉ hài lòng với khuyết điểm.
Hai ngày nay thời tiết càng ấm lên, gió xuân thổi tung hoa lê, cành cây phủ một màu tuyết trắng.
“Trẫm ngoài dạo một chút, truyền Huệ Phi cùng đến Ngự Hoa Viên.”
Mộ Dung Vũ tinh thần sảng khoái dậy, mặt mày hồng hào bước khỏi điện.
Mấy tháng gần đây, Mộ Dung Vũ cả thể và tinh thần đều đặc biệt , đặc biệt là về tinh thần, luôn phấn chấn.
Thái y đến thỉnh mạch an cũng mạch tượng của Hoàng thượng cường kiện hữu lực, dung quang rạng rỡ.
trạng thái dường như liên quan đến Bùi Thư.
Mộ Dung Vũ phát hiện nếu y gặp Bùi Thư trong ba bốn ngày, cả sẽ cảm thấy khó chịu, tinh thần cũng uể oải, suy nhược.
Thế nhưng khi ở cùng Bùi Thư, y lập tức trở nên tinh thần.
Mộ Dung Vũ mấy đều với Bùi Thư: “Cũng chẳng Thư nhi rót thứ mê hồn d.ư.ợ.c gì cho trẫm, trẫm gặp Thư nhi liền cảm thấy tinh thần tăng gấp bội, như thể trở thời niên thiếu.”
Bùi Thư chỉ dùng đôi mắt trong veo y:
“Thần gặp Hoàng thượng, cũng là tinh thần uể oải.”
Hôm nay cảnh sắc tươi , đến Ngự Hoa Viên chỉ Mộ Dung Vũ.
Khi Mộ Dung Vũ đến cổng Ngự Hoa Viên, trong đình bốn đứa trẻ .
Thái t.ử Mộ Dung Chân, Ninh An Công chúa, Mộ Dung Uyển và Mộ Dung Minh vây quanh bàn.
Ninh An Công chúa kéo Mộ Dung Minh, liên tục hỏi:
“Ngươi gặp nữ học sinh mới chiêu mộ của Võ Học Quán ? Nàng tên gì? Trông như thế nào? Nàng thật sự sức mạnh dời non lấp biển, công lực thâm hậu ?”