Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 244: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:01
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cao Thọ T.ử Sĩ

 

Trăng tròn vành vạnh, mây trôi che khuất một nửa.

 

Chỉ để lộ nửa gương mặt đầy đặn.

 

Không đêm trăng đen gió lớn, nhưng việc cần tay thì vẫn tay.

 

Sầu Lão Quỷ phục mái hiên Hắc Sơn phủ, co rụt thành một cục, trong đêm tối hóa thành một con Thụy Thú mái hiên.

 

Đêm nay, mái nhà Hắc Sơn phủ, thêm mấy con Thụy Thú.

 

Sầu Lão Quỷ là một trong những t.ử sĩ đầu tiên theo Hạ Đình Phương.

 

bây giờ thể bỏ hai chữ “một trong” , bởi vì lứa đó bây giờ chỉ còn một sống sót.

 

Hắn sinh năm nào, nhưng ước chừng cũng sắp năm mươi .

 

Tuyệt đối là một cao thọ giả trong các t.ử sĩ.

 

Hắn tuổi tác cao một chút, Hạ Đình Phương sẽ dễ dàng phái ngoài.

 

Trước đây một thời gian khá dài, Hạ Đình Phương coi trọng hai Minh Hà Minh Thủy, những việc quan trọng đều giao cho hai đó dẫn .

 

hai năm , Minh Hà Minh Thủy dẫn một đám Lĩnh Nam, thế mà tất cả đều bỏ mạng ở cái vùng hẻo lánh đó, còn một ai.

 

Sầu Lão Quỷ khẩy, bọn chúng nhất định là khinh địch, kết quả gặm đến còn xương cốt.

 

38_Những hậu sinh việc thật thỏa.

 

Thế là, hai năm nay, Sầu Lão Quỷ Hạ Đình Phương triệu dùng.

 

Tối nay dẫn một đám đến, mục đích là để thăm dò nội tình Hắc Sơn phủ, truy tìm tung tích kho vàng.

 

Bọn chúng từ khi đêm xuống lặng lẽ ẩn mái nhà, bất động, ngay cả nhịp thở cũng dám loạn.

 

Ngoài Sầu Lão Quỷ , những ẩn mái nhà phát hiện điều gì đặc biệt.

 

Khi bọn chúng phục mái nhà, dân Hắc Sơn phủ lúc đang ăn cơm, ăn trò chuyện:

 

“Trong ngõ Vĩnh Bình phường, một nhà bán xương heo, thịt nhà họ ngon, ông chủ thật thà.”

 

“Này, hôm nay thấy một chiếc xe ngựa lớn ở Kim Thành phường, mái xe óng ánh vàng rực…”

 

“Quán bánh hồ ở cạnh chùa Hồ ở Nghĩa Ninh phường ngày mai khai trương, mua một tặng một, ngày mai mua vài cái về…”

 

“Sao lá rau nhiều lỗ sâu thế, ôi, rau do chúng tự trồng thì lỗ sâu nào cả…”

 

Những chuyện bọn họ bàn ăn ngoài việc ở phố nào hàng rau bán rẻ, phường nào mới mở quán ăn, rau củ ở hậu viện sâu ăn

 

Tóm , là những chuyện thường nhật của nhà cửa phố thị, hề chút cơ mật nào.

 

Những ẩn nấp mái nhà mà cảm thấy tẻ nhạt vô vị, cho rằng lát nữa đêm khuya lẻn trong nhà điều tra, e rằng tìm manh mối nào, may tìm một mớ rau thì thể.

 

Sầu Lão Quỷ càng càng cau mày dữ dội.

 

Không đúng, đúng.

 

Vĩnh Bình phường cách đây gần, nhà cửa bình thường chạy xa như chỉ để mua một cân xương heo?

 

Kim Thành phường và Nghĩa Ninh phường càng xa hơn, gần như trải dài khắp Trường An theo hướng Bắc Nam. Bọn họ cả một quán ăn ở đó khi nào khai trương?

 

Còn nữa, hậu viện của bọn họ trồng một mảng rau lớn, nhiều rau như cần chăm sóc, thể trồng rau hề lỗ sâu?

 

Sầu Lão Quỷ trời sinh tướng mạo u sầu, hai hàng lông mày rủ xuống hình chữ “bát”.

 

Cộng thêm động tác của về như gió, hình quỷ mị, vì mới gọi là Sầu Lão Quỷ.

 

Khi Sầu Lão Quỷ cau mày thì trông khổ sở, lúc cau mày càng khổ hơn cả khổ qua.

 

Đêm khuya.

 

Vầng trăng tròn vành vạnh chướng mắt treo trời, chiếu rõ nét mặt khổ qua của Sầu Lão Quỷ.

 

Sầu Lão Quỷ hiệu, bảo lơ là.

 

Những con Thụy Thú mái hiên hóa thành vài bóng đen bay .

 

Sầu Lão Quỷ lẻn sân của Hách Nhân và Ngũ Anh Nương, thấy đèn trong nhà tắt hết.

 

Hắn luồn một ống hẹp dài qua khe cửa sổ, thổi khói mê .

 

Sau khi chờ đợi một lát, Sầu Lão Quỷ nhẹ nhàng bước nhà, lục lọi khắp bàn sách và tủ sách.

 

Không tìm thấy ám chỉ cơ quan mật nào, nhưng sờ mấy cuốn sổ sách kế toán.

 

Sầu Lão Quỷ nhét sổ sách lòng, định thăm dò những căn phòng khác.

 

Một cây trường thương lạnh lẽo từ phía vươn tới, đặt lên cổ :

 

“Đặt xuống.”

 

Mèo Dịch Truyện

Giọng lạnh như sương vang lên.

 

Sầu Lão Quỷ cứng đờ trong chốc lát, đó nhanh nhẹn lộn sang một bên, tránh khỏi mũi thương.

 

Thân hình quỷ mị, mũi chân khẽ điểm, liền nhẹ nhàng né tránh mũi nhọn của trường thương, thậm chí còn thể khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, áp sát , song chưởng nhanh chóng xuất , chưởng phong gào thét.

 

Khi , thấy một nữ t.ử tay cầm trường thương, khí thế lăng liệt.

 

Ngũ Anh Nương thấy Chừu lão quỷ né tránh nhanh lẹ, khóe miệng khẽ nhếch:

 

“Cũng chút công phu.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-244.html.]

Nàng , chợt vung ngang trường thương, thi triển “Hoành Tảo Thiên Quân”.

 

Chừu lão quỷ thuận thế nhảy lên, tựa phi yến lướt , mà trực tiếp đạp lên trường thương, mượn lực xoay , công thẳng mặt Ngũ Anh Nương, chiêu thức nhanh đến mức khiến mắt kịp .

 

Ngũ Anh Nương lùi ba thước, thương thu rung lên, hóa mấy đạo thương ảnh, cùng lúc tấn công Chừu lão quỷ.

 

“Ngũ Gia Thất Tuyệt Thương?!” Sắc mặt Chừu lão quỷ tái mét.

 

Chừu lão quỷ né tránh kịp, trường thương xuyên qua cánh tay trái của , m.á.u b.ắ.n tung tóe ống tay áo.

 

Hắn màng vết thương ở cánh tay, tìm cơ hội lộn một vòng thoát khỏi căn phòng.

 

Xoẹt xoẹt xoẹt.

 

Vừa bước cửa, mười mấy thanh đao kiếm đồng thời xông tới kề cổ , khiến thể động đậy.

 

“Ngươi… các ngươi…” Dù trong lòng Chừu lão quỷ chuẩn , vẫn cảnh tượng kinh hãi đến mức nên lời.

 

“Ta? Chúng ? Ngươi hãy chịu một chưởng của !” Lão Từ vung một chưởng tới, đ.á.n.h trúng tim Chừu lão quỷ.

 

Phụt! Chừu lão quỷ phun một ngụm máu.

 

Lão Từ lắc đầu: “Chậc, m.á.u phun bằng .”

 

Chừu lão quỷ khóe miệng vương máu, ánh mắt dò xét xung quanh.

 

Bạch Thuần chỉ một đống chất đống ở cổng viện:

 

“Không cần tìm, bọn chúng ở kìa.”

 

Đồng t.ử Chừu lão quỷ khẽ chấn động, ôm n.g.ự.c hỏi: “Các ngươi, rốt cuộc là ai?”

 

“Ha ha ha ha!”

 

Tô Tri Tri từ một góc sân tới, đôi mắt nàng tràn ngập ánh trăng như nước.

 

Tóc chút lộn xộn, vài sợi tóc con vểnh lên chỉ thẳng màn đêm.

 

Đêm nay nàng ngủ một lát, thức dậy chờ đợi.

 

Vừa nãy khi giao đấu, nàng ghé cửa sổ xem, xem đến kích thích và thỏa mãn.

 

Vừa xem, nàng còn quên lấy ná cao su của , thỉnh thoảng b.ắ.n một hai viên đá để trợ công.

 

“Ha ha ha ha… Hôm nay thế nào là về ?” Tô Tri Tri chống nạnh, ngửa mặt lên trời vang, toát khí chất tà ác của sơn phỉ.

 

Trong đám chồng chất ngoài sân, bỗng nhiên một kẻ nhảy dựng lên bỏ trốn.

 

Bạch Thuần tung nhảy vọt, cầm đao đuổi theo.

 

Kẻ thấy khó thoát, liền nhắm về phía Tô Tri Tri, bắt giữ đứa trẻ con tin, đ.á.n.h cược một đường sống.

 

Hắn sắp chạy đến mặt Tô Tri Tri thì thấy Tô Tri Tri với một cái.

 

Một nụ nhiệt tình, mong đợi.

 

Sau đó, một đạo roi vàng rực giáng thẳng xuống. Hắn nghiêng định né tránh, nhưng thấy đạo roi như giao long xuất hải, quấn lấy thể .

 

Chỉ trong nháy mắt , Bạch Thuần lúc cũng đuổi kịp, tay nâng đao hạ.

 

Máu b.ắ.n tung tóe lên cây cỏ, bóng đổ xuống đất.

 

Tô Tri Tri thu roi của , hài lòng gật gật cái đầu nhỏ :

 

“Kích thích, kích thích.”

 

Chừu lão quỷ thấy , là đường cùng, liền c.ắ.n nát túi độc giấu trong kẽ răng để tự vẫn.

 

Hoa Nhị Nương và Ngu đại phu sớm liệu , thể để toại nguyện?

 

“Lưỡi ngươi mà động thì thua!” Hoa Nhị Nương khoanh tay.

 

Chừu lão quỷ lúc mới phát hiện ngay cả môi răng cũng thể cử động, một lời, càng mất tri giác.

 

Đầu óc hôn hôn trầm trầm, cảnh vật mắt cũng mơ hồ thành một mảng…

 

Hách Nhân lúc mới từ trong buồng bước .

 

Khi cuộc chiến kết thúc, luôn trốn ở góc khuất, khác luyện công, luyện trốn.

 

Hách Nhân tự , tuyệt đối sẽ ôm tâm lý giúp đỡ mà ngoài gây thêm phiền phức, nếu bắt con tin thì sẽ kéo chân .

 

Hách Nhân: “Trừ những kẻ c.h.ế.t, tất cả những kẻ khác đều giữ , treo một thở.”

 

Ngu đại phu: “Bọn chúng giống như đám từng đến Hắc Sơn Hương , đều trúng cổ độc, chúng cần mẫu cổ mới cách giải.”

 

Lần khi bắt Minh Hà Minh Thủy, chính vì mẫu cổ nên Ngu đại phu và Hoa Nhị Nương mới thể giữ .

 

“Lần ở Lĩnh Nam, cách kinh thành xa như , lấy mẫu cổ; giờ ở Trường An, lão nương lấy thứ gì cũng dễ như trở bàn tay.”

 

Giọng của Thu Cẩm Ngọc vang lên từ phía .

 

Mọi ngẩng đầu lên, thấy Ni Thiên Cơ và Thu Cẩm Ngọc từ mái hiên nhẹ nhàng bay xuống, tựa tiên nhân hạ phàm từ vầng trăng.

 

Chỉ là tiên nhân hạ phàm sẽ mặc hành y màu đen bó sát, trong tay cũng sẽ xách một cái bọc hành lý lớn.

 

Vừa nãy khi giao đấu, Thu Cẩm Ngọc và Ni Thiên Cơ mặt, giờ phút bọn họ mới xuất hiện.

 

Tô Tri Tri hỏi: “Thu dì ơi, hai ?”

 

Thu Cẩm Ngọc chỉ cái bọc hành lý lớn trong tay Ni Thiên Cơ, như :

 

“Có đến nhà chúng khách, chúng tự nhiên cũng đến nhà bọn họ viếng thăm một phen.”

 

 

Loading...