Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 265: --- Tử Khí Đông Lai
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:49:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Mộ Dung Trăn tới Phúc Thọ Cung, mặt vẫn còn mang theo nụ .
Cười đến chút ngớ ngẩn, hai bên quai hàm đều mỏi nhừ, nhưng vẫn khống chế .
Thái hậu hỏi Mộ Dung Trăn: “Trăn nhi sắc mặt vẻ tệ, còn gì khỏe ?”
“Tổ mẫu, tôn nhi —— ha ha ha ha ha…” Mộ Dung Trăn vài chữ, nhịn bật .
Mặt y đỏ bừng, hiểu nữa.
Thái hậu: “… Nhìn Trăn nhi sảng khoái như , quả thật là khỏi hẳn . Minh Đăng đại sư danh bất hư truyền, ai gia sẽ cho đến Từ Quang Tự dâng thêm một phần tiền dầu hương.”
Mộ Dung Trăn dám mở miệng nữa, hễ mở miệng là sẽ nhịn .
Y ở Phúc Thọ Cung lâu, liền trở về Đông Cung nữa.
Sau đó ba ngày, y hễ mở miệng là .
Thức dậy , lúc dùng bữa cũng .
Trên lớp phạm cũng ha hả, ngay cả lúc đường đá vấp ngã cũng một hồi.
Mọi ở Đông Cung Thái t.ử với ánh mắt khác lạ, vì Thái t.ử trở nên ngớ ngẩn một chút.
Mộ Dung Trăn cũng cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi khi Thái y đến thỉnh mạch:
“Cô bệnh gì ha ha ha ha ha…”
Thái y khó hiểu: “Thái t.ử lời là ý gì?”
Mộ Dung Trăn: “Cô chính là luôn ha ha ha ha ha ha…”
Thái y: “…?”
Trong lúc Mộ Dung Trăn ở Đông Cung lớn, thì Mộ Dung Vũ ở Càn Dương Điện thể .
Tình trạng của Mộ Dung Vũ một chút cũng hề khá hơn, mỗi đêm vẫn sống cuộc đời cô đơn lẻ loi.
Những chỉ cho rằng Hoàng thượng gần đây vùi đầu triều chính.
Tuy nhiên, sắc mặt Mộ Dung Vũ hôm nay vẻ khá hơn, thậm chí còn chút kích động.
Bởi vì Hạ Đình Phương tìm Thanh Dương đạo trưởng, hôm nay liền cung bái kiến.
“Hoàng thượng, Hạ đại nhân và Thanh Dương đạo trưởng đến ngoài điện.” Vương Nội thị bẩm báo.
“Mau truyền .” Trong ngữ khí Mộ Dung Vũ lộ một tia vội vã.
“Bái kiến Hoàng thượng.”
“Đạo trưởng miễn lễ! Mấy năm gặp, đạo trưởng phong thái vẫn như xưa.” Mộ Dung Vũ dối chớp mắt.
Ai cũng thể , Thanh Dương đạo trưởng trông già hơn hai mươi tuổi so với đây.
Mười năm trông như ba mươi, giờ thì là một lão già hơn năm mươi.
“Hoàng thượng, bần đạo già .”
Thanh Dương đạo trưởng chuyện mấy phần bất đắc dĩ.
Y Hạ Đình Phương giam lỏng trong phủ, ngày ngày canh giữ nghiêm ngặt, y trốn cũng thoát .
Suy nghĩ , y quyết định giả vờ đồng ý Hạ Đình Phương, tiên rời khỏi Hạ phủ tính .
“Hạ ái khanh tìm Thanh Dương đạo trưởng bằng cách nào?” Mộ Dung Vũ hỏi.
Hạ Đình Phương: “Bẩm Hoàng thượng, chuyện đều là duyên phận, vi thần đường kinh giao vặn gặp đạo trưởng, liền cùng đạo trưởng đến đây.”
Hạ Đình Phương lúc trong lòng cũng đắc ý.
Y ngay, Thanh Dương đạo trưởng thể giả vờ thanh cao mấy ngày.
Miệng tuyệt đối như , nhưng giờ chẳng vẫn bỏ thể diện ngoan ngoãn đồng ý .
Chắc là mười năm ở bên ngoài chịu khổ, giờ về Trường An hưởng phú quý.
“Hạ ái khanh cứ về , trẫm cùng đạo trưởng hàn huyên lâu, đạo trưởng mấy ngày cứ nghỉ trong cung.” Mộ Dung Vũ một câu liền trực tiếp an bài xong xuôi.
Nếu là đây, Mộ Dung Vũ lẽ còn khen Hạ Đình Phương vài câu.
hôm nay Mộ Dung Vũ mấy câu bảo Hạ Đình Phương .
Thanh Dương đạo trưởng trong mười năm du lịch bên ngoài trải qua ít nhân tình thế thái, giờ đây lờ mờ nhận Hạ Đình Phương dường như còn Mộ Dung Vũ tín nhiệm như nữa.
Sau khi Hạ Đình Phương rời , Mộ Dung Vũ cùng Thanh Dương đạo trưởng hàn huyên đủ chuyện lâu.
Mộ Dung Vũ cảm thấy Thanh Dương đạo trưởng còn đờ đẫn hơn , hầu như là y hỏi một câu, Thanh Dương đạo trưởng liền khô khan đáp một câu.
Cuối cùng, Mộ Dung Vũ hỏi nghi hoặc trong lòng:
“Đạo trưởng cảm thấy trong cung oán sát chi khí ? Trẫm và Thái t.ử gần đây đều chút khỏe, liệu tà khí quấy nhiễu?”
“Hoàng thượng, bần đạo hề cảm nhận thấy điều gì khác thường.” Thanh Dương đạo trưởng lắc đầu.
Mộ Dung Vũ cam lòng.
Thái hậu cho tìm Minh Đăng đại sư đến Đông Cung tụng kinh phép, khi xua đuổi tà sát, bệnh của Thái t.ử liền khỏi.
Thanh Dương đạo trưởng gặp y, bên y gì khác thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-265-tu-khi-dong-lai.html.]
“Đạo trưởng tu vi thâm hậu, thể vì trẫm bói một quẻ ?”
“Hoàng thượng, thứ cho bần đạo vô năng. Bần đạo nhiều năm bói quẻ tiết lộ thiên cơ, nay tu vi đại thoái, còn như năm xưa, thể vì Hoàng thượng mà phân ưu.”
Thanh Dương đạo trưởng ghi nhớ lời sư phụ mười năm , tuyệt đối thể cuốn chuyện hoàng gia.
Thanh Dương đạo trưởng liếc đỉnh đầu Mộ Dung Vũ.
Chưa đầy mười năm, t.ử khí đầu Mộ Dung Vũ tan nhiều đến thế, chỉ còn mấy luồng t.ử khí thoi thóp, như thể chỉ cần thổi một là sẽ biến mất.
Đế vương khí vận tán, ngôi Hoàng vị cũng đến hồi kết.
Thanh Dương đạo trưởng trong lòng nghĩ , nhưng miệng một chữ cũng hé lộ.
Mộ Dung Vũ Thanh Dương đạo trưởng như , sắc mặt vốn đang vui mừng lập tức mây đen phủ kín:
“Đạo trưởng mười năm khi rời cũng với trẫm như , nay một phen như thế, chẳng lẽ là đang qua loa trẫm?”
Thanh Dương đạo trưởng: “Hoàng thượng, thiên đạo khó nghịch, bần đạo mười năm nay trải qua khốn đốn tai ương, thể sống sót là đại cát, há dám nghĩ đến việc tăng tiến tu vi nữa?”
Mộ Dung Vũ như : “Trẫm là chân mệnh thiên tử, đạo trưởng đem thiên cơ báo cho trẫm khi đó là thuận theo lẽ trời, là nghịch thiên mà hành?”
Thanh Dương đạo trưởng còn thêm, nhưng Mộ Dung Vũ nữa:
“Đạo trưởng ở ngoài vất vả, tu vi khôi phục, thì cứ ở trong cung nghỉ ngơi thêm một thời gian, đợi đến khi tu vi khôi phục hãy cho trẫm.”
“Hoàng thượng?” Thanh Dương đạo trưởng ngờ Hoàng thượng hiện tại cũng trở nên điên rồ như , cùng cách với Hạ Đình Phương, động một chút là giam .
Y Mộ Dung Vũ đang khoác long bào ở phía , cảm thấy xa lạ.
Hơn hai mươi năm , y đầu tiên gặp Mộ Dung Vũ khi y còn là Hoàng tử, nhớ đó là một thiếu niên hình đơn bạc, tâm tư mẫn cảm.
Thiếu niên tuy là Hoàng tử, nhưng trong cách đối nhân xử thế ẩn chứa ý lấy lòng, thậm chí còn giấu giếm mấy phần tự ti và khiếp nhược.
Khi y với Mộ Dung Vũ rằng đế vương khí vận, đôi mắt ảm đạm của thiếu niên lập tức tỏa ánh sáng rực rỡ, tựa như lá khô hồi xuân.
T.ử khí đông lai, đầu thiếu niên hội tụ thành biển cả…
Thanh Dương đạo trưởng âm thầm thở dài.
Thanh Dương đạo trưởng trong thời gian ngắn thể , cảnh vệ Hoàng cung còn nghiêm ngặt hơn Hạ phủ, y chỉ thể ở trong cung tĩnh quan cục diện.
Trước khi y cùng cung nhân rời , Mộ Dung Vũ hỏi một vấn đề:
“Đạo trưởng thật sự như Hạ Trung Thư , là gặp đường ?”
Thanh Dương đạo trưởng “hừ” một tiếng, cũng định giữ thể diện cho Hạ Đình Phương:
“Là bần đạo đang đường yên lành, y bắt bần đạo về phủ của y.”
Ánh mắt Mộ Dung Vũ dần sâu thêm:
“Hạ Trung Thư là điều cầu đạo trưởng ?”
Thanh Dương đạo trưởng một chút cũng hiểu lầm là cấu kết với loại như Hạ Đình Phương:
“Y mua chuộc bần đạo, khiến bần đạo mặt Hoàng thượng lời xa về khác, bần đạo tự nhiên sẽ cấu kết với y.”
Mộ Dung Vũ lạnh.
Cái Hạ Đình Phương , giờ đúng là giở trò ngay mắt trẫm.
Trẫm Hạ Đình Phương một thanh đao trong tay trẫm, một con ch.ó cửa trẫm.
Thế nhưng thời gian lâu dần, thanh đao e là sẽ chỉ sai , ch.ó cũng quên mất bản tính.
Mộ Dung Vũ: “Y đạo trưởng bình phẩm trái của ai?”
Thanh Dương đạo trưởng: “Đại khái là một tên gì đó, bần đạo cũng nhớ rõ nữa.”
lúc , Vương Nội thị đang gác ngoài cửa thông báo:
“Khải bẩm Hoàng thượng, Hoàng thương Hách Nhân tấn kiến ——”
Thanh Dương đạo trưởng chợt nhớ : “Hách Nhân, chính là cái tên .”
Trong mắt Mộ Dung Vũ nhiễm mấy phần châm biếm, mấy phần trong dự liệu:
“Hà, trẫm ngay mà. Đạo trưởng cứ nghỉ , trẫm còn việc bận.”
Thanh Dương đạo trưởng cuối cùng cũng thể theo cung nhân rời .
Càn Dương Điện cửa mở.
Mặt trời rọi giữa trung, ánh vàng tựa mũi tên.
Thanh Dương đạo trưởng trong khoảnh khắc dường như mũi tên vàng b.ắ.n trúng khó mà động đậy, ngay cả thở cũng trì trệ một nhịp.
Mèo Dịch Truyện
Ngoài điện một nam t.ử hình cao ráo, dáng vẻ ngọc thụ lâm phong.
Áo vải, giày vải, dung mạo bình thường.
Tóc dùng một cây trâm gỗ búi thành búi đỉnh đầu.
Trên búi tóc đen nhánh đó ——
T.ử khí như triều, mênh m.ô.n.g cuồn cuộn.
Tựa rồng trời.