Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 315: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:50:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tri Tri của

 

【Ta xa một chuyến, chỉ vài ngày. Trên đường, còn giúp một cô nữ.

 

Nàng nhỏ hơn vài tuổi, chút giống dáng vẻ hồi nhỏ.

 

Khi nàng , sẽ nghĩ, a tỷ cũng như .

 

Nàng nàng báo đáp ân tình của , trâu ngựa cũng .

 

Ta cần trâu ngựa cho , nhưng hỏi nàng cùng a tỷ .

 

Nàng nguyện ý.

 

Ta mang nàng về kinh thành, nhờ đại ca giúp đỡ, âm thầm đưa nàng cung cung nữ.

 

Nàng cần một cái tên mới khi nhập cung, để đặt.

 

Ta cũng đặt tên cho lắm, thấy chữ “Đông” trong tên Đông Đông , thế là đặt cho nàng tên Đông Nguyệt.

 

Ta thường thấy trăng rằm mùa đông. Hy vọng nàng sáng như trăng rằm.】

 

——

 

【Thánh chỉ đến .

 

Gia đình thường xuyên tiếp thánh chỉ, hoặc là chuyện của phụ , hoặc là chuyện của đại ca.

 

Lần , là chuyện liên quan đến .

 

Chuyện lớn, lớn đến mức cả nhà đều kinh ngạc.

 

Mộ Dung Tuân cầu một đạo thánh chỉ ban hôn, Cung Thân vương phi.

 

Hắn là ngu ngốc và nhát gan như , mắng một câu cũng dám lên tiếng, cái kẻ chịu trận dám cầu xin Hoàng thượng ban chỉ cưới .

 

Chuyện thật sự ngờ tới.

 

Nói đến bất ngờ nhất, hẳn vẫn là nương.

 

Ta nương xem xét khắp các công t.ử trong kinh thành, là để lo việc hôn sự của a tỷ, là để lo việc hôn sự của .

 

Thế nhưng hôn sự của a tỷ và đều do một đạo thánh chỉ định đoạt.

 

Nương xem nhiều như cũng chỉ là xem uổng công.

 

Phụ thánh chỉ bất khả vi phạm, trừ phi… lý do đặc biệt.

 

Mọi trong nhà đều , lý do gì cả.

 

Gả thì gả thôi.

 

Nữ nhi nhà họ Bùi chắc chắn thành , nếu gả cho Mộ Dung Tuân, ít nhất còn thể ức h.i.ế.p , hù dọa .

 

Gả cho khác, khác cũng quen .

 

Các công t.ử Trường An đều na ná , cùng một đức tính như nhị ca .

 

Hợm hĩnh kiêu căng.】

 

——

 

【Nhị ca trúng Thám hoa.

 

Mặc dù hồi nhỏ thường xuyên đ.á.n.h với nhị ca, nhưng vẫn vì nhị ca mà vui mừng.

 

Khi nhị ca cưỡi ngựa du phố xem, thật sự .

 

Nghe hơn nửa kinh thành Trường An đều nhị tẩu của .

 

Chậc, các nàng đều vẻ ngoài của nhị ca lừa . Nhị ca khi ấu trĩ thì thật sự ấu trĩ!】

 

——

 

【Mộ Dung Tuân đến nhà hạ sính lễ .

 

Sính lễ nhiều đến nỗi tiền viện nhà sắp còn chỗ chứa nữa.

 

Ta luyện roi trong hoa viên, qua .

 

Mặt nắng đỏ ửng, đỏ đến nỗi gần như đào chín.

 

Nhìn như , chút đáng yêu.

 

Hắn thấy đang luyện roi, hỏi lau roi .

 

Ta vỗ một chưởng lên trán , cảnh cáo rằng, đừng tưởng thành với thì thể ức h.i.ế.p , khi thành cũng chỉ thể là ức h.i.ế.p .

 

Ta nếu sợ hãi thì sớm cầu xin Hoàng thượng thu hồi chỉ ý, nếu sẽ ức h.i.ế.p cả đời.

 

Kết quả đỏ mặt hỏi , chỉ ức h.i.ế.p một .

 

Ta thì ? Ngươi thể ?

 

Hắn , sờ sờ chỗ trán vỗ đỏ, càng lúc càng ngốc nghếch.

 

Trời ạ.

 

Hắn hình như chút sở thích kỳ lạ.

 

Hắn, thích khác ức hiếp.】

 

——

 

【Ta gả vương phủ vương phi .

 

Trước khi xuất giá, phụ mẫu dặn dò lâu, khi thành hiểu chuyện, thực sự trưởng thành, thể còn tính trẻ con nữa.

 

Phụ mẫu lo lắng sai .

 

So với , Mộ Dung Tuân mới là giống trẻ con hơn.

 

Hắn cả ngày chỉ ngây ngô, cũng theo.

 

Hôm nay mang về một tin tức, hặc tội phụ .

 

Phụ lẽ đắc tội đồng liêu .

 

Hy vọng phụ đừng phạt quá nhiều bổng lộc.】

 

36_【Phụ tống ngục . Họ phụ tư thông địch quốc, tình nghi mưu nghịch.

 

Ta tin.】

 

Trang tiếp theo là một trang trắng.

 

Không chữ , nhưng giấy vài chỗ phẳng, trông giống như vệt nước mắt.

 

Cứ như thể cầm bút lâu , chỉ giấy mà rơi lệ.

 

Tô Tri Tri đặt cuốn sổ nhỏ xuống, cầm lấy cuốn cuối cùng.

 

Mở , trang đầu tiên ghi chép:

 

【Ta điều tra rõ chân tướng cho gia đình.】

 

Sau câu , những ghi chép tiếp theo trong ba năm đều đơn giản, ngoài chuyện thời tiết, hoa cỏ, những hồi ức về tuổi thơ.

 

Mỗi chỉ một hai câu.

 

Tô Tri Tri lật đến một trong các trang, động tác khựng .

 

Nàng thấy đó ghi rõ ràng:

 

【Hoàng thượng hạ chỉ, ban cho Mộ Dung Tuân một trắc phi.

 

Mộ Dung Tuân sắp tân lang .

 

Ta lâu gặp Mộ Dung Tuân.

 

Hắn đến tìm , cũng tìm .

 

Ta sợ. Hắn sợ đối mặt với .

 

Ta gì bất ngờ, ngày đầu tiên là kẻ nhát gan.

 

Các vương gia trong kinh thành đều trắc phi, Mộ Dung Tuân cưới trắc phi cũng chẳng gì, nhưng trớ trêu trắc phi nhà họ Hạ.

 

Hạ gia.】

 

【Hôm qua một chuyện hoang đường.

 

Mộ Dung Tuân cưới trắc phi, quan lễ, chấp nhận kính của Hạ Nghiên.

 

Ta cứ ở trong Thính Vũ Hiên, bảo Nhẫn Đông mang rượu ngon nhất trong vương phủ đến, chúng tự uống trong sân.

 

Chúng uống cạn hai vò.

 

Ta say , hình như cảm thấy Đông Đông bế phòng.

 

Ta còn thấy lạ, Đông Đông sức lực tăng lên .

 

Sáng nay tỉnh dậy, phát hiện Mộ Dung Tuân bên cạnh !

 

Tân lang quan cưới trắc phi tối qua giường của ? Ta thề ngoài cướp .

 

Mộ Dung Tuân cái tên ngốc tối qua cũng say rượu, còn nhầm động phòng nữa.

 

Thường ngày dám đến gặp , cố tình tối qua đến, còn qua đêm.

 

Ta cũng tức giận.

 

Ta đ.á.n.h một quyền.

 

Sau tuyệt đối uống rượu nữa, uống rượu hỏng việc.】

 

【Ta tìm manh mối . Sắp .】

 

【Hôm nay gặp Hạ Nghiên . Ta thể , nàng thích .

 

Thật trùng hợp, cũng ghét nhà họ Hạ.

 

Bên cạnh Hạ Nghiên một ma ma, ma ma đó chút tài ăn , dám ngay mặt ức h.i.ế.p Đông Đông.

 

Ta quất một roi tới. Ma ma đó ôm mặt kêu t.h.ả.m thiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-315.html.]

 

Nực , cho và Đông Đông sắc mặt để xem, chỉ bằng ngươi?

 

Mộ Dung Tuân còn dám đánh, huống hồ là ngươi.

 

Lần còn dám, sẽ đ.á.n.h rụng cả răng ngươi.】

 

【Ta t.h.a.i .

 

Thật dám tin, cũng sẽ ngày mang thai.

 

Không nương thật sự sẽ đầu t.h.a.i bụng để nữ nhi của .

 

Ta hy vọng đến. Ta sợ vất vả.

 

Như , chờ minh oan , thể mang nàng về nhà.】

 

【Ta mơ một giấc mơ. Giấc mơ chân thật.

 

Bụng rơi một nữ oa oa. Thân thể nhẹ bẫng, biến thành một đám mây.

 

Nữ oa oa đó chạy loanh quanh núi, hái quả, bắt côn trùng.

 

Ta thì bay lơ lửng trời thong dong tự tại nàng.

 

Đôi khi nàng cũng ngẩng đầu .

 

Nàng chạy nhanh núi, sợi dây đỏ buộc đầu bắt mắt.

 

Ta đuổi theo nàng trời, đuổi đến nỗi hụt .

 

Rồi tỉnh dậy.

 

Vì đứa bé trong bụng dùng sức đá một cước.

 

Ta với Đông Đông, chắc chắn m.a.n.g t.h.a.i một nữ nhi.】

 

【Đứa bé đá .

 

Cứ đá mãi, chịu yên một chút nào.

 

Chờ nàng đời, sẽ đ.á.n.h m.ô.n.g nàng.】

 

【Đùa thôi, vẫn là đánh, sắp , chấp nhặt với đứa bé.】

 

【Ta tìm thấy chứng cứ, chút đau đầu. Ta nhanh chóng minh oan, nhưng chứng cứ ở .

 

Lúc thấy thật ngốc, nhiều chuyện .

 

Chờ minh oan , về Bùi gia , đặt tên cho nữ nhi của là Bùi Tri.

 

Tên gọi nhỏ là Tri Nhi, A Tri, hoặc Tri Tri.

 

Nàng nhất là tất cả thứ, sách chữ, tập võ luyện công, lòng khó lường.】

 

【Hôm nay nghĩ , thôi, cũng .

 

Biết nhiều chuyện như , thông minh cũng mệt.

 

Không bằng một đứa trẻ may mắn .

 

May mắn, giỏi cho vui vẻ là .】

 

【Thôi , dù thông minh, may mắn, học võ công, cũng cả.

 

Ta đều sẽ yêu nàng.

 

Tri Tri của .】

 

 

Cuốn sổ lật đến giữa chừng, nhưng là những ghi chép cuối cùng.

 

Phía bộ là trang trắng.

 

Nhẫn Đông thu những cuốn sổ tay mà Tô Tri Tri xem:

 

“Sau Vương gia mang t.h.u.ố.c đến Thính Vũ Hiên, tiểu thư uống thuốc, đập nát thuốc, đ.â.m Vương gia một kiếm bỏ trốn. Những thứ lưu .”

 

“Lúc đó họ đều tiểu thư ngã xuống vách núi mất mạng , nô tỳ tin. Nô tỳ giấu kỹ chúng, tin rằng tiểu thư sẽ trở về.”

 

“Những cuốn sổ tay đều riêng tư, tiểu thư cho khác , Vương gia cũng .”

 

Tô Tri Tri xem xong tất cả nội dung, ánh mắt vẫn chằm chằm chữ cuối cùng, ngẩng đầu lên.

 

Khi Nhẫn Đông chuyện với nàng, nàng nhẹ nhàng “ừm” một tiếng, cũng ngẩng đầu lên.

 

Nhẫn Đông thấy Tô Tri Tri dáng vẻ như , cho rằng nàng thấy chỗ nào vui, bèn khẽ khuyên nhủ:

 

“Tri Tri… tiểu thư năm đó gả vương phủ cũng chỉ mới mười sáu tuổi, tâm tính vẫn thành thục, cũng sẽ lúc phạm sai lầm. Tiểu thư thông minh như Nhị công tử, nhưng tiểu thư cũng cố gắng hết sức . Nếu ngươi thấy điều gì , xin ngàn vạn đừng trách cứ tiểu thư.”

 

“Bởi… bởi vì tiểu thư lúc đó, cũng chỉ là một đứa trẻ.”

 

Nắng xiên xiên chiếu nửa mặt Tô Tri Tri, rọi rõ những sợi lông tơ nhỏ mềm gương mặt nàng.

 

Nàng cứ thế cúi đầu, như một bức tranh tĩnh lặng.

 

Ngón tay nàng thon dài, cũng mạnh mẽ.

 

Những ngón tay thon dài mạnh mẽ nắm chặt trang sách, nắm đến mức đầu ngón tay trắng bệch.

 

Tô Tri Tri từ nhỏ thích sách, chỉ thích ngoài chơi đùa.

 

Nàng sách một hai hiểu, rõ vì những chữ thể hiểu ngay lập tức mà lâu đến thế.

 

Mà giờ đây, nàng đang hết sức nghiêm túc cuốn sổ tay do Bùi Toàn lưu .

 

Ánh mắt nàng dừng ở câu cuối cùng, cháy bỏng đến mức dường như đốt cháy cả trang giấy.

 

Rắc.

 

Hai giọt nước rơi xuống.

 

Trên giấy loang hai vết tròn.

 

Nước mắt từ trong mắt nàng tràn .

 

Đôi mắt nàng hóa thành suối nguồn, nước mắt cứ thế tuôn trào ngừng.

 

“Tri Tri.” Tiết Triệt thấy Tô Tri Tri vẻ bất thường, bèn bước tới phía nàng.

 

Tô Tri Tri cuối cùng cũng ngẩng đầu lên.

 

Ánh dương khắc họa nửa gương mặt rạng rỡ của nàng.

 

Nàng là một đứa trẻ kiên cường, khi đến kinh thành, bất kể là thương khi luyện công khác giễu cợt, nàng từng một nào.

 

Thế nhưng giờ đây, Tô Tri Tri mắt đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi, lộ một nụ đầy tự giễu.

 

Nàng : “A Triệt, sách thật khó. Cho dù lớn, sách vẫn khó quá.”

 

Khó quá, khó đến nỗi từng chữ, từng nét phẩy nét mác, đều ghim mắt nàng, lòng nàng.

 

Đau đến mức thể nàng run rẩy, vịn án kỷ bên cạnh.

 

Kinh thành đến Lĩnh Nam, thật xa.

 

Nàng từng qua, nàng nhớ khi từ Hắc Phỉ Sơn đến kinh thành mất nhiều ngày đêm.

 

Thế nhưng nương khi m.a.n.g t.h.a.i nàng, một rơi xuống vực, thoát khỏi truy sát, một gắng gượng đến Lĩnh Nam.

 

Nàng nhớ khi nàng nhặt Tiểu Tống ca ở hậu sơn, Tiểu Tống ca một trốn thoát, dáng vẻ chật vật đến mức suýt c.h.ế.t đói.

 

Vậy nương thì , nương lúc đó như thế nào?

 

Rốt cuộc là đến mức độ nào, mới khiến nương khi sinh nàng trút thở cuối cùng?

 

Nương yêu nàng.

 

Không cần nàng thông minh, cần nàng học võ, cần nàng bất cứ việc gì, nương vẫn yêu nàng.

 

Thì , đời thật sự sẽ yêu một từng gặp mặt.

 

Giống như nương đối với nàng.

 

Tô Tri Tri từng nương một lời nào.

 

Mà hôm nay, khi cuốn sổ tay của nương, nàng thấy.

 

Nàng thấy, xuyên qua dòng thời gian xa, nương thì thầm bên tai nàng:

 

Tri Tri.

 

Tri Tri của nương.

 

Nước mắt của Tô Tri Tri càng ngày càng nhiều, như mưa hạ dứt.

 

Nương một đám mây, là một con .

 

Là một con từng sống sờ sờ.

 

Nàng những cuốn sổ tay , như thể hết cả một đời ngắn ngủi của nương.

 

“Tri Tri, ở đây, đây.” Tiết Triệt lấy tay áo của lau nước mắt cho Tô Tri Tri, lau đến mức tay áo cũng ướt đẫm.

 

Mèo Dịch Truyện

Đây là đầu tiên thấy Tô Tri Tri đau lòng đến .

 

Nước mắt nàng rơi mu bàn tay , gần như đốt cháy .

 

Tiết Triệt nàng , gì, chỉ cảm thấy nơi mềm mại nhất trong lồng n.g.ự.c bất ngờ dội một ấm sôi, kinh ngạc đau xót.

 

Một , cũng sẽ đau lòng.

 

Ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập.

 

Một bóng khác bước , khoảnh khắc thấy ba trong phòng, hình liền khựng .

 

Ba Tô Tri Tri theo hướng động tĩnh, thấy Mộ Dung Tuân đang thở hổn hển.

 

Mộ Dung Tuân dường như truy đuổi nên mới chạy , trán lấm tấm mồ hôi.

 

Sau khi cửa, thể cứng đờ, Tô Tri Tri hỏi:

 

“Ngươi, rốt cuộc ngươi là ai?”

 

 

Loading...