Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 367: --- Ngộ Đạo
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:51:23
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trước khi Hồ nhân đ.á.n.h Trường An thành, đa dân đều mang theo gia sản, lương thực mà chạy trốn.
Những thứ còn ở Trường An thành nhiều, chỉ còn những ngôi nhà thể dời .
Khi Hồ nhân đ.á.n.h lui, họ phóng hỏa, thiêu rụi cả những ngôi nhà.
Ngọn lửa ngút trời cháy suốt ba ngày.
Ánh lửa bốc cao, ngay cả chim chóc bay qua cũng thoát khỏi.
Muôn chim kêu gào t.h.ả.m thiết, xác cháy rơi xuống, khắp nơi đều là tro tàn.
Chiều ngày thứ ba, ngọn lửa cuối cùng cũng dập tắt.
Khi bước Trường An thành, mắt là cảnh tượng hoang tàn, phồn hoa đổ nát.
Tần Hiếu và Ngụy Đại Suân là những lớn tuổi nhất trong đám đông.
Dù họ phản kháng triều đình, nhưng khi thấy cảnh tượng Trường An thành như , vẫn khỏi cảm thấy bi thương.
Đại Du kiến tạo Trường An thành ba trăm mười hai năm.
Từ hoang vu đến phồn hoa, mất hơn ba trăm năm.
Từ phồn hoa trở về hoang vu —
Chỉ cần một ngọn lửa.
Họ giẫm lên những viên gạch ngói cháy đen bước , đế giày dính đầy tro bụi.
Những tòa lầu gác ngọc ngà giờ chỉ còn tường đổ vách xiêu, phủ đầy những vết nứt nẻ, như làn da khô nẻ.
Tô Tri Tri thấy Hắc Sơn phủ cũng cháy hình dạng, cổng lớn đổ sập, cây hồng trong sân cũng hóa thành một màu đen cháy.
Khi đang mang nặng tâm sự, bên tai đột nhiên truyền đến tiếng ca mơ hồ.
Tiếng ca huyền ảo như mộng mị, lúc lúc , từ phía đông vọng .
Có tiếng mà theo, phát hiện tiếng ca phát từ Việt Vương phủ.
Trong Việt Vương phủ, một cô gái đang hát.
Nàng hát thật bi ai động lòng .
Đó là Thôi Tiểu Tiểu.
Mấy năm , Tống gia sắp xếp nàng cho Mộ Dung Đệ, một ca kỹ giúp Mộ Dung Đệ che mắt ở Việt Vương phủ.
Sau khi Mộ Dung Đệ Lĩnh Nam, nàng vẫn luôn ở Việt Vương phủ.
Sau Hồ nhân đ.á.n.h tới, nàng cũng chạy trốn.
Trong thời thịnh thế còn khó tìm chỗ dung cho kép hát, trong loạn thế càng đường sống cho nàng.
Thôi Tiểu Tiểu bèn mang theo lương thực trốn trong mật đạo mà lão Tần và Mộ Dung Đệ đào đó.
Ban ngày trốn trong mật đạo, tối đến ngoài hít thở.
Nàng cứ như mà thoát khỏi sự truy lùng của Hồ nhân.
Sau khắp thành đại hỏa, may mắn là chủ viện nơi nàng trốn gần hồ nước, ngọn lửa cháy tới, nàng nhờ đó mà bảo tính mạng.
Tô Tri Tri và những khác theo tiếng ca mà đến, đến cổng Việt Vương phủ cũng cháy đen, thấy Thôi Tiểu Tiểu đang giữa một sân viện hoang tàn.
Bóng dáng nàng cô đơn lạnh lẽo, miệng khẽ ngân nga.
Giọng hát ai oán bay khỏi Việt Vương phủ, vang vọng đống đổ nát:
“Ý——a nha——
Thuở xưa phồn thịnh đều vùi lấp,
Mắt hoang tàn vật cũ.
Kho nội thiêu thành tro gấm vóc,
Đường phố giẫm nát xương công khanh.
Ý a——xương công khanh…”①
Nhiều che mặt bật , giờ phút mới thực sự cảm nhận Đại Du vong.
Mọi đều nghĩ Hác Nhân sẽ dẫn họ trực tiếp đến cung thành.
Mèo Dịch Truyện
Tất cả những ai xưng vương đều sẽ dẫn binh chiếm cứ cung thành .
Thế nhưng Hác Nhân về hướng cung thành.
Y đến Hoài Viễn phường, qua cổng lớn Tiết phủ, dừng cửa Bùi gia.
Lúc mặt đều lộ vẻ kinh ngạc.
Khi họ Trường An thành, khắp nơi đều cháy dữ dội.
khi đến Hoài Viễn phường, họ phát hiện mức độ hỏa hoạn ở đây ít hơn nhiều, đa các ngôi nhà đều bảo tồn.
Bùi phủ và Tiết phủ cũng chỉ biển hiệu và cổng lớn khói hun đen, ảnh hưởng nhiều.
Hác Nhân nhiều ngang qua Bùi phủ, bao giờ dám thêm một .
Hôm nay y cổng lớn Bùi phủ, đầu tiên ngẩng đầu cánh cửa.
Ngũ Anh Nương và Bùi Thư bên cạnh y, Tô Tri Tri và Mộ Dung Đệ thì phía , cũng lặng lẽ những sợi xích nặng trịch cổng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-367-ngo-dao.html.]
Loảng xoảng!
Bạch Tuân một đao c.h.é.m đứt sợi xích cổng lớn.
Hác Nhân đẩy cánh cửa đầy bụi khói , đầu với :
"Chư vị vất vả , đều về nhà xem xét . Lăng Vân, cũng về nhà một lát."
Mọi đều hiểu ý rời .
Chỉ còn nhà họ Bùi và dân làng Hắc Phỉ Sơn.
Cánh cửa nặng nề đẩy .
Hác Nhân bước , thấy hành lang quanh co, cành cây phủ tuyết.
Y đầu hỏi Bùi Thư: "A tỷ thấy gì đổi ?"
Ánh mắt Bùi Thư chậm rãi lướt qua xung quanh một vòng, trong đôi mắt tựa hồ mặt hồ lấp lánh:
"Trong nhà thứ vẫn như xưa."
Tô Tri Tri và Mộ Dung Đệ tò mò đ.á.n.h giá cảnh vật xung quanh.
Người nhà họ Bùi ai , đều nhẹ.
Lão Từ nhịn , đặt m.ô.n.g xuống bậc thềm hành lang lâu quét dọn, òa :
"Không dễ dàng gì… Các ngươi dễ dàng gì mà…"
…
Tin tức Trường An thành thất thủ hỏa hoạn truyền ngày càng xa.
Chuyện Bùi Lăng Vân xuất hiện, chỉ huy đại quân Trường An cũng lan truyền khắp nơi.
Ngay cả qua đường cách kinh thành gần ngàn dặm cũng .
Trong một quán nhỏ đường làng.
Một vị công t.ử trẻ tuổi đang ngả lưng hai chiếc ghế, ngủ say sưa.
Bên cạnh là mấy hộ vệ đeo đao.
Còn một đạo trưởng già nua gầy gò, đạo bào rộng thùng thình rũ xuống như mây.
"Nghe Hồ nhân hung hãn lắm, g.i.ế.c chớp mắt…"
"Khi đ.á.n.h lui thì co giò chạy thục mạng!"
"Đại Du vong , là hậu nhân nhà họ Bùi dẫn Trường An… Thiên hạ sắp đổi họ …"
Thanh Dương Đạo trưởng uống , lắng những ở bàn bên cạnh kể chuyện.
Trà ở thôn quê đắng, đều là vụn pha , kém xa trong cung.
Thanh Dương Đạo trưởng xuất thần chén .
Hơi lượn lờ, một làn khói trắng bay lên nghi ngút.
Thần trí của Thanh Dương Đạo trưởng theo làn khói trắng bay lên, miệng đột nhiên ba tiếng: "Hay! Hay! Hay!"
Nút thắt nhiều năm giải của y, hôm nay đột nhiên sáng tỏ.
Hơn mười năm , Khâm Thiên Giám thấy phúc tinh hạ phàm là đúng, y bói họa tinh hạ giới cũng là đúng.
phúc tinh và họa tinh cùng lâm nhân gian, nhất định nghĩa là nhân gian sẽ chìm biển lửa.
Họa tinh lời thành tai ương, phúc tinh gặp dữ hóa lành.
Sau tất cả các hiểm nguy, là một khởi đầu mới, một sức sống mới.
Phúc họa tương sinh, họa phúc tương y.
Nếu chỉ phúc tinh, thì khó lòng tận diệt những hủ bại chất chứa.
Nếu chỉ họa tinh, thì sinh linh đồ thán, vạn kiếp bất phục.
Chỉ phúc họa song tinh cùng tồn tại, phá lập, hủy bỏ nền cũ, xây nhà mới, mới thể khiến càn khôn trong sáng, nghênh đón chân chính tân tượng.
Thanh Dương Đạo trưởng uống cạn một bát .
Khoảnh khắc y uống cạn , chợt cảm thấy tu hành mấy chục năm đều là hư vọng, chỉ khoảnh khắc là khai sáng, hé thấy nửa tia đạo cơ.
Mộ Dung Lễ lúc tỉnh dậy, dụi dụi mắt dậy, thấy Thanh Dương Đạo trưởng mặt nở nụ .
Y giật , bởi vì ngoài lâu như , y từng thấy Thanh Dương Đạo trưởng như thế .
Đột nhiên như , còn khá đáng sợ.
"Đạo trưởng, xảy chuyện gì ?"
Thanh Dương Đạo trưởng: "Bần đạo điều lĩnh ngộ."
Mộ Dung Lễ: "Lĩnh ngộ gì?"
Thanh Dương Đạo trưởng vuốt râu, mỉm thanh thản:
"Trời đất đạo, thuận theo tự nhiên.
Số mệnh , sự đều an bài."