Cuộc tấn công của Hồ nhân kỳ lạ.
Chúng rầm rộ xông đến, ít kẻ đột phá sự cản trở của binh sĩ Đại Tề, tiến doanh trại phía .
Mục tiêu dường như là Tiết Ngọc Thành đang dưỡng thương trong doanh trại.
Binh sĩ Đại Tề đương nhiên phòng thủ nghiêm ngặt, dân làng Hắc Phỉ Sơn cũng tuyệt đối cho chúng tiếp cận doanh trại dù chỉ một bước.
trong một mớ hỗn loạn, đột nhiên một lượng lớn quân mã xông thẳng đội Kỳ Kích, tách Khổng Vũ và những khác .
Tiếp đó, hàng trăm binh sĩ Hồ nhân đồng loạt bao vây Khổng Vũ.
Một tấm lưới khổng lồ từ rơi xuống, trùm lên Khổng Vũ, trói chặt y.
ngay cả như , Khổng Vũ vẫn thể tung một cú đá hất bay một .
Tuy nhiên những Hồ nhân đó liên tục xông lên, nắm bắt từng kẽ hở, kéo chặt tấm lưới lớn, hợp sức khiêng Khổng Vũ lên một cỗ xe lớn bỏ trốn.
Dân làng Hắc Phỉ Sơn thể trơ mắt Khổng Vũ bắt , tự nhiên đuổi theo.
tất cả binh mã như lũ lụt đột ngột ập đến, cản trở họ tiến thêm một bước.
Dù cho họ ba đầu sáu tay, cũng khó lòng g.i.ế.c sạch vạn trong thời gian ngắn.
Khổng Vũ bắt , càng lúc càng xa, bóng dáng biến mất.
Hai canh giờ , Đại Tề quân đội một nữa đại thắng Hồ nhân.
Hồ nhân rút quân, doanh trại lui về phía Bắc thêm một trăm dặm.
Đại Tề thì đoạt một trăm dặm đất Hồn Tà.
Đánh thắng trận, ít sĩ khí ngút trời, nhưng thôn dân Hắc Phỉ Sơn hiếm khi trầm uất.
Khổng Võ địch quân bắt .
Trên đường từ chiến trường về quân doanh, một nhóm thần sắc ưu lo.
Lão Tần cau mày thành một cục: “Đám ch.ó con Hồ nhân , còn sẽ giày vò Khổng Võ thế nào, bọn chúng nhất định là thấy Khổng Võ lợi hại, báo thù .”
Mộ Dung Đệ cũng nhíu mày, hồi tưởng cảnh tượng chiến trường ban nãy:
“Sư phụ, sự việc ẩn tình. Con thấy bọn chúng tiếc thương vong mấy trăm binh sĩ, chỉ để bắt sống Khổng Võ. Nếu chỉ để báo thù, vì trực tiếp c.h.é.m g.i.ế.c tại chiến trường, tốn nhiều sức lực như để bắt sống?”
…
Gió mạnh thổi qua lều trại cao lớn.
Trong lều mùi hương liệu Tây Vực nồng nàn.
Dưới đất trải t.h.ả.m lông, giường trải da thú.
Trên giường da thú, Khổng Võ lật một cái, tỉnh .
Sau khi mở mắt, lều trại xa lạ, nhất thời phản ứng kịp đang ở .
Hắn nhớ chiến trường, Hồ nhân dùng lưới trói chặt.
Sợi dây lưới đó phi thường, kéo thế nào cũng đứt.
Hắn vội vàng gào thét, khi khiêng lên xe ngựa vẫn còn giãy giụa, đó cho uống thuốc, liền hôn mê bất tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-387.html.]
“A, a a.” Khổng Võ từ giường bò dậy.
Đại chùy của biến mất.
Trên lưới lớn, hai chân thể hoạt động, nhưng hai tay vẫn trói chặt.
Mọi đồ trang trí thoải mái trong lều Khổng Võ để mắt đến, chỉ vội vàng úp mặt lao ngoài cửa.
Hắn ngoài. Hắn trở về.
Ngoài cửa trọng binh Hồ nhân canh giữ.
Khổng Võ còn kịp thò đầu khỏi rèm cửa, đẩy ngược .
Tuy Khổng Võ hai tay trói, nhưng sức lực vẫn còn, dốc hết sức ngoài.
“A, a a, a ——” Khổng Võ gào thét như một con thú nhốt.
Trên phát một cỗ mãnh lực.
Mấy tên lính Hồ nhân chặn đường ban nãy, mà ai đỡ nổi một .
Khổng Võ còn đá bay mấy tên Hồ nhân.
Một tên Hồ nhân rút đao, nhưng kịp rút khác ngăn :
“Khả Hãn lệnh, thương.”
Khổng Võ cuối cùng cũng xông khỏi doanh trại.
Thế nhưng ngoài doanh trại vẫn là quân doanh của Hồ nhân, khắp nơi đều là lính Hồ nhân.
Khổng Võ trói hai tay chạy khắp nơi, như một con gấu lạc chốn xa lạ, cố sức tìm đường trở về.
Và lúc , mặt xuất hiện một ảnh cao lớn khôi ngô khác.
Là Hô Long.
Khổng Võ vẫn tiếp tục chạy, một lính Hồ nhân nào thể ngăn cản .
Bảy tám tráng hán cũng chắc giữ .
Hô Long giữ chặt Khổng Võ.
Với sức một .
Khổng Võ sững sờ.
Đây là tình huống từng gặp .
Mèo Dịch Truyện
Lần đầu tiên, sức mạnh ngang tài ngang sức với .
Gió nơi hoang dã thổi qua tai.
Thanh âm khàn đục của Hô Long vang lên:
“Ngươi quả nhiên là nhi t.ử của .”
“Ba Cách Tháp, là phụ của ngươi!”