Nuôi Nhầm Tiểu Oa Nhi . Quẩy Tung Cả Kinh Thành - Chương 408: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-21 13:52:11
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Quả thật thời tiết Lĩnh Nam nóng.
Năm nay còn nóng hơn những năm .
Mới chớm xuân, thời tiết nóng đến nỗi đổ mồ hôi.
Ai ai cũng mong trời đổ thêm vài trận mưa, cho mát mẻ chút.
Thượng tuần tháng ba.
Tầm Châu đón cố nhân, cũng đón những trận mưa rào mát lạnh.
Tô Tri Tri cùng đoàn trở về Tầm Châu trong làn mưa bụi và gió nhẹ.
Mộ Dung Đệ vì tiện bề xử lý công vụ, thường ở trong phủ trạch tại huyện Bạch Vân, Bùi Thư cũng ở đó.
Tô Tri Tri và những khác nghỉ huyện Bạch Vân hai ngày , gặp Mộ Dung Đệ, Bùi Thư.
Họ gặp Cố Cảnh và Tống Bình, bởi vì Cố Cảnh tuổi cao, năm nay cuối cùng cũng cáo lão về quê an hưởng tuổi già.
Tống Bình thì thăng nhiệm Thứ sử Ung Châu, nhậm chức ở Ung Châu.
Ngày thứ hai Tô Tri Tri và Tiết Triệt đến huyện Bạch Vân, còn đến Minh Đức Thư viện bái kiến Liễu Sơn trưởng.
Mấy năm gặp, tóc bạc của Liễu Sơn trưởng nhiều thêm.
Ông vẫn dạy học ở Minh Đức Thư viện, học trò trong thư viện cũng đông hơn nhiều.
Trẻ con mười dặm tám hương đều chen chúc vỡ đầu đến đây học, vì công chúa hồi nhỏ từng học ở đây.
“Thảo dân bái kiến công chúa.” Liễu Sơn trưởng thấy Tô Tri Tri liền hành lễ.
Tô Tri Tri và Tiết Triệt vội vàng đỡ Liễu Sơn trưởng.
Tô Tri Tri: “Liễu Sơn trưởng, cần đa lễ, như thật quen.”
Tiết Triệt cũng : “Học trò hồi nhỏ ở đây, đa tạ ơn Sơn trưởng cùng các vị phu t.ử chiếu cố.”
Liễu Sơn trưởng Tô Tri Tri và Tiết Triệt trưởng thành, trong lòng cũng vô cùng cảm khái.
Khi tin tức tân hoàng Đại Tề đăng cơ truyền đến Lĩnh Nam, Liễu Sơn trưởng mới phận thật sự của Hạo Nhân.
Liễu Sơn trưởng kinh ngạc vô cùng, liên tục : “Hèn chi, hèn chi…”
Rồi nghĩ đến đương kim Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương còn từng ông mời đến thư viện phụ , Liễu Sơn trưởng dở dở .
Tô Tri Tri hỏi: “Liễu Sơn trưởng, chúng tham quan thư viện ?”
Liễu Sơn trưởng đương nhiên đồng ý, dẫn Tô Tri Tri và Tiết Triệt dạo bên trong.
Học t.ử trong thư viện đông hơn, những sân viện đây bỏ trống cũng dọn dẹp lớp học.
Mèo Dịch Truyện
Từ xa thể thấy tiếng sách vang lừng.
Tô Tri Tri đến Đào Lý Đường, thấy ở cửa Đào Lý Đường treo một tấm bảng, đó :
【Nơi công chúa sách】
Họ đến Sinh Xá, bên ngoài căn phòng cũ của Tô Tri Tri cũng :
【Căn phòng công chúa từng ngự an】
Mà gốc cây lớn trong sân Sinh Xá, tức là nơi Tô Tri Tri năm xưa một đấu năm , một trận thành danh, dựng một tấm bảng :
【Nơi công chúa trừng phạt kẻ ác】
Phía còn khắc một câu chuyện võ hiệp từng lưu truyền trong thư viện năm đó:
【Nữ hiệp Tô Tri Tri võ nghệ siêu quần, nội công thâm hậu, sức lay động núi. Một ngày nọ, gặp ác bá họ Lý cùng bốn khác hoành hành trong làng, Tô Tri Tri hình loé lên, một quyền một bay…】
Tô Tri Tri: …
Tiết Triệt: …
Trong ánh mắt nghi hoặc của hai , Liễu Sơn trưởng hắng giọng, giải thích:
“Tuy công chúa còn ở thư viện, nhưng trong thư viện chúng vẫn luôn lưu truyền những truyền thuyết về công chúa. Rất nhiều đều cố ý đến hỏi về học đường công chúa từng theo học, và những sự tích đây ở thư viện.
Thư viện chúng đơn giản là lập bảng để hiểu rõ hơn.”
Tô Tri Tri: “Thì nổi tiếng đến .”
Mấy đang chuyện, lúc các lớp học đúng giờ tan học, các tiểu học t.ử nhao nhao từ lớp học nghỉ ngơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-nham-tieu-oa-nhi-quay-tung-ca-kinh-thanh/chuong-408.html.]
Những tiểu học t.ử đều về phía một đất trống lớn ở hậu viện.
“Một hai ba bốn, năm sáu bảy tám.”
“Hai hai ba bốn, năm sáu bảy tám.”
“Ba hai ba bốn…”
Tô Tri Tri thấy những tiểu học t.ử từng xếp hàng ngay ngắn, duỗi tay duỗi chân, vặn vẹo mông.
Tô Tri Tri và Tiết Triệt những động tác , liền thấy quen thuộc.
Đây chẳng là những động tác cơ bản khi Tô Tri Tri hồi nhỏ mới bắt đầu luyện roi pháp !
Liễu Sơn trưởng vuốt râu : “Bộ công pháp của công chúa lúc đó , các học t.ử trong thư viện lúc ngày nào cũng tập theo, tinh thần phấn chấn. Lão phu liền cho phép mỗi khóa học t.ử đều luyện, để hoạt động gân cốt, cường kiện thể.”
Tô Tri Tri và Tiết Triệt nhận thấy, trong thư viện thêm nhiều nữ học sinh.
Trước đây tuy cũng , nhưng nhiều đến .
Tiết Triệt hỏi đến điểm : “Có vì dân làng các nơi giàu hơn, nhiều bá tánh cho con gái đến học hơn ?”
Liễu Sơn trưởng gật đầu lắc đầu:
“Không , tuy rằng mấy năm nay, cuộc sống của bá tánh ngày càng hơn, nhưng đa chỉ chịu chi tiền cho con trai đến trường. Năm ngoái Trưởng công chúa đến Tầm Châu , trong các thư viện ở các huyện Tầm Châu, mới nhiều nữ học sinh hơn.”
Tô Tri Tri: “Dì ?”
Liễu Sơn trưởng: “Trưởng công chúa tài trợ ít nữ học sinh, cho các nàng miễn phí đến trường, còn cấp thêm y phục. Trưởng công chúa , Hoàng hậu nương nương ở Trường An mở nữ học, chúng Lĩnh Nam bây giờ tạm thời thể mở nữ học chuyên biệt, nhưng cũng cố gắng để nhiều nữ t.ử đến trường hơn.”
“Để những nữ học sinh đến trường, Trưởng công chúa tốn ít tâm tư…”
Tô Tri Tri nhớ hôm qua khi gặp dì, dì đến Lĩnh Nam thì khá bận rộn.
Dì tuy trong lòng dì tiếc nuối, nhưng con thể chỉ sống trong quá khứ, chỉ cần sống, sẽ tìm thấy những việc ý nghĩa khác.
Thì dì đang bận rộn vì việc .
Tô Tri Tri và Tiết Triệt dạo một vòng ở Minh Đức Thư viện, đó từ biệt sư trưởng cũ, gấp rút đến Hắc Phỉ Sơn.
Mưa xuân lất phất, rơi mát lạnh.
Tô Tri Tri cùng đoàn thúc ngựa tiến hương Hắc Sơn.
Con đường chân núi Hắc Phỉ Sơn, tức là con phố chính của hương Hắc Sơn, còn phồn hoa hơn cả khi họ rời mấy năm .
Trước đây hai bên đa phần là các tiệm buôn một tầng, bây giờ đều xây thành những tòa nhà hai tầng nhỏ.
Các tửu lầu quán nhiều hơn nhiều, ngay cả các tiệm son phấn chuyên dụng và tiệm ngọc thạch cũng .
Ngoài phố chính còn vài con hẻm mới xây, trông còn hơn cả Bạch Vân huyện.
Tiết Triệt : “Ta Hắc Sơn Hương ngày càng lên, ngờ đến nhường .”
Tô Tri Tri dùng giọng điệu cố tỏ già dặn :
“Bọn trẻ con ở Hắc Sơn Hương bây giờ thật hạnh phúc, ngay cửa nhà là thể mua kẹo hồ lô. Ngày xưa huyện mới mua một cây kẹo hồ lô, mà vui mừng mấy ngày liền.”
Bọn họ cố ý dịch dung, phố mấy dân bản xứ tinh mắt nhận họ.
“Ôi, chẳng Ngu đại phu và Hoa nhị nương ?”
“ , phía là Khổng Võ, Thu tỷ… Tri Tri và A Triệt …”
“Hình như… đúng là ! Là công chúa!”
Trong đám đông kêu lên thành tiếng, đó ngày càng nhiều phản ứng .
“Thảo dân bái kiến công chúa!”
“Công chúa!”
“Là Tri Tri công chúa!”
Những phố như thủy triều dâng trào mà quỳ rạp xuống.
Tô Tri Tri vội bảo dậy, đồng thời xuống ngựa, dắt ngựa thong thả.
Nàng những mái ngói ven đường, cùng vài gương mặt quen thuộc, trong lòng thầm nghĩ, thì đây chính là cảm giác trở về cố hương.
Ven đường, một nữ t.ử ôm thỏ, mười sáu, mười bảy tuổi, lấy hết can đảm tiến gần:
“Dân nữ Lưu Hương Hương mắt công chúa!”