Nuôi vai ác ở thập niên 80 - Chương 332: Phiên ngoại (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-19 10:36:18
Lượt xem: 266

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong biệt thự.

Cố Kiều bừng tỉnh từ cơn mê, xuống giường vươn vai, về phía bản trong gương. Đã hơn ba mươi tuổi, đến tuổi lão hóa , nhưng dung nhan vẫn xinh , làn da trắng nõn, giống như một đóa hoa, bao giờ lụi tàn. Người ngoài đều tán thưởng, khen cô trẻ mãi già, là trời cao ban tặng, chỉ , việc liên quan với trời cao, tất cả đều là công lao của hệ thống.

Sau khi rửa mặt chải đầu dưỡng đơn giản xong, cô xuống lầu. Bảo mẫu chuẩn sẵn đồ ăn sáng. Cố Kiều xuống, thuận miệng dò hỏi: “Ông chủ với cô chủ nhỏ ?”

“Ông chủ , hôm nay cô chủ nhỏ nghỉ, học, nhưng mà hẹn với bạn, ngoài từ sáng sớm. Trước khi ông chủ còn cố ý dặn dò, đêm nay sẽ về sớm, ông còn chuẩn niềm vui bất ngờ cho bà chủ.

Nghe thấy bốn chữ niềm vui bất ngờ, hai mắt Cố Kiều híp , khóe miệng lộ ý sung sướng.

Tính thì, hôm nay chính là ngày kỷ niệm bọn họ kết hôn tròn mười lăm năm. May mà Nguyên Ứng nhớ kỹ, chẳng những nhớ kỹ ngày kỷ niệm kết hôn, sinh nhật cô , sinh nhật cha , thậm chí ngày quen , ngày chính thức xác định quan hệ… Mỗi ngày đặc biệt, đều ghi nhớ rõ ràng.

Vân Chi

Cho nên, ba trăm sáu mươi lăm ngày một năm, cô thường xuyên nhận niềm vui bất ngờ.

. Chị lui xuống .”

Bảo mẫu lui ngoài, Cố Kiều tiện tay mở tivi lên, cầm sốt cà chua bôi lên bánh bao, ăn một miếng, thấy tiếng phóng viên thông báo tang lễ của nhà khoa học họ Nguyễn.

Thân phận của nhà khoa học thể là tuyệt mật. Khi còn sống, nhà nước thể công bố công tích của ông , vì bảo vệ đối phương. Sau khi chết, phóng viên mới liệt kê những cống hiến ông vì quốc gia, những vinh dự ông nhận , để đến tên ông , ông nên đời ghi nhớ, nên hưởng thụ vinh quang đáng hưởng.

Nguyễn Chính Huân?

Động tác ăn của Cố Kiều ngừng , sắc mặt trầm xuống hai phân. Hóa bây giờ ông mới chết.

quan hệ với nhà họ Nguyên, nên cô cũng đôi điều về Nguyễn Chính Huân. Biết ông đơn giản, nhưng ông lợi hại như . Mọi đều , mấy năm gần đây quốc gia càng ngày càng chỗ , tiếng , địa vị trường quốc tế, tất cả đều nhờ những món vũ khí tính sát thương cao , gần như món nào cũng sự tham gia của ông , còn là nhân vật trung tâm.

Chẳng trách! Chẳng trách luôn lãnh đạo bảo vệ chặt chẽ chu đáo như .

Cố Kiều nheo mắt . Mười mấy năm , khi Nguyễn Thành Trạch chết, cô từng nghĩ tới chuyện nhổ cỏ tận gốc, một nhàn cả đời, trừ bỏ luôn cả Nguyễn Chính Huân. Mặt ngoài cái c.h.ế.t của Nguyễn Thành Trạch liên quan tới cô , cũng ai thể tìm bất kỳ chứng cứ nào, nhưng bọn họ từng mâu thuẫn là sự thật.

Nguyễn Chính Huân địa vị cao như , nếu ông trả thủ, sẽ là uy h.i.ế.p lớn với cô . Huống hồ nhân vật như Nguyễn Chính Huân, chắc chắn vận may thấp, nếu thể thu , xem như phát tài .

Đáng tiếc bởi vì Nguyễn Chính Huân mang phận đặc biệt, cô cách nào tiếp cận. Sau đó Nguyên Ứng bóng gió, nhắc nhở, Nguyễn Chính Huân là nhân vật quan trọng của quốc gia, sợ tùy tiện tiếp xúc sẽ lãnh đạo chú ý, để lộ bản . Cố Kiều lưỡng lự mãi, cuối cùng tay.

Sau đó vài ngày, cô , vì thừa nhận nổi tin dữ con trai độc nhất Nguyễn Thành Trạch tuổi xuân c.h.ế.t sớm, Nguyễn Chính Huân bi thương quá độ, nôn nhiều m.á.u tươi, cả c.h.ế.t lặng, tuy rằng giữ tính mạng, nhưng sức khỏe suy yếu.

Khi đó cô mới chính thức quyết định từ bỏ. Một lão già sắp c.h.ế.t mà thôi, còn thể gây nên sóng to gió lớn gì, đáng để cô mạo hiểm.

Mấy năm gần đây, cô để ý đến nữa, còn tưởng rằng ông nhiều tuổi như , sức khỏe yếu kém, c.h.ế.t từ lâu . Không ngờ mệnh ông khá dài, mà còn sống thêm mười mấy năm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-vai-ac-o-thap-nien-80/chuong-332-phien-ngoai-1.html.]

Cố Kiều bĩu môi, tiếp tục ăn bánh mì trong tay, uống thêm một hớp sữa bò.

Sống lâu thì thế nào, vẫn c.h.ế.t ? Hơn nữa mấy năm nay còn bệnh tật quấn , cuộc sống dễ chịu nhỉ? Sống như khổ ? Còn bằng chết.

“Bà chủ, bên ngoài một vị cảnh sát gặp. Anh tới từ ngục giam Thanh Sơn.”

Ngục giam Thanh Sơn? Mí mắt Cố Kiều nhảy liên hồi: “Để .”

Người tới còn trẻ, đến ba mươi tuổi, vẻ mặt nịnh nọt: “Bà Nguyên.”

“Có việc gì ?”

“Không đây bà từng bảo chúng chú ý tới Cố Minh Cảnh ?”

Cố Kiều nhíu mày: “ bảo các chú ý tới Cố Minh Cảnh khi n ào? Tuy rằng đối phương ý định thương tổn , nhưng cũng trừng phạt thích đáng, chuyện đến đây là kết thúc .”

Cảnh sát sửng sốt, lập tức sửa miệng: “Vâng! Là nhầm. Dù cũng là minh tinh lớn đều . Người như phạm tội, bắt tù, chúng khó tránh khỏi chú ý nhiều thêm vài phần.”

Cố Kiều lòng với lý do thoái thác : “Nói , mục đích tới đây hôm nay là gì?”

“Cố Minh Cảnh chết.”

Cố Kiều sửng sốt: “Đã chết?”

“Đêm qua, mấy phạm nhân ẩu đả trong ngục giam, Cố Minh Cảnh liên lụy, té ngã từ cầu thang xuống, thương ở đầu, đường đưa tới bệnh viện tắc thở.”

Nói xong, cảnh sát đưa qua mấy tấm ảnh chụp. Là ảnh chụp khi Cố Minh Cảnh xảy chuyện, và dáng vẻ khi chết.

Cố Kiều ngẩng đầu về phía cảnh sát: “Cậu tên gì”

tên Vương Minh.”

Cố Kiều khẽ gật đầu: “ nhớ . Má Trương, đưa vị ngoài.”

Vương Minh vội vàng xua tay: “Không cần, cần! tự ngoài là . Không quấy rầy bà Nguyên dùng bữa sáng nữa!”

Mất công chạy tới một chuyến từ xa như , nhận hồi báo gì, Vương Minh những tỏ vẻ vui, ngược còn cao hứng. Nếu bây giờ trực tiếp đưa quà tạ lễ cho , coi như trả xong công lao truyền lời của hôm nay. Bà Nguyên đưa tạ lễ, chỉ hỏi tên họ, còn nhớ rõ. Đây mới là điểm quan trọng nhất.

Nếu như thể bám nhà họ Nguyên, còn sợ tiền đồ như gấm ?

Chút tính toán nhỏ trong lòng , Cố Kiều rõ. Cô đến vị trí như hôm nay, nịnh bợ lấy lòng cô nhiều. thể nịnh bợ , xem tâm trạng của cô thế nào. Cố Minh Cảnh c.h.ế.t thật sự khiến tâm trạng cô vui sướng, thì cho Vương Minh chút ngon ngọt ? Đối với cô , chẳng qua chỉ là chuyện một câu .

Loading...