Nuôi Vợ Từ Bé - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-03-29 13:26:34
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ít đến mức thể đếm ở nhà đầu ngón tay.

 

Hạ Thụ yên lặng , cô thấy khó chịu, khuôn mặt tuấn của .

 

Có đôi khi chính Hạ Thụ cũng nên đánh giá Hoắc Cận Hành thế nào.

 

Người khiến cô yêu thương, cũng là đàn ông duy nhất cô bảo vệ đời . Hình như từ đến nay đều kiên cường, mỹ, gì là .

 

dường như nhiều quên rằng, cũng mới hai mươi lăm, nhưng trải qua thăng trầm của nửa đời , thậm chí còn nhiều hơn.

 

Rõ ràng xuất quyền quý, nhưng chỉ vì một chuyện ngoài ý ức hiếp, vũ nhục.

 

Từ thiên đường rơi xuống địa ngục, lúc nào sống cũng cẩn thận từng li từng tí, đau khổ, tủi đều chia sẻ với ai.

 

Cuộc sống của bấp bênh.

 

Hai mươi lăm tuổi, qua thời thanh xuân khờ dại, vẫn bước thời kỳ trưởng thành chín chắn. Thỉnh thoảng sẽ than phiền sự vất vả trong xã hội với ba , đôi khi sẽ nũng với họ. dường như học cách nũng, cũng nhanh chóng trưởng thành. Trái tim mềm mại bao bọc bởi lớp ngoài cứng rắn. Sau đó đích đập nát lớp bên ngoài đó mặt cô.

 

Chóp mũi Hạ Thụ ê ẩm, cô để nước trái cây sang một bên, nhào lòng , ôm chặt lấy .

 

Hoắc Cận Hành bỗng cô nhào , vững, bàn tay nhanh chóng đỡ lưng cô, : “Sao thế?”

 

“… Không .” Hạ Thụ , cô ngửi mùi hương : “Không việc gì thì ôm ?”

 

Anh bất đắc dĩ, cũng ôm chặt cô: “Ôm, lúc nào cũng thể ôm.”

 

Hạ Thụ ngọt ngào.

 

Hai lẳng lặng ôm trong chốc lát, Hạ Thụ ngẩng đầu lên thì nhận đang chằm chằm thứ gì đó, cô cũng theo tầm mắt của .

 

Là ghế .

 

Cô khó hiểu, hỏi: “Anh ?”

 

Tầm mắt Hoắc Cận Hành di chuyển từ ghế đến mặt cô, dịu dàng cô, như đánh giá điều gì đó.

 

Anh gì, Hạ Thụ thì thấy kỳ quái hơn, cô sờ mặt , hỏi : “Sao, ? Trên mặt em dính gì ?”

 

Khóe mắt chứa ý trêu chọc, cầm cổ tay cô: “Đến đây.”

 

Hạ Thụ theo .

 

Đi đến chỗ ghế , Hoắc Cận Hành do dự, cuối cùng vẫn thấp giọng với cô: “Em xuống .”

 

Hạ Thụ hiểu chuyện gì, nhưng vẫn ngoan ngoãn xuống.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-vo-tu-be-nzhy/chuong-54.html.]

Cô ngẩng đầu hỏi : “Có chuyện gì thế ?”

 

Hoắc Cận Hành xổm xuống, xoa đầu cô: “Hạ Thụ, em chờ một chút.”

 

Khi Hoắc Cận Hành , tay vắt lưng, đến mặt cô, khẽ cô. Anh dùng chân nhẹ nhàng tách hai chân của cô , xổm xuống, đó lấy một cái dây , buộc cổ chân cô với ghế.

 

Hạ Thụ lờ mờ hiểu chuyện gì đó, cô bật dậy: “Hoắc Cận Hành, …”

 

Anh nhanh chóng ngăn cô , hai tay chống lên tay vịn của ghế, vây quanh cô giữa và ghế , cho cô dậy, môi chứa ý .

 

Hai má Hạ Thụ đỏ bừng, trốn cũng thoát, chỉ thể đ.ấ.m : “Anh! Cả ngày chỉ suy nghĩ gì thế!”

 

“Em.” Anh buồn , cầm tay cô lên môi: “Nhớ em.”

 

“Này!” Cô thẹn giận, oán trách: “Em thấy chỉ… Chỉ nghĩ đến cái đó… Em.”

 

Anh nhịn , cúi xuống, thấp giọng bên tai cô: “Nhớ em, cũng nhớ cái của em.”

 

Máu cả Hạ Thụ như vọt hết lên đầu, cô hổ tìm chỗ chui xuống, cắn răng: “A Hành, biến thành thế !”

 

“Thế nào?”

 

“Chính là, chính là…” Cô cũng nên thế nào, thấy gần trong gang tất, tất cả sự hổ mặt thể che giấu , cô trách mắng: “Chính là đặc biệt cầm thú!”

 

Hoắc Cận Hành thì càng tươi hơn, ánh mắt dừng đôi môi đỏ mọng của cô.

 

Hạ Thụ cảm nhận , vội vàng bịt môi cho hôn.

 

Giọng bình tĩnh: “Hạ Thụ, đàn ông đều là cầm thú.” Không ngoại lệ.

 

Hạ Thụ rầu rĩ: “ …”

 

Nói xong, cô nhanh chóng ý thức đúng, nghiến răng nghiến lợi bổ sung: “Trước .”

 

Hoắc Cận Hành dịu dàng.

 

.” Hoắc Cận Hành kéo cô dậy, cởi sợi dây , ôm cô đùi xuống ghế : “ với em thì .”

 

Trước là do dám, thể mà thôi.

 

Hạ Thụ oán giận trừng .

 

Môi bỗng chạm môi cô, Hạ Thụ kịp phản ánh, sững sờ hai giây đó nhanh chóng che miệng : “Anh , ..”

 

Anh đắc ý, kéo tay cô xuống, thong thả hôn cô, khóe môi lướt qua vành tai của Hạ Thụ: “Hạ Thụ, lát nữa tiệc.”

 

Đôi mắt đen tối, : “Chờ buổi tối.”

Loading...