Nuôi Vợ Từ Bé - Chương 60

Cập nhật lúc: 2025-03-30 13:31:05
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mẹ...năm mới hạnh phúc nhé.

Nhìn tấm ảnh nhỏ in hình của một phụ nữ với nụ dịu dàng ngọn trong lòng bàn tay của , dòng nước ấm tạo thành một mảng chỉ chờ đúng lúc rơi nhưng đều cô ngăn hết bằng cách nhắm mắt như đang thầm cầu nguyện điều gì đó, bỗng một cánh tay đặt xuống vai của cô, Dương Ngọc Yến bất giác giật nảy sang...là Vân Đặng, kịp để cô phản ứng , liền nhẹ nhàng đưa tay lên xoa xoa mái tóc mượt của cô mà :

- Mẹ sẽ hạnh phúc nếu như em hạnh phúc, em là nguồn sống của , luôn yêu em sẽ luôn luôn yêu em, tỏ ghét bỏ em nhưng đôi khi trong lòng luôn yêu em...vui vẻ lên, năm mới mạnh khỏe!

Cô mỉm , nụ thể xác định rằng đó là sự hạnh phúc là đang buồn, cô hiểu ý , đúng là ghét cô vẫn sẽ ghét cô, nhưng vấn đề Vân Đặng ẩn dụ là ông ngoại, mà gần mười chín năm qua cô từng trò chuyện...ông luôn ghét cô, một bắt gặp ánh mắt của ông cũng là một thấy sự căm ghét đầy chất chứa của ông dành cho cô...đó cũng là gánh nặng tâm lí lớn nhất mà cô mang ngay từ khi còn bé.

Năm mới, nhất vẫn là gạt bỏ hết suy nghĩ vui sang một bên vẫn là nhất!

Nụ xác định lúc nãy cô giải thích ngay đó bằng một nụ khác rạng rỡ hơn nhiều. Cô , tay biểu tượng hình trái tim :

- Năm mới vui vẻ, chúc sớm cho em và ba bế cháu!

Nói xong cô liền hất tóc chạy một mạch sang chỗ của Dương Lâm Mạc đang , ông vẫn đang ngước mắt xem pháo hoa thì liền cô gọi:

- Pháo hoa vẫn như năm đúng ba? Vẫn toả sáng và ấm áp như ba, chúc ba năm mới vui vẻ nha!

Lâm Mạc thoáng rời mặt khỏi bầu trời đang sáng đủ màu sang cô con gái nhỏ bên cạnh, ông nhéo chiếc mũi cao của cô mà :

- Được Chúc con năm mới vui vẻ, chỉ cái nịnh là giỏi ai bằng!

Lân la thêm một tiếng giao thừa, cuối cùng dư âm cũng thể đánh thắng cơn buồn ngủ của tất cả.

......

Khoảng sáu giờ sáng, cô Mộc Ly và Hạ An gọi dậy, trong vô thức Dương Ngọc Yến nhăn mặt với giọng đầy năn nỉ:

- Thôi mà hai chi xinh , cho em thêm năm phút cuối cùng mà...

Mộc Ly tay cầm chiếc chăn bông, gương mặt mang đồng tình liền :

- Không , hôm qua em sẽ dậy sớm giúp chị và Hạ An chuẩn bữa sáng đầu năm còn gì, đầu năm mới mà em thất hứa là chị giận cho em xem!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuoi-vo-tu-be-nzhy/chuong-60.html.]

- Aaa em dậy liền em dậy liền, hai chị , em đánh răng cái nha.

Cô bật dậy trong cơn thèm ngủ, lững thững bước trong phòng tắm, Mộc Ly và Hạ An ở ngoài cổ vũ một lúc đó mới rời . Khoảng mười lăm phút cô mới từ phòng xuống, gương mặt so với lúc mới dậy thì hiện tại tươi tỉnh hơn nhiều.

Dương Ngọc Yến cạnh bếp, nồi thịt kho thơm ngút đang sôi liền đưa tay xoa bụng vài cái hỏi:

- Hai chị nấu từ lúc nào ạ? Sao xong một nửa ?

Hạ An đặt rổ rau vặt xuống bên cạnh cô :

- Từ năm giờ sáng đó thưa cô nương, nguyên gọi em dậy mất gần hai mươi phút đó!

Dương Ngọc Yến gượng hổ đến ngoắt mặt về phía rổ rau, loay hoay một hồi nhờ sự hướng dẫn của Hạ An cuối cùng cô cũng ngắt chúng . Làm xong gần một nửa, lúc cô mới chợt nhận như thiếu thiếu gì đó, liền hỏi ngay:

- Ơ chị, ba và hai của em, cả bác Đinh nữa họ ạ?

- Quản gia Đinh cùng ông chủ và chủ thăm mộ phu nhân từ sớm, chắc cũng sắp về ! -Mộc Ly -

Nhận đáp án, cô liền gật đầu, cũng chuyển sang vấn đề khác. Buổi nấu ăn ngập tràn trong những câu chuyện ngẫu hứng, gần một tiếng đầy sự ăn ý, cuối cùng một bàn đầy đủ các món ăn dọn .

điều chờ thêm một lúc lâu ba mới trở về, đang trong lúc định đếm thời gian thì cuối cùng cũng xuất hiện. Cô vui vẻ hí hửng chạy , miệng còn ngừng :

- Aaa về , chờ con cùng?

- Lúc ba Mộc Ly và Hạ An vẫn đang khàn giọng gọi con dậy, thì con bắt chờ đến bao giờ? -Dương Lâm Mạc -

Sau câu của ông là một trận chọc quê vang lên, đang định trưng vẻ mặt giận dỗi sằn sàng công cuộc ăn vạ của hàng ngày thì liền Đinh Viễn Lập ngăn :

- Năm mới giận dỗi đó, sẽ mất may mắn đấy!

- Thôi , ăn cơm đầu năm thôi nào, vui vẻ lên! -Dương Vân Đặng -

Nói tiến đến dỗ dành cô em gái đang xù hết cả lông phòng ăn. Ngồi bên bàn ăn, lúc Dương Ngọc Yến từ trạng thái ủy khuất thành trạng thái vui vẻ đến lạ thường, cô nhiệt tình kể bộ quá trình nấu cơm đầu xuân cho với giọng đầy tự hào:

- Con dậy từ sáu giờ sáng lận đó, con rau cho hai chị xinh đó, còn rửa cả rau luôn, thấy con giỏi ?

Loading...