Bọn họ mặc dù chuyện, nhưng từ ánh mắt bất định, Du Uyển vẫn thể hiểu ý nghĩ của bọn nhỏ.
Không tức giận, chỉ là hiểu lầm nàng thích chúng, gặp chúng.
Đêm đó cũng là ảo giác của , mấy đứa nhỏ chân chân chính chính trong n.g.ự.c Ảnh Thập Tam với Ảnh Lục.
Có lẽ từ một khắc đó, bọn nhỏ hiểu lầm rằng nàng cần chúng nữa.
Thẳng đến lúc nàng đến Kinh Thành, nhưng tuân thủ ước định nên mới triệt để nghĩ rằng nàng thật sự thích chúng.
Mà nguyên nhân thích, dĩ nhiên mấy đứa nhỏ sẽ nghĩ rằng ghét bỏ chúng là vì chúng đủ ngoan.
Du Uyển đau lòng chết!
Làm bọn nhỏ suy nghĩ như ? Làm đem hết tất cả những sai lầm cùng tự ti ôm hết lên ?
Chẳng lẽ trách chúng đủ ngoan ?
“Tại ngoan như ? Nếu còn như thì sẽ cần các ngươi nữa.”
Du Uyển tự tưởng tượng hình ảnh ba tiểu bánh bao cúi đầu chịu giáo huấn, tâm khỏi co rút một trận.
Hy vọng là nàng suy nghĩ nhiều, hài tử đáng yêu như thế, sẽ chuyện khác thích.
Nàng thích bọn họ, ngoan thì nàng đều thích.
Giống như Tiểu Trăn Trăn an tĩnh còn nhu thuận, giống Tiểu Thiết Đản chạy loạn khắp thôn, chỉ cần là chính bản bọn họ thì nàng cũng thích.
Du Uyển nhận lấy chữ của ba tiểu bánh bao, lượt sờ ba cái đầu nhỏ, nàng rõ ràng đáp ứng với Du Phong cũng như đáp ứng bản , cần kéo quan hệ gì với phủ Thiếu Chủ, nhưng bây giờ nàng phát hiện, đối với mấy tiểu tử hề sức chống cự.
Vừa thấy bọn họ liền hận thể đoạt lấy đem về nhà.
Ba tiểu bánh bao chỉ thoáng ủy khuất một chút, nàng mềm lòng đến rối tinh rối mù.
Đây thực giống nàng tý nào.
Có lẽ cảm nhận ánh mắt ấm áp của Du Uyển, ba tiểu bánh bao mới tránh né sự đụng chạm của Du Uyển.
Du Uyển nên giải thích như thế nào cũng dò xét sự tình, dứt khoát xoay chuyển lời : “Hôm đó Kinh Thành nhưng đến thăm các con, các con đang giận ?”
Ba tiểu bánh bao lắc đầu nguầy nguậy.
Du Uyển cong môi : “Không giận , thể thường xuyên đến thăm các con ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-132.html.]
Ba tiểu bánh bao hai mắt mở to.
Du Uyển trong lòng trộm, mặt một bộ thất vọng: “Không thể ? Cái ... Vậy vẫn nên thì hơn.”
Nói xong nàng quả thật dậy, xoay rời .
Ba tiểu bánh bào nhào tới ôm chặt lấy chân của nàng!
Du Uyển tiếp tục bước .
Kỹ thuật diễn của nàng thật sự đau mắt, chỉ ba tiểu bánh bao căn bản thấy, đó một giây tiểu bánh bao còn sợ nàng ghét bỏ, lúc ôm nàng đến sít , hận thể đồ trang trí treo lên đùi nàng.
Ô hô, mấy bảo bối ngoan quá .
Du Uyển trong lòng vui như gió xuân, nhưng vẫn còn chiếm tiện nghi của tiểu bánh bao: “Các con thích thì cũng nên xuất hiện mặt các con nữa.”
Tiểu bánh bao gấp đến độ ba gương mặt cùng đỏ lên, miệng nhỏ mở , dường như chuyện.
Du Uyển hai mắt sáng lên, nếu thể mượn cơ hội khiến mấy tiểu tử mở miệng chuyện cũng tệ.
ba nghẹn nửa ngày, cuối cùng cũng .
Du Uyển âm thầm thở dài, là do nàng nóng lòng, loại sự tình thể vội vàng , huống chi hai tuổi cũng tính là quá lớn, chậm rãi dẫn dắt, sẽ một ngày thể chuyện .
Du Uyển cho rằng ba tiểu bánh bao hết biện pháp, nào ba lôi kéo tay áo nàng.
Du Uyển nương theo sức của ba đứa mà cúi xuống.
Ba tiểu bánh bao cố hết sức kiễng chân nhỏ lên, nhẹ nhàng hôn lên mặt nàng một cái.
...
Đêm , ba tiểu bánh bao ngủ cùng với Du Uyển.
Sau khi đánh tan hiềm khích lúc , Du Uyển liền đánh răng cho ba tiểu bánh bao, đó ôm ba lên giường đệm mềm mại trong phủ.
Ba tiểu bánh bao ngoan ngoãn trong chăn, mở to đôi mắt như lưu ly, mắt nháy một cái mà Du Uyển.
“Ta chờ các con ngủ mới .” Du Uyển bên mép giường .
Ba thoạt đầu còn cố gắng chống đỡ, nhưng Du Uyển cứ một một vuốt ve bụng nhỏ của bọn họ, ước chừng vuốt ve vô cùng thoải mái nên mí mắt ba trầm xuống, bao lâu liền thấy tiếng ngáy nho nhỏ.
Bỏ qua một hạ thuốc mê khiến ba tiểu bánh bao bất tỉnh nhân sự, thì đây là đầu tiên Du Uyển quan sát mấy tiểu tử ngủ.