Nương Tử Là Thần Y - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-04-21 08:10:36
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi Du Phong rõ thì Du Uyển và Thôi chưởng quỹ cũng rõ chân tướng.

Nguyên lai mấy món ăn mới ở Thiên Hương lâu, đại bá từng nấu thử ở nhà, nhưng mùi vị như ông mong nên mới chậm chạp đưa thực đơn, ngay lúc ông đang cố gắng điều chỉnh mùi vị thì Du Uyển gặp chuyện.

Xét thấy Thôi chưởng quỹ đang ở đây, câu cuối Du Phong cũng mập mờ cho qua, chỉ gia đình biến cố, nên đại bá chỉ thể rời khỏi Thiên Hương lâu.

Món ăn công khai, nhưng thành món ăn chiêu bài ở Thiên Hương lâu, dù là ai nữa thì cũng sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.

Thôi chưởng quỹ khi Du Phong kể thì cảm thấy, nếu như Bạch Ngọc lâu tạo món ăn mới, còn kịp công khai thì thấy nó đưa lên bàn ăn của khác, chắc chắn ông sẽ thổ huyết, thổ huyết một cách dữ dội!

Đương nhiên trong chuyện một vài vấn đề, đó chính là những món ăn mới , thật là ai cũng sẽ nghĩ ?

Không trùng hợp đến chứ?

“Có bao nhiêu món giống?” Du Uyển hỏi.

“Tổng cộng năm món.” Du Phong trả lời, “Theo thứ tự là Nhất diệp tri thu, Nhị long hí châu, Tam tinh cao chiếu, Tứ hải thái bình, Ngũ dương khai thái.” (Ở đây để nguyên tên món ăn nha.)

Ngũ dương khai thái là lấy xương dê, thịt dê, phổi và ruột dê nấu, còn lựa chọn các loại gia vị đặc biệt, đồng thời chọn đúng loại dê lớn tầm tám đến chín tháng, thịt dê cỡ mới mùi vị tươi non và mềm thịt, khi ướp qua gia vị, luộc sơ đó bỏ xào lăn, mùi vị thật cay, bỏ thêm một dược liệu thì khi ăn sẽ cảm thấy cay nhưng sẽ nóng trong .

Tứ hải thái bình thì phức tạp như món , nhưng nguyên liệu nấu ăn thì càng bắt bẻ, chính là vây cá lấy từ vùng biển cách đây ngàn dặm, cồi sò điệp, tôm tươi cùng với cua biển nấu thành một món súp, mùi vị đó bình thường thể tưởng tượng .

Tam tinh cao chiếu thì dùng hạt sen, táo đỏ, long nhãn nấu thành món điểm tâm, hương vị nồng nàn, ngọt nhưng ngán, cho thêm một ít sơn tra nên mùi vị sẽ chút chua chua ngọt ngọt.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-163.html.]

Nhị long hí châu là rau xanh nấu với thịt viên, thịt viên ướp với nước tương, nhưng khác so với các tửu lâu khác, khi ăn sẽ cảm nhận mùi hoa nhẹ nhàng.

Cuối cùng là Nhất diệp tri thu là món Du Phong từng ăn qua, cũng là món mà đại bá cân nhắc lâu nhất.

cho dù từng ăn qua nhưng khi Thôi chưởng quỹ qua bốn món thì cuối cùng ông cũng tin.

Mấy món ông từng nếm qua, khác mấy so với miêu tả của Du Phong.

Mấy món những tửu lâu khác cũng , Bạch Ngọc lâu cũng ngoại lệ, nhưng bọn họ mùi vị giống Thiên Hương lâu, ví như thịt viên hương hoa, món Tam tinh cao chiếu thì vị chua của sơn tra.

Đương nhiên lúc Thôi chưởng quỹ vị chua là từ sơn tra, nhưng... hương hoa trong thịt viên ?

Khụ khụ, Thôi chưởng quỹ hắng giọng một cái, sai lầm, thật sai lầm, nếu còn hỏi nữa thì sẽ coi là đánh cắp bí phương của khác.

Nếu đổi khác, Thôi chưởng quỹ sẽ hỏi , khi ăn xong liền cố ý tới nhận bậy nhận bạ, nhưng đối tượng là Du Phong, một thời gian quen , tính cách và nhân phẩm của hai ông đều thấy ở trong mắt, Du Phong cũng thấy sang bắt quàng họ, huống hồ cha của Du Phong cũng một trù nghệ thua đầu bếp Thiên Hương lâu...

Thôi chưởng quỹ : “ nếm qua những món , mùi vị cùng với nguyên liệu nấu ăn, xác thực khác gì so với ngươi .”

Du Phong vốn đang nghĩ khi nào là do trùng hợp, thể cách và mùi vị cũng giống như cha , nhưng khi Thôi chưởng quỹ như thế, sự hy vọng cuối cùng trong lòng cũng tan vỡ.

Du Uyển về phía Dương đại trù đang trầm tư bên , “Nếu như chỉ là cách thì thôi coi như bỏ qua, nhưng ngay cả tên món ăn cũng giống như đúc, Dương bá bá, cái thể coi là vô tình trùng hợp? Không mấy món ăn xuất hiện từ lúc nào?”

Nếu là khi đại bá rời khỏi Thiên Hương lâu, thì chính là đại bá trộm của họ, nhưng nếu như là khi đại bá rời , thì thể nghi ngờ rằng những món trộm từ tay đại bá.

Dương đại trù hít sâu một , đang trả lời thì Thôi chưởng quỹ : “ nhớ lầm thì.... hai năm ? Khi đó chuyện còn bàn tán lâu ở Kinh Thành, lúc đó còn đưa tiểu thư ăn mà.”

Loading...