“Vậy còn thì ?” Du Uyển hỏi, “Đại bá tân tân khổ khổ tạo món ăn mới khác ăn cắp, là nhi tử mà thể thờ ơ ?”
Du Phong siết chặt ngón tay: “Muội rõ lúc đó cảnh nhà như thế nào? Nếu ông đồng ý xuất thủ tương trợ, chân của cha liền...”
Du Uyển nhàn nhạt gật đầu: “Muội minh bạch.”
Ý tưởng của là , chỉ sợ thất vọng .
Quả nhiên, lúc hai nữa đến Thiên Hương lâu, cũng là lúc rõ ý đồ với Dương đại trù, lúc ông trở mặt: “Ngươi cái gì? Ta ăn cắp cách món ăn mới của phụ ngươi?”
Du Phong lửa giận của ông cho ngơ ngác một chút, trong ấn tượng, vị đại bá luôn ôn hòa hiền lành, bao giờ thấy thần sắc nghiêm nghị như .
Đối phương nắm chắc lý lẽ, ngược khiến Du Phong bắt đầu hoài nghi chính , chẳng lẽ là đa tâm?
Dương đại trù lạnh lùng vẫy tay áo: “Hừ! Tử chất, đối đãi với Du gia các ngươi tệ, cũng cần các ngươi báo đáp cái gì, nhưng ngươi cũng nên như .”
Du Phong nghẹn đến mức lời.
Du Uyển một bên mở miệng: “Thế nhưng chúng mới ngóng, mấy món ăn xuất phát từ chỗ Thang sư phụ, mà là từ chính Dương đại trù ngươi, nếu ngươi yên lòng, láo chúng ?”
Du Uyển cũng cố ý lừa , mà lúc đường, Du Uyển cũng ngóng tin tức của Thiên Hương lâu, chỉ mấy món xuất phát từ Dương đại trù, mà cũng là lúc ông hề sự chú ý, chính là dựa mấy món ăn mà ông chủ thưởng thức, trở thành tổng quản đầu bếp của chi nhánh .
Mắt Dương đại trù lóe lên: “Ta là Thang sư phụ dẫn dắt, đến cùng, những món ăn đều lấy linh cảm từ chỗ ông , cho nên đưa công lao cho ông cũng tính là sai.”
Ông bắt đầu cưỡng từ đoạt lý.
Không chịu thừa nhận ăn cắp của đại bá, thà rằng thừa nhận ăn cắp của Thang sư phụ.
“Đại ca, bây giờ cảm thấy như thế nào?” Du Uyển Du Phong hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-170.html.]
Du Phong thực sự thất vọng trong lòng: “Dương bá bá, vốn nghĩ rằng, chỉ cần ông đồng ý thừa nhận, cùng cha sẽ truy cứu gì, cũng bên ngoài...”
Dương đại trù chút nghĩ ngợi ngắt ngang lời : “Ta thừa nhận cái gì? Việc bao giờ , thừa nhận? Thời gian gia đình gian nan, cho , nhà ngươi dùng bao nhiêu bạc của ? Dựa việc ngươi gọi một tiếng Dương bá bá, cũng coi ngươi là ngoại nhân, ngươi ngược , dám dùng biện pháp ti tiện !”
Người thật sự vô sỉ hết sức, ông quên lúc đầu đại bá dìu dắt ông như thế nào ? Kết quả, đại bá ăn cắp thực đơn mới , còn cắn ngược một cái, còn là nhà đại bá tới lừa bịp ông !
Trước khi đến đây Du Phong cũng tính bỏ qua chuyện truy sát, tha thứ cho Dương đại trù, lúc chọc tức đến mức gân xanh cũng nổi lên, dáng vẻ hận thể vật ông xuống đất mà hung hăng đánh.
Du Uyển lẩm bẩm : “Tội ăn cắp ông còn thừa nhận thì thể thừa nhận thuê sát thủ g.i.ế.c .”
Dương đại trù xù lông: “Một hai tha thứ cho các ngươi, các ngươi cho rằng dễ khi dễ đúng ? Đã còn oan uổng thuê sát thủ g.i.ế.c ?”
Chẳng từ lúc nào ở cửa phòng nhiều tiểu nhị vây xem.
Bọn tiểu nhị đối với lời của Du Phong và Du Uyển đương nhiên một chữ cũng tin, lúc họ Dương đại trù g.i.ế.c , khỏi bất bình Dương đại trù.
“Lúc lão Du thương, là Dương đại trù xoay tiền khắp nơi để trị chân cho ông .”
“Dương đại trù là a...”
“ , đáng tiếc hảo tâm báo đáp, còn quá đáng hơn là đám Du gia còn định lừa bịp .”
“Một đám vong ân phụ nghĩa...”
Vong ân phụ nghĩa? Đầu năm nay, chuyện ác thể dõng dạc lớn lối, còn thành thật kết cục , đám quên rằng Dương đại trù dựa ai mới thể từng bước bò lên? Hắn danh vị, phong quang còn đầu bếp chính, mà dám bôi đen công lao của đại bá như ! Không đến chuyện ăn cắp thì đại bá thể coi là một nửa sư phụ của ông , đối đãi với sư phụ của như , lương tâm của ông đích thị chó ăn .
Du Uyển nhàn nhạt Dương đại trù: “Họ Dương , hỏi ngươi cuối, rốt cuộc ngươi ăn cắp thực đơn mới của đại bá ?”
Dương đại trù hất cằm, lẫm liệt : “Ta hai nhà tự chủ ý do Du Khai Dương sai khiến, tạm thời cứ coi như ông rõ tình hình , nể tình quen , coi như hôm nay thấy gặp các ngươi, nhưng nếu các ngươi cứ cố tình gây sự thì đừng trách khách khí!”