Nương Tử Là Thần Y - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-04-23 03:15:52
Lượt xem: 119

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mứt quả một xâu cho Tiểu Trăn Trăn, một xâu cho Tiểu Thiết Đản, còn bốn xâu thì Du Uyển đem qua nhà sát vách.

Vạn thúc đang cho mấy tiểu bánh bao ăn cơm.

Tiểu bánh bao ghế nhỏ, mặt bày sẵn phần cơm của riêng , ba đứa nhỏ vụng về cầm thìa, hất hất thịt băm, tôm bóc vỏ cùng với canh xương trong bát, múc cơm văng đầy bàn nhưng hạt nào miệng.

Vạn thúc sứt đầu mẻ trán, tiểu tổ tông ơi, gì cũng ăn chút .

“Vạn thúc.” Du Uyển cất bước tới.

Vạn thúc như đại xá tiến tới nghênh đón: “Du cô nương, cô đến đúng lúc, tiểu công tử chịu ăn cơm, thể giúp ...”

Vạn thúc đầu , ông đút nửa canh giờ ngay cả một hạt cơm cũng chịu ăn, lúc cùng mở miệng nhỏ cắn cơm dính thìa.

Động tác của ba đứa nhỏ còn vụng về, một đứa trong đó còn cầm thìa ngược.

Vạn thúc trợn tròn mắt: “Cái ...”

Du Uyển gật gật đầu: “Để thử xem.”

“Ấy, !” Vạn thúc cầu còn  , như trút gánh nặng.

Du Uyển đến mặt ba tiểu bánh bao, thấy cả ba đang vùi đầu ăn cơm.

Du Uyển điểm điểm cái ót của cả ba, “Đừng giả bộ, thấy hết .”

Oành...

Bánh bao bắt.

“Ta trách tội các con, nhưng các con rằng, lương thực là thứ cực kỳ trân quý, lúc bên ngoài thiên tai chiến tranh, nhiều đều ăn no, các con ngoan ngoãn ăn cơm, ?”

Ba tiểu bánh bao hiểu chuyện mà gật đầu.

Du Uyển cơm dính bàn, : “Không cho phép lãng phí lương thực.”

Ba tiểu bánh bao liền nhặt cơm bàn lên.

Lão đại, lão nhị đều ăn ngoan, lão tam láu cá đem cơm bỏ bát của hai ca ca.

Du Uyển nghiêm túc : “Tự ăn đồ của .”

Lão tam đành lấy cơm trong bát của ca ca , dùng ngón tay nhầy nhầy móc .

Lão đại phun: “...”

Lão nhị lập tức ăn: “...”

...

“Một chút nước canh cũng chừa !”

Dưới sự giám sát nghiêm khắc của Du Uyển, ba ngoan ngoãn ăn cơm xong, Du Uyển liền thưởng cho mỗi một xâu hồ lô, xâu cuối cùng thì cho Tiểu Tuyết Hồ, xong hết chuyện Du Uyển liền về nhà nấu cơm.

Cộc cộc cộc!

Một tràng tiếng gõ cửa vang lên.

“Đứa nhỏ , chạy ?” Du Uyển bước nhanh đến nhà chính, thấy lão giả lang thang ăn xin ở đầu thôn đang cửa nhà.

Lão giả lang thang khom với Du Uyển, duỗi cái chén ăn xin của .

Du Uyển xuống bếp cầm hai cái bánh nướng cho .

Lão giả lang thang cất hai cái bánh nướng túi, nhưng vẫn rời , mà một động tác tay.

“Ông uống nước ?” Du Uyển hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-173.html.]

Lão giả lang thang lắc đầu, run rẩy móc từ trong n.g.ự.c một bức chân dung.

“Ông đang tìm ?” Du Uyển bức chân dung một chút, cảm thấy bức họa chút quen mắt, nhưng trong lúc nhất thời nghĩ gặp ở .

Trong bếp truyền đến mùi khét, Du Uyển vội : “ còn đang nấu ăn, ông chờ một lát, bức hoạ hình như gặp qua, nhưng suy nghĩ một chút!”

Lão giả lang thang cảm kích cúi đầu.

Du Uyển xuống bếp xào rau.

Tất Nô thấy bóng lưng của nàng biến mất, cái lưng còng liền thẳng lên, xuống bàn cơm.

Trên bàn bày hai cái bánh nướng thơm lừng, bánh nướng là đại bá , ngửi qua liền khiến Tất Nô chảy nước miếng, nhưng điều cũng quên nhiệm vụ mà tới đây.

Hắn móc trong n.g.ự.c một bình thuốc, mở nắp bình, xối độc lên bánh.

Chợt Tiểu Thiết Đản kêu gào chạy : “A tỷ a tỷ! Đệ đói! A? A tỷ? Nhà chúng khách?”

Tiểu Thiết Đản xuất hiện, động tác của Tất Nô dừng , liền rút tay về.

 

Tiểu Thiết Đản xuống bên cạnh, tò mò .

Du Uyển bưng ba chén cháo : “Đây là lão giả ngang qua, ông đang tìm .”

“A.” Tiểu Thiết Đản đẩy chén cháo đến mặt Tất Nô, “Lão gia gia, mời ăn cháo.”

“Nương ?” Du Uyển hỏi.

Tiểu Thiết Đản bưng cháo : “Nương đang ở nhà Trương nãi nãi, ăn cơm tối, tỷ xào đồ ăn khét?”

Nồi thịt!

Du Uyển chạy bếp.

Tiểu Thiết Đản ăn cháo xong liền vung chân một cái, ngoài!

Ba tiểu bánh bao tắm bồn, thơm tho ngào ngạt, xong xuôi liền hái bông hoa nhỏ chạy qua tìm Du Uyển.

Trùng hợp lúc Tất Nô đem độc bỏ trong cháo.

Loại độc vô sắc vô vị, độc dược hết sức mãnh liệt, chỉ cần một muỗng nhỏ thể g.i.ế.c c.h.ế.t một con bò, ứng phó với một tiểu nha đầu nhỏ bé thì chỉ cần nửa muỗng là đủ.

Hắn hạ độc xong liền đổi chỗ hai cái bát với .

Vừa mới đổi xong thì Tiểu Thiết Đản đang lôi kéo Thạch Đầu và một hài tử khác chừng mười tuổi chạy đến đây: “Lão gia gia, tìm ai nha, cứ hỏi Thạch Đầu với Hải Tử ca! Hai họ nhận nhiều .”

Tất Nô giật mà run tay, bình thuốc liền rơi xuống đất.

Tiểu Thiết Đản kéo ngoài: “Người cứ hỏi bọn họ!”

Tất Nô TIểu Thiết Đản cuốn lấy, cũng rằng động tác hạ độc của ba tiểu bánh bao thấy.

Ba tiểu bánh bao bước trong, nhớ rõ lời Du Uyển từng căn dặn.

“Không lãng phí lương thực.”

Lão đại nhặt bình thuốc lên.

“Đồ ăn của thì ăn tự ăn.”

Lão nhị đổi hai chén cháo trở về.

“Một chút nước canh cũng chừa.”

Lão tam mở cái bình thuốc , rót hết thuốc kịch độc ‘nước canh’ trong bát cháo của Tất Nô.

 

Loading...