Đỗ Kim Hoa lúc nhíu mày, cái lão già mắt mù , lúc ở mặt bà và nữ nhi thì bày vẻ mặt thanh cao, mà đối với xú nha đầu như ?! Bánh ngọt a giao bà cũng bao giờ ăn đây, lão già dám vung tay tặng cho nha đầu !
Vạn gia đúng là tiền.
Hai họ thêm gì đó nhưng Đỗ Kim Hoa thất thần nên thấy, đợi đến lúc bà hồn thì Vạn thúc , Du Uyển ôm cái chén bánh ngọt a giao mang về phòng, thì một bóng dáng từ cửa .
Đây là bóng lưng của trích tiên đúng ? Hắn mặc áo choàng màu trắng bạc, hình cao lớn, tóc đen như mực, ngọc quan trắng nhuận, rừng trúc thăm thẳm như thắp sáng lên.
Không cần , Đỗ Kim Hoa cũng đoán phận của đối phương, hổ là nam nhân khiến nữ nhi bà động tâm, chỉ bóng lưng thôi cũng tuấn mỹ vô song.
Đỗ Kim Hoa thấy Vạn công tử về phía Du Uyển, với Du Uyển cái gì mà nó đỏ mặt như , Du Uyển thẹn quá thành giận mà trừng , bả vai động một chút, dường như tiếng.
...
Yến Cửu Triêu nhỏ, Đỗ Kim Hoa dựng lỗ tai lên cũng rõ cái gì.
Đỗ Kim Hoa , Vạn công tử đang đùa giỡn với Du nha đầu, phản ứng của Du nha đầu, lẽ là đầu.
Vạn công tử mới chuyển đến mấy ngày mà hai cấu kết với , xú nha đầu thật hổ.
Du Uyển vội vàng lên núi, chuyện với Yến Cửu Triêu quá lâu, chủ yếu là tên hổ, so đo với chỉ tổ bản tức chết.
Du Uyển quyết đoán thèm để ý tới , ánh mắt thiếu đòn của Yến Cửu Triêu, nàng xách cái sọt lên núi.
Yến Cửu Triêu một mực theo bóng lưng của Du Uyển, thẳng đến lúc nàng khuất bóng ở đường núi mới chịu cất bước về nhà.
Đỗ Kim Hoa rơi trầm tư, dường như Vạn công tử động tâm với Du nha đầu, nếu là thôn cô khác thì bà cảm thấy lo sợ, nhưng là Du Uyển...
Nữ nhi sai, Du Uyển xinh , thậm chí còn hơn nữ nhi của bà ba phần, nếu cùng câu dẫn nam nhân thì phần thắng của nữ nhi bà nhiều.
“Sợ là Vạn công tử thanh danh của nha đầu , nếu nàng đắn, Triệu tú tài từ hôn, chắc chắn sẽ cần nàng ...”
Đỗ Kim Hoa quyết định tìm thời cơ phù hợp, đưa tiếng của Du Uyển đến mặt Vạn đại bá.
Kế hoạch theo kịp sự tình biến hóa, đó xảy một chuyện khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-194.html.]
Quách Tiện Nguyệt hồi nhà đại bá, chậm chạp thấy Đỗ Kim Hoa về, nàng lo lắng sợ xảy chuyện gì thất thường, liền chạy tìm bà, lúc ngang qua cái ao cá bỏ hoang, hầu bao của nàng cẩn thận rớt xuống.
Nàng nhặt thì ướt ống tay áo.
Lúc Đỗ Kim Hoa ngang qua ao cá, trùng hợp trông thấy nữ nhi xổm bên mép ao vặn nước trong ống tay áo .
Linh quang trong đầu chợt lóe, Đỗ Kim Hoa tìm cách, cũng là thời cơ nhất.
Cáo trạng là cách nhất, vạn nhất thôn đều cho nha đầu , Vạn công tử cũng tin thì ?
nếu như... hai tiếp xúc da thịt, lúc đó Vạn công tử từ chối cũng .
“Nguyệt nhi!” Đỗ Kim Hoa híp mắt tới.
“Nương, tay áo của con ướt.” Quách Tiện Nguyệt ủy khuất dậy.
“Vừa vặn!” Đỗ Kim Hoa kéo tay nữ nhi, thẳng nha Du Uyển.
Quách Tiện Nguyệt hiểu nương đang cái gì, phương hướng mắt, cau mày : “Nương, nhầm , về phía đông chứ!”
“Không sai , chính là bên !” Đỗ Kim Hoa lôi kéo nữ nhi thẳng một đường đến nhà Du Uyển.
Khương thị với Tiểu Thiết Đản vẫn còn đang ngáy o o, cửa đóng chặt nhưng cửa khóa.
“Nương, gì ?”
“Mau !”
Đỗ Kim Hoa mang nữ nhi nhà bếp, gọi nhỏ với Khương thị: “Khương , Nguyệt nhi ướt y phục, mượn một kiện quần áo của A Uyển cho con bé đổi nha.”
Bà chào hỏi , còn là chuyện của Khương thị.
“ con chỉ ướt một đoạn tay áo, cần y phục của biểu tỷ .” Quách Tiện Nguyệt dám y phục của Du Uyển quá nghèo nàn, nàng thích.
Đỗ Kim Hoa trừng nàng một cái, kéo phòng Du Uyển, mở tủ quần áo, tùy ý chọn một kiện áo bông giặt đến ố vàng.
“Thật .” Quách Tiện Nguyệt nhíu mày.
Đỗ Kim Hoa nhiều bắt nữ nhi đổi y phục.