Kỹ thuật nấu nướng của Du Phong cha truyền , cũng nấu dáng , Du Tùng thì giống ca của thể nấu nướng, cũng giống Du Uyển thể xử lý thịt và trang trí món ăn, sự tồn tại của chỗ để dùng, phái trông nom Tiểu Thiết Đản nửa điểm cũng sai, nhưng một đại nam nhân, thể một tiểu tử xem thường?
Du Tùng c.h.ế.t sống cũng hé miệng, Tiểu Thiết Đản thập bát võ nghệ gì cũng dùng tới, chỉ kém chút là ôm đùi gọi cha, Du Tùng quấn đến hết cách, bỗng thông minh : “Để tam thẩm dẫn ngươi a.”
Tam thẩm là trong thành, thành hẳn sẽ vấn đề gì.
“A tỷ, thể nương mà theo ?” Tiểu Thiết Đản yếu ớt hỏi.
Du Uyển về phía Khương thị.
Khương thị ôn nhu : “A Uyển nương ?”
Du Uyển đến thôn Liên Hoa lâu như , bao giờ thấy nương khỏi thôn, địa phương xa nhất nương từng đặt chân tới là cửa thôn, ngày binh thường thì chỉ qua giữa nhà và nhà đại bá, lâu lâu cũng qua nhà Trương thẩm nhưng cũng nhiều.
Bình tĩnh xem xét , Du Uyển thật hy vọng nương thể ngoài giải sầu một chút.
“Ân.” Du Uyển gật đầu.
Khương thị cưng chiều một tiếng: “Tốt.”
Du Tùng như trút gánh nặng, cuối cùng cũng quẳng cục nợ !
Du Uyển nháy nháy mắt với : “Nhị ca, ngày mai nương và Tiểu Thiết Đản của đều giao cho !”
Du Tùng: “...”
Du Tùng: “?!”
“Cái, cái gì a?” Du Tùng hỗn độn trong gió...
...
Nhan phủ.
Nhan Như Ngọc mang theo ba tiểu bánh bao về phủ, sắc mặt bốn ai cũng dễ .
Ba ném bánh bao nhân thịt heo tức giận ủy khuất, đường cũng thèm để ý Nhan Như Ngọc.
Bất quá chỉ là đồ của lạ, ném thì ném thôi, mấy tên dám bày sắc mặt với nàng, Nhan Như Ngọc ngày càng giận, nếu Lâm mụ mụ ở bên cạnh ngăn cản, nàng quả thực động tay với tụi nó.
“Hài tử thể chiều, đánh hai ba bữa liền đàng hoàng.” Nha thầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-234.html.]
Lâm mụ mụ trừng nàng một cái, nha gọi là Lệ Chi, là quản sự của phủ giới thiệu, là họ hàng xa, nhưng theo Lâm mụ mụ thấy nàng chỉ là kiến thức hạn hẹp, giáo dục, thực sự thích hợp hạ nhân bên cạnh tiểu thư.
Có mấy lời tiểu thư thể , một việc tiểu thư thể , bởi vì tiểu thư là nương của mấy tiểu công tử, nhưng hạ nhân là hạ nhân, tuyệt đối nửa phần kính trọng với chủ tử.
Xe ngựa đến Nhan phủ.
Lâm mụ mụ cùng với Nhan Như Ngọc và Lệ Chi xuống xe ngựa, Nhan Như Ngọc với ba tên gia hỏa xe: “Xuống xe!”
Ba nắm c.h.ặ.t t.a.y nhỏ, bất động.
“Không xuống?” Ngữ khí của Nhan Như Ngọc lạnh vài phần.
Ba xuống.
Nhan Như Ngọc lạnh lùng : “Các ngươi càng ngày càng quy củ, nhớ những gì dạy đúng ? Tốt, các ngươi kỹ cho , hoặc là hiện tại xuống, ngoan ngoãn về phòng ăn cơm, hoặc là...”
“Tiểu thư.” Lâm mụ mụ cắt đứt lời của Nhan Như Ngọc, đây là Hứa Châu, nhiều như , chuyện phạt hài tử nếu truyền đến tai Vương phi hoặc Yến thiếu chủ, cũng thể dăm ba câu là xong chuyện.
Nhan Như Ngọc hít sâu một , nhéo nhéo ngón tay: “Mang về viện.”
Hộ vệ tiến lên ôm xuống xe, ba quyền đ.ấ.m cước đá.
Nhan Như Ngọc tức nhịn nổi, lên xe ngựa bắt lấy một đứa, thô lỗ túm ngoài.
Lão tam túm đau.
“Ngọc nhi! Tất cả các ngươi lui xuống!” Nhan phu nhân lúc kịp thời đuổi tới, cho đám lui xuống, ôm lão tam Nhan Như Ngọc túm đau qua, quát lớn, “Con cái gì hả?”
Thôn cô đó khiến nàng tức giận, ba tiểu tử cũng khiến nàng tức giận, lúc nương cũng khiến nàng tức giận, Nhan Như Ngọc phẫn nộ, lạnh lùng bỏ mấy tiểu tử , phất tay áo phủ.
“Đứa nhỏ , nhiều năm như , tính tình một chút cũng đổi. Đã nương , còn thể tùy hứng như ?” Nhan phu nhân lẩm bẩm, vuốt vuốt cánh tay của lão tam, “Tốt , tức giận, đêm nay ở chỗ của ngoại tổ mẫu nha, ngoại tổ mẫu chuẩn đồ ăn ngon cho các con đó.”
Nhan phu nhân dắt ba tiểu bánh bao trong phủ.
Trùng hợp lúc , một chiếc xe ngựa dừng đối diện với cổng Nhan phủ, ba tiểu bánh bao nghiêng đầu qua thì thấy một phu nhân trẻ tuổi xuống xe ngựa, đó, nàng ôm nhi tử ba tuổi của xuống xe ngựa.
Trên mặt nàng là sự yêu thương với nhi tử của .
Ba tiểu bánh bao cô đơn cúi thấp đầu.
Vì chỉ nương của họ, là thích họ?