Hai con mắt Du Phong đều trừng lên.
Này cái gì cùng cái gì?
Lý Chính quát to: “Làm ? Ngươi còn trừng ? Chẳng lẽ sai? Chẳng vì chuyện mà ngươi đánh Triệu thị ?”
Du Phong, Du Phong quả thật ... nước mắt a.
Ngay khi Lý Chính nhận định Du Phong là hung thủ, đánh nổ đom đóm Triệu thị bỗng nhiên run lẩy bẩy giơ tay lên, chỉ Khương thị cạnh Du Phóng.
Khương thị nàng một bước, miệng nhỏ bĩu một cái: “Nàng nhốt , còn đánh !”
Đám đều sửng sốt, Triệu thị mà dám với Khương thị?
Tuy là thông gia, nhưng con Triệu thị đều rõ rành rành, đây chính là coi ai gì, ngay cả mặt mũi của Lý Chính cũng cho.
Đám ai hoài nghi vì Khương thị tìm tới cửa Triệu gia, Triệu Bảo Muội bắt nạt Tiểu Thiết Đản là chuyện , bọn họ cũng giống Trương thẩm, đều cho rằng Khương thị tìm tới cửa là đòi một lời giải thích.
Nếu Du Phong tay vì cứu Khương thị, thế thì cũng .
Chỉ là.... đánh ác.
“Nàng còn mắng A Uyển đáng chết, A Uyển là nha đầu nông thôn quê mùa, xứng với con trai của nàng...” Khương thị ủy khuất liên tiếp.
Độc phụ ! A Uyển vì con trai của bà mà mỗi ngày sớm về tối, hết trồng trọt chẻ củi, công việc cực nhọc của cánh con trai cũng giành , nhờ A Uyển, con trai của bà tiền thư viện học ? Có tiền thi tú tài ?
Bà còn dám ghét bỏ A Uyển, còn trù cho A Uyển c.h.ế.t ?!
Lại , A Uyển là nha đầu quê mùa, cô nương trong thôn ai mà giống ?
Trong nhà Lý Chính còn ba nhi nữ đây.
Đám Triệu thị, cảm thấy bà thật là đáng đánh.
Lý Chính đến mặt Triệu thị, nghiêm túc bà mà : “Ta hỏi ngươi, ngươi nguyền rủa A Uyển c.h.ế.t ?”
Bà nguyền rủa, nhưng là...
“Có ngươi cố tình nhốt Khương thị?”
Chốt cửa đúng là bà gài, nhưng là...
“Có bà đánh c.h.ế.t Khương thị?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-29.html.]
Xem lão nương đánh c.h.ế.t ngươi , câu là Triệu Bảo Muội , nhưng là...
Triệu thị tức vội, càng run kịch liệt.
“Nương! Người cái gì?” Triệu Bảo Muội phát hiện môi của bà đang động đậy, vội vàng đem lỗ tai đưa tới, “Khương... Khương thị?”
Du Uyển ánh mắt khẽ động, đối với Khương thị : “Nương, Triệu bá mẫu gọi .”
Khương thị ồ một tiếng, ôm n.g.ự.c suy yếu qua.
Triệu Bảo Muội chịu nhường chỗ, Du Uyển một tay tóm lấy nàng lên.
Khương thị Triệu thị thì thầm.
Triệu thị đương nhiên gọi nàng, đều do nha đầu A Uyển tận dụng thời cơ, Triệu thị dùng hết sức bình sinh, từ trong hàm răng phun hai chữ: “Tiện...tiện nhân!”
“A.” Khương thị lên, vô tội về phía Lý Chính, “Triệu tỷ tỷ , tỷ sai , nguyện ý đem heo bồi thường cho chúng .”
Triệu thị thổ huyết, xỉu ngay tại chỗ.
Cuối cùng chuyện kết thúc khi Triệu gia lấy một con heo bồi tội.
Không nào cảm thấy Khương thị , ngược tán dương nàng là khoan dung rộng lượng, ác độc như Triệu thị mà nàng tha thứ liền tha thứ, cho nên Khương thị vẫn là quá thiện lương, nếu đổi là bọn họ, là cho mấy cái bạt tai, nàng thế nhưng ngay cả sợi tóc của Triệu thị cũng động tới.
Du Phong mặt heo Triệu thị, nhịn run lên...
Khương thị xoát hảo cảm của , ai cũng đau lòng an ủi nàng, trong ánh của , nàng mang theo nữ nhi cùng con heo nặng ba trăm cân vui vẻ về nhà.
Du Uyển đưa cho Trương thẩm hai cân thịt nạc cùng thịt ba chỉ.
Trương thẩm dở dở .
Đứa nhỏ thật là, nàng cũng nhiều chuyện như !
Tiểu Thiết Đản cùng Triệu Bảo Muội đấu trí đấu dũng cũng mệt mỏi, ngủ một giấc thẳng đến hoàng hôn, mở mắt liền thấy tiếng heo kêu.
Đầu tiên là chớp con mắt, a một tiếng, đó nhanh chóng mang đôi giày mới mà Du Uyển mua cho, cộc cộc cộc chạy hậu viện, kết quả liền thấy a tỷ, nương cùng một con heo ở !
“Nương, nương! Nương tỉnh !”
“A tỷ! Nhà chúng heo !”
Tiểu Thiết Đản vung vẩy cánh tay nhỏ, chạy xung quanh cái chuồng heo, thanh âm của cho cả nhà náo nhiệt hẳn lên, hưng phấn là do nhà heo, là do nương tỉnh, một nhà ba cuối cùng cũng đoàn tụ.