Nương Tử Là Thần Y - Chương 66

Cập nhật lúc: 2025-04-03 04:36:33
Lượt xem: 70

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nàng rõ chân tướng, nhưng nàng ?

Đại bá : “Chúng trộm đồ, chúng đầu tiên đến Bạch gia, hạ lễ của mấy để ở chúng , chúng cũng tùy tiện rời khỏi phòng bếp.”

“Một nhà bọn họ đều ở trong phòng bếp đồ ăn, thể chứng, họ hề khỏi đó.” Lão đầu bếp Bạch gia lên tiếng.

Đầu bếp Bạch Ngọc lâu cũng dậy: “ , chúng đều thể chứng, bọn họ rời .”

Gia đinh xùy : “Có đúng ? Nhà xí cũng ?”

Tên chút cưỡng từ đoạt lý.

Du Tùng chỉ mũi : “Vậy ngươi dựa thời gian nhà xí trộm nhiều đồ như xem?”

“Ngươi còn dám phách lối?” Gia đinh ỷ Bạch phu nhân chỗ dựa, tất nhiên để một tên đầu bếp ở nông thôn mắt, nâng tay lên đ.ấ.m mặt Du Tùng.

Hắn thế nhưng là luyện võ, một quyền nếu rơi , Du Tùng hẳn sẽ đổ máu.

Nói thì chậm nhưng xảy nhanh, một bàn tay trắng nõn giữ tay , xoay , một cú ném qua vai thật , hung hăng ném xuống đất.

Sau đó Du Uyển nhấc chân ngọc lên, đạp lên n.g.ự.c !

...

Du Uyển: Nam nhân của tặng đồ cũng dám đoạt? Chán sống?

 Gia đinh biểu lộ vô cùng thống khổ, giẫm đến sít , thể động đậy dù chỉ một chút.

Một màn mắt khiến chỉ mà há mồm.

Ai cũng ngờ tên gia đinh một lời hợp liền động thủ, cũng ngờ thể đắc thủ.

Ánh mắt đều hẹn mà rơi Du Uyển.

Bọn họ cũng đồng tình với gia đinh của Bạch phủ, bọn họ tin Du gia trong sạch, chỉ là nha đầu thủ cũng quá nhanh, bọn họ... bọn họ thấy rõ động tác của nàng, tên gia đinh nàng giẫm mặt đất, gào lên như heo thịt...

“Khá lắm nha đầu quê mùa ! Dám ở Bạch phủ xằng bậy!” Bạch phu nhân kiềm mà quát lớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-66.html.]

Đại bá cùng Du Phong sắc mặt trầm xuống.

“Còn cút ngay cho !” Bạch phu nhân phất tay áo quát chói tai.

Bạch phu nhân mặc dù xuất cao, nhưng cũng là chủ mẫu đường đường chính chính của Bạch gia, Du Uyển lúc xuất xuất , chỉ là một tiểu thôn cô chỗ dựa, nàng mới thèm để mắt.

Dám coi thường ư? Nàng cũng tin, Bạch phủ nhiều hộ vệ như , còn bắt một tiểu nha đầu ?

“Các thất thần cái gì? Còn mau kêu hộ vệ tới!” Bạch phu nhân lạnh giọng phân phó nha bên cạnh.

Nha lúc mới lấy tinh thần, hoảng sợ Du Uyển một chút, đôi mắt lạnh lùng khiến nha run lên: “Phu... phu nhân... ngài xem ...”

Bạch phu nhân kiên nhẫn : “Kêu ngươi thì ! Nói nhảm cái gì!”

Nha dám trái, liền chạy nhanh tìm hộ vệ.

Hộ vệ tới nhanh.

Tên gia đinh giẫm mặt đất hôn mê bất tỉnh, là do Du Uyển giẫm dọa.

“Phu nhân.” Hộ vệ hướng Bạch phu nhân thi lễ một cái.

Bạch phu nhân đắc ý, chỉ hướng Du Uyển : “Mấy các ngươi bắt nàng cho !”

Người đầu đội hộ vệ Du Uyển một cái, khó xử : “Phu nhân, bọn họ là do tiểu thư mời đến, nếu tùy tiện bắt họ lẽ , thể hỏi phu nhân là vị cô nương phạm điều gì?”

Hộ vệ còn thể coi là công chính liêm minh, ba nam nhân Du gia nhẹ nhàng thở .

Bạch phu nhân cao hứng nổi, mà Bạch Đường mời đến phủ là bọn họ dám bắt, trong lòng bọn họ còn vị chủ mẫu ?

“Ý ngươi là... bản phu nhân sai khiến các ngươi?” Bạch phu nhân âm dương quái khí hỏi.

Người đầu vẫn ôn tồn : “Tiểu nhân ý , tiểu nhân...”

“Được.” Bạch phu nhân tỏ vẻ rộng lượng mà ngắt lời , “Ta là các ngươi việc chức trách, cũng ngại cho các ngươi , nàng trộm hạ lễ của Bạch phủ, còn đả thương gia đinh của chúng , các ngươi xem... Có nên bắt ?”

“Cái ...” Người đầu thoáng qua gia đinh bất tỉnh mặt đất, chỗ hạ lễ chất đống như núi , trong lúc nhất thời do dự.

Bạch phu nhân nhịn nữa : “Tặc tới nhà mà các ngươi còn giúp bắt trộm, Bạch gia nuôi các ngươi lợi ích gì?”

Loading...