Nương Tử Là Thần Y - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-04-05 04:14:07
Lượt xem: 80

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đại phu... đại...” Nam nhân mặc áo vải còn hỏi thêm, thì đằng tiến lên một bước, lấy tay đẩy qua một bên.

Du Phong nhíu mày , đại phu gì thế ? Quá qua loa!

Du Uyển chuyện, ngay cả lông mày cũng nhíu một cái, dường như đối với loại sự tình quá quen thuộc.

Đại phu khám bệnh hiệu suất cao, bao lâu là đến phiên hai bọn họ.

“Các ngươi ai là cần xem bệnh?” Đại phu đang vùi đầu một phương thuốc cho bệnh, cũng ngẩng đầu lên mà hỏi.

Du Uyển : “Không là chúng , mà là đại bá của , hai năm ông té gãy chân, nhưng do chữa trị kịp thời nên đến nay vẫn cách nào bình thường, Quảng Nhân Đường đây trị liệu cho nào bệnh giống ?”

Đại phu rốt cuộc cũng về phía bọn họ, ánh mắt hai một vòng, cuối cùng dừng Du Uyển: “Đã hai năm ?”

Du Uyển gật đầu.

“Không thể trị.” Đại phu tiếp tục cúi đầu phương thuốc.

Ra khỏi Quảng Nhân Đường, sắc mặt Du Phong khó coi.

Du Uyển an ủi: “Đừng nản, ở Kinh thành còn nhiều đại phu mà.”

Du Phong thể nào lạc quan như nàng : “Đại phu trấn đều ...”

Du Uyển cắt ngang lời : “Trên trấn còn bán qua chất vải như của , sơn ngoại hữu sơn, nhân ngoại hữu nhân, đại phu trấn trị hết, chẳng lẽ đại phu ở Kinh thành cũng trị , chúng qua hiệu thuốc khác hỏi, thiên hạ to lớn, sẽ một vị thần y thể trị cho đại bá.”

Du Phong tìm tự tin ở , nhưng đến đôi mắt tràn đầy kiến nghị cùng quật cường, một chữ cũng .

Hai qua các hiệu thuốc khác, cũng nhận câu trả lời y như , lúc đến hiệu thuốc thứ tư thì gặp một vị đại phu từng ở quân y, lão đại phu hai miêu tả xong cũng đưa kết luận ngay mà sờ chòm râu bạc của : “Loại vết thương thì chắc, nhưng từng thấy khác chữa, tiên hai ngươi cứ đưa đến đây cho coi một chút.”

Hai tâm tình thật bước khỏi hiệu thuốc.

Du Phong tất nhiên là cao hứng, hai năm, hỏi qua vô đại phu với lang trung, đây là đầu cảm thấy hy vọng trị chân cho cha.

“Bụng đói quá, đại ca, đồ ăn mà mang theo ?” Du Uyển hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-85.html.]

Du Phong sảng khoái : “Bánh cũng lạnh , đại ca dẫn ngươi ăn ngon.”

Một khắc , hai xuất hiện ở tửu lâu xa xỉ nhất Kinh thành – Vọng Giang lâu... nhưng là ngõ nhỏ bên cạnh.

Du Uyển cái ghế bập bênh, mặt là một cái bàn tróc sơn, còn màu sắc ban đầu, bàn để một cái chén lớn tựa hồ như rửa sạch, trong chén là một phần canh sủi cảo đen xì.

Như mặt chữ bên , sủi cảo, chỉ canh.

Du Phong đưa hai cái bánh nướng lạnh đến cứng ngắc, tách bỏ trong chén nước canh: “Ăn mau , sẽ lạnh mất.”

Du Uyển trợn trắng mắt.

Cách đó một bức tường, Vọng Giang lâu, cũng đang ăn canh sủi cảo.

Chỗ sủi cảo qua là xa xỉ hơn nhiều, đây là dùng xương heo, vây cá, thịt ốc, măng mùa đông cùng với mười loại nấm dại nguyên liệu chính để nấu súp đặc, bên trong là thịt viên vô cùng tinh xảo, sủi cảo tôm, sủi cảo trứng, vì để nguyên liệu nấu ăn trông tươi ngon hơn, bên tô mì còn bỏ một ít rong biển.

Riêng một bát ‘canh sủi cảo’ giá trị trăm lượng bạc.

‘Canh sủi cảo’ giá trời đưa phòng nhỏ chữ ‘Thiên’.

Bên trong Vạn thúc cùng với ba đứa nhỏ đang quanh một cái bàn.

Ba tiểu bánh bao hứng thú bừng bừng, con mắt mở to , cần bao nhiêu hưng phấn, Vạn thúc một bên, ông mang theo hai cái quầng thâm mắt, thần sắc tiều tụy, dường như chỉ trong một đêm mà già mấy chục tuổi.

ông biến thành như , thì bắt đầu kể từ đêm hôm qua.

Yến Cửu Triêu đem ba đứa nhỏ về phủ Thiếu Chủ bao lâu thì tụi nhỏ tỉnh.

Chuyện đầu tiên chúng khi tỉnh là cho cha chúng nó ngâm nước tiểu, đó câu chuyện bắt đầu.

Vạn thúc nghĩ hài tử ngủ cả ngày, ăn gì nguyên một ngày, nhất định là đói bụng, ông vội vàng kêu phòng bếp nấu một bàn đồ ăn ngon, nào mấy tiểu tử chạy ngoài sân, bắt cũng bắt .

Yến Cửu Triêu thật khó khăn đem bắt ghế, mấy tiểu gia hỏa mới lên lầu xuống ruộng bắt đầu nước mắt rưng rưng.

Ba khuôn mặt ủy khuất giống như đúc, bộ dạng như thật khiến tâm của như vò nát.

Bọn họ còn thành tiếng thì nước mắt Vạn thúc rơi.

Loading...