Anh ôm một hồi lâu, như thể cả đời buông , cho đến khi chân Vụ Trà gần như tê rần, giơ tay vỗ vai .
Sở Hà Thiên lưu luyến buông cô , giơ tay nhẹ nhàng sửa tóc cô.
Vụ Trà thở dài, xoa vai rót nước uống.
Ly nước đầy, Vụ Trà cúi đầu nhấp một ngụm.
Sau đó, cô thấy Sở Hà Thiên dùng giọng điệu bình tĩnh với cô: “Trà Trà, hôn em.”
Chiếc cốc trong tay Vụ Trà “loảng xoảng” một tiếng rơi xuống.
Chiếc cốc của Vụ Trà “loảng xoảng” một tiếng rơi xuống đất, nước văng ướt cả chân cô.
Vụ Trà cảm nhận gì, tay vẫn còn giữ nguyên tư thế cầm cốc, cả đầu óc lập tức trống rỗng.
Sở Hà Thiên mới gì thế?
Là cô điếc, là… cô ngớ ngẩn?
Cô còn đang ngây tại chỗ kịp phản ứng, nhưng Ni Ni phản ứng kịch liệt hơn nhiều.
Nó trí thông minh cao, hiểu tiếng , vốn còn đang nhàn nhã tủ xem náo nhiệt, nhưng khi Sở Hà Thiên đột nhiên những lời đó, cả con ưng Ni Ni suýt nữa thì ngã khỏi tủ, thể tin nổi về phía Sở Hà Thiên, những lời vô liêm sỉ như .
Ngươi một gã đàn ông hai mươi mấy tuổi, hổ mà với một cô gái những lời như thế.
Sau khi phản ứng , Ni Ni phẫn nộ tột cùng, trực tiếp từ tủ lao xuống định dạy dỗ gã đàn ông chỉ chữ cái mà còn vô cùng hổ .
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác
Nhân lúc Vụ Trà còn đầu , Sở Hà Thiên để lộ cảm xúc, một tay nắm lấy cánh Ni Ni, ngay đó nhanh chóng mở cửa sổ ném nó ngoài, khi Ni Ni phẫn nộ bay qua định lao , nhẹ nhàng đóng cửa sổ .
Ni Ni đ.â.m sầm cửa sổ.
Sở Hà Thiên sắc mặt đổi đầu, Vụ Trà đang lưng về phía .
Cô gái cả cứng đờ, như thể dọa choáng váng.
Anh nhắm mắt , cảm thấy chút bốc đồng.
Có thể là hôm nay khí quá , cũng thể là đêm nay Vụ Trà quá đáng yêu, những lời chôn giấu sâu trong lòng khi còn kịp phản ứng.
… Hình như, dọa cô .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/o-mat-the-tro-thanh-cam-ly-hinh-nguoi/chuong-184.html.]
Đây là điều thấy nhất.
Mong ban đầu của là cô vui vẻ, chứ để bản gì.
Nếu dọa cô …
Anh hít sâu một , đang định lảng những lời , thì cô gái tinh linh tai nhọn từ từ , đầu cúi, vành tai đỏ ửng.
Những lời Sở Hà Thiên định lập tức nghẹn trong cổ họng.
Chỉ trong khoảnh khắc đó, còn cơ hội câu đó nữa.
Giọng cô gái lí nhí như muỗi kêu, nhỏ giọng : “Ôm, ôm thêm một chút ? Chỉ ôm một chút thôi, hôn môi… nhanh quá.”
Ba chữ cuối cùng nhỏ đến mức gần như thấy.
Sở Hà Thiên chỉ thấy, còn nhịn bật khe khẽ.
Cảm xúc dồn nén đến tận đáy vực trong lòng vì phản ứng của Vụ Trà đột nhiên tan biến như sương mù buổi sáng.
Cô gái của , là phản ứng với , dọa sợ, tức giận, thậm chí còn từ chối .
Anh đưa một yêu cầu quá đáng, cô vốn thể thẳng thắn từ chối, và cho dù cô từ đó ghét , cảm thấy là một kẻ tiểu nhân lợi dụng lúc gặp khó khăn, cũng sẽ chút oán trách nào, bởi vì đây là tự tự chịu.
cô những , thậm chí còn từ chối một cách rõ ràng.
Anh yêu cầu một nụ hôn quá đáng như , cô như mặc cả, hỏi , ôm một chút .
Nếu cả hai đều là thương nhân, cách mặc cả như của cô, sẽ ăn sạch còn xương.
Cô chỉ nuôi dưỡng con mãnh thú trong lòng , còn bùng lên lòng tham của .
Từ mười năm , cảm xúc của đối với thế giới xuống mức thấp nhất, và bây giờ, cô trở thành ham duy nhất của .
Mãnh thú ham sẽ màng đến tất cả.
Cô gái ngây thơ mặt còn nhúc nhích chân, về phía hai bước.
Sở Hà Thiên đột nhiên bước tới ôm chặt lấy cô, lực đạo nhẹ hơn nhiều, nhưng toát lên một vẻ cho phép từ chối.
Cô gái khẽ kêu lên một tiếng.