Chưa đầy hai phút,   tóm tắt  chuyện trong ba ngày, cuối cùng kết luận: “Tóm ,  khi  g.i.ế.c ,   đặt cuốn sổ danh sách đó ở chỗ lính đánh thuê Đuôi Bọ Cạp. Hai bên là kẻ thù  đội trời chung, Đuôi Bọ Cạp  nhân cơ hội  để lật đổ Hoả Ảnh   thì chắc chắn sẽ  bỏ lỡ cơ hội . Những chuyện tiếp theo chúng   cần  xen , tự nhiên sẽ  Đuôi Bọ Cạp xử lý  chúng .”
Vụ Trà  xong, im lặng một lúc.
Sau đó cô khẽ hỏi: “Anh , những  biến dị  Tô Ảnh bán đến nơi khác, liệu  ai còn sống ?”
Trong mắt đám  đó, những  biến dị  thể buôn bán chỉ là vật tiêu hao. Tô Ảnh chơi  ác,  bán những  còn  cho những  khác trong đoàn lính đánh thuê Hoả Ảnh. Đám  cùng hội cùng thuyền với  chỉ  chơi ác hơn, họ thậm chí còn lấy chuyện mỗi tháng ai g.i.ế.c  bao nhiêu  biến dị  khoe khoang,    thể còn ai sống sót.
Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Ting Ting Tang Tang để ủng hộ ad nhé.
Anh  truy tìm  một   đường dây  rằng, những  biến dị  bán  nhiều nhất cũng  sống quá hai ngày trong tay bọn họ.
Nếu , tại  chỉ một thành phố nhỏ Lăng Thành   thể “mất tích” hơn ba mươi  biến dị mỗi năm?
   sườn mặt Vụ Trà,  : “Nói  chừng  khả năng, chuyện  cô  cần lo lắng. Đuôi Bọ Cạp  việc chính phái hơn Hoả Ảnh nhiều, bọn họ  lật đổ Hoả Ảnh  , chắc chắn sẽ công bố chuyện   khắp thiên hạ, dù chỉ vì giữ danh tiếng cũng sẽ cứu những  biến dị may mắn còn sống sót.”
Vụ Trà thở dài: “Đáng tiếc bạn của Ngưng Đóa  c.h.ế.t .”
Sở Hà Thiên “ừm” một tiếng, “Ngày mai  sẽ  với cô .”
Cô thông báo cho Sở Hà Thiên về tin tức của   , Sở Hà Thiên thông báo cho cô về tin tức của  bạn  bắt  của cô, đây là giao dịch giữa hai .
Anh đang tính toán trong lòng,  đột nhiên  Vụ Trà dùng giọng thấp : “Này,   … đừng mạo hiểm như . Dù   thực lực mạnh mẽ, cũng  thể liều lĩnh đến thế, huống chi… chuyện  vốn dĩ cũng  liên quan gì đến .”
Sở Hà Thiên cúi đầu  cô, dừng một lúc, khẽ : “Có liên quan.”
Vụ Trà: “Liên quan như thế nào?”
Sở Hà Thiên: “Chuyện của cô,  liên quan đến .”
Vụ Trà im lặng một lúc lâu   gì.
Cô  dám hỏi tại    liên quan đến .
Cô đưa tay vỗ vỗ má , khẽ lẩm bẩm: “Vậy cũng  bàn bạc với  một chút chứ, chúng  hai … ít nhiều gì cũng coi như là đồng đội cũ ,  xem ,  giúp  giải quyết vấn đề mà còn   với  một tiếng, như   đáng  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/o-mat-the-tro-thanh-cam-ly-hinh-nguoi/chuong-64.html.]
Sở Hà Thiên   gì.
Vụ Trà: “Lần  đừng như .”
Sở Hà Thiên khẽ “ừm” một tiếng.
Hai  cứ như , một   một  , lặng lẽ lắng  tiếng mưa rơi bên ngoài, chậm rãi chờ đến hừng đông.
Một ngày mới  đến.
…
Sở Hà Thiên   thông báo cho Ngưng Đóa về tình hình của bạn cô . Ban ngày, khi rời khỏi chỗ cô,   gõ cửa phòng Ngưng Đóa.
Anh    hai phút   , thần sắc bình tĩnh.
Anh   nửa tiếng, trong phòng Ngưng Đóa truyền  tiếng  thút thít.
Tất cả thành viên đội Hoả Minh đều   hết, chỉ  Vụ Trà tựa  tường lắng  tiếng  như  như  đó, khẽ thở dài.
Cô nghĩ nghĩ, bỏ ống sắt  túi   xuống cửa hàng tạp hóa  lầu mua một lọ kẹo nhỏ.
Kẹo ở tận thế   thủ công từ mía đường,  nhiều tạp chất, độ ngọt cũng  bằng loại kẹo  tận thế, bao bì cũng  đơn giản, nhưng giá cả thì  đắt cắt cổ.
Một hộp thịt hộp bữa trưa  thể mua  ngần  kẹo, cứng nhắc tương đương với tiền thịt hai tháng của cô.
Vụ Trà bỏ kẹo  túi lên lầu, gõ cửa phòng Ngưng Đóa.
Tiếng  bên trong cửa lập tức dừng .
Vụ Trà  đợi cô  , trực tiếp đặt lọ kẹo đó  cửa phòng cô , nhẹ nhàng chạy xuống, gọi Ni Ni  sân huấn luyện.
Sau khi trở về, cô thấy một hộp thịt hộp bữa trưa quen thuộc  cửa nhà .
Cô  chằm chằm hộp đồ hộp  mặt đất, còn tưởng Ngưng Đóa  trả  kẹo cho .