Oan Gia Ngõ Hẹp - Ta Va Vào Đích Trưởng Tử - Chương 119
Cập nhật lúc: 2024-11-11 13:36:35
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật lâu đây thì Tang Yểu phát hiện kiểu như Tạ Uẩn nếu ngươi trong ngoài như một thì cũng đúng là như , nhưng nếu ngươi lời của trong ngoài giống thì giống như cũng đúng như .
Tóm đặc biệt thích tỏ vẻ nghiêm túc những lời đắn.
Tạ Uẩn để ý đến nàng.
Tang Yểu ngẩng đầu và : “Chàng còn hết tức giận ?”
Tạ Uẩn : “Ta tức giận.”
Tang Yểu: “Cái mà là tức giận ?”
Tạ Uẩn ừ một tiếng và đó đúng lý hợp tình : “Tại tức giận?”
Hắn bình tĩnh : “Nàng quá coi trọng Dương Ôn Xuyên, chỉ là một tên biên soạn ở Hàn Lâm Viện mà thôi còn đến mức để ý. Còn về tân khoa Trạng Nguyên thì mấy năm nay bởi vì tình hình hạn hán nên lượng thí sinh giảm, chất lượng so le đồng đều và năm nay bằng năm .”
Liên tiếp một đống và cuối cùng tổng kết : “Chọn tướng quân trong què nên chọn trúng mà thôi.”
Tang Yểu a một tiếng.
Trong bóng đêm nàng thấy rõ sắc mặt của , nhưng nàng nghĩ thầm đen mặt nửa ngày là ? Sau khi lòng thì bắt đầu chịu thừa nhận.
Tuy nhiên miệng của Tạ Uẩn vẫn luôn cứng, Tang Yểu lười giải thích với nên nàng cũng mặc kệ .
Tang Yểu chậm rãi chuyện phiếm với và : “Tạ Uẩn, từng lén những bức tranh bí mật ?”
Bằng tại thể loại truyện phóng đãng lớn gan như chứ? Tuy rằng tỉ mỉ giống như xuân cung đồ nhưng miêu tả ở giai đoạn và phần cuối đều lớn gan.
Tạ Uẩn tại Tang Yểu đột nhiên hỏi cái , đúng sự thật: “Không .”
“Chỉ qua quyển mà nàng mang đến.”
Tang Yểu một chữ cũng tin.
Tạ Uẩn thật sự bao giờ xem qua.
Loại chuyện cần đặc biệt học tập, thấy Tang Yểu thì nghĩ tới tự nhiên.
Thật nghi ngờ là Tang Yểu xem qua ít. Sách, đồng tiền, thứ gì cũng đều nhưng cô nương ngu ngốc cũng học cái gì.
Tang Yểu cũng Tạ Uẩn đang nghi ngờ năng lực học tập của nàng.
Nàng còn dựa trong lòng n.g.ự.c của Tạ Uẩn, yên tĩnh lắng từng tiếng tim đập của nam nhân.
Nàng nghĩ bọn họ cũng quen một thời gian lâu, khi thành thì Tang Yểu loại cảm giác tin tưởng một cách vô điều kiện. Nhìn thấy thì luôn căng thẳng và trái tim đập nhanh.
Sau khi thành tuy rằng còn căng thẳng như nhưng nàng vẫn tới gần .
Cho nên Tang Yểu nghĩ thành với giống như cũng khá .
Chỉ là một điều là dỗ dành nàng.
Ngoài miệng từng qua thích nàng, cái cho Tang Yểu cảm thấy vui.
Tang Yểu nghĩ như nên bắt đầu đưa ý kiến: “Tạ Uẩn, tuy rằng tính tình của và miệng cũng cứng, còn luôn bắt nạt . nếu thể dịu dàng một chút thì sẽ tha thứ cho .”
“Ngoài nếu thích thì cũng cần che giấu.”
“Nếu thì thể chứ?”
Trong bóng đêm, Tạ Uẩn thì im lặng lâu.
Sau đó : “Tang cô nương, xin nàng lấy chứng cứ bắt nạt nàng.”
Tang Yểu càng cảm thấy vui, bây giờ nàng thấy mấy chữ Tang cô nương đột nhiên cảm thấy tự nhiên. Có ai khi thành mà cứ kêu cô nương cô nương ?
Nàng nghĩ như nên cả giọng của nàng đều lắm, nàng giật giật thể và : “Cái còn là chứng cứ ?”
Tạ Uẩn sờ sờ nàng và đó hô hấp ngừng một lúc, đó lời lẽ chính đáng với nàng: “Chuyện tính.”
“Dựa cái gì mà tính chứ, cọ xát đến đau nè!”
Tạ Uẩn nhân cơ hội phủ bàn tay lên xoa nhẹ một chút, nghiêm túc : “Xoa xoa thì .”
Thân thể của Tang Yểu co rụt , nghĩ tới mặt dày vô sỉ như .
Không đợi Tang Yểu mở miệng mắng thì Tạ Uẩn cũng trả lời câu hỏi thứ hai của vị quả táo tự tin , chắc chắn và cũng phủ nhận : “Cho dù thì nàng cũng rõ ?”
Tang Yểu thì hừ một tiếng, đắc ý : “Ta rõ ràng là bởi vì chứng cứ.”
Tạ Uẩn thuận miệng : “Chứng cứ gì?”
Tang Yểu : “Không cho , thì sợ hổ.”
Đời Tạ Uẩn bao giờ cảm nhận cảm giác hổ là cái gì.
Hắn cũng đặt lời chứng cứ của Tang Yểu ở trong lòng, chỉ phối hợp : “Cảm ơn sự chu đáo của nàng.”
Tang Yểu vui vẻ nghĩ, nàng ở một thời điểm thích hợp lấy quyển sách nhỏ để khiến Tạ Uẩn á khẩu nên lời.
Mỗi ngày ở mặt nàng giả bộ tới giả bộ , thật sớm bại lộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/oan-gia-ngo-hep-ta-va-vao-dich-truong-tu/chuong-119.html.]
Nàng nghĩ lúc biểu cảm của Tạ Uẩn sẽ như thế nào?
Không một cái gì cũng thong thả thoải mái như thể bởi vì hổ mà đến mức sống nữa ?
Tuy nhiên cũng hết, thê tử của nên nàng sẽ .
Ngày hôm Tạ Uẩn dậy sớm. Sáng sớm Tang Yểu mơ hồ thấy bên ngoài gõ cửa và lúc đó cũng là lúc Tạ Uẩn dậy ngoài.
Tang Yểu cảm giác gương mặt của hôn một cái, nhưng bởi vì nàng quá buồn ngủ nên mở mắt .
Sáng sớm hôm nay khi Tang Yểu thức dậy thì trong phòng chỉ còn một nàng.
Mấy ngày nay mỗi khi nàng mở mắt thì Tạ Uẩn luôn ở bên cạnh nàng, điều khiến nàng cảm thấy quen.
Suốt một buổi sáng Tạ Uẩn cũng trở về.
Sau khi một dùng xong bữa trưa, Tang Yêu nha Hoài Mộng bên cạnh và nàng : “Tạ Uẩn, trở về ?”
Hoài Mộng : “Vừa công tử mới trở về và đang ở trong thư phòng, công tử giống như đang bàn chuyện với vị đại nhân nào đó.”
Tang Yểu a một tiếng.
Nàng ở trong lòng yên lặng tính thời gian nghỉ thành của Tạ Uẩn còn mấy ngày, những ngày qua trôi qua nhanh và ngoài hôm nay thì còn ba ngày nữa là trở triều đình.
Hôm nay qua hơn phân nửa.
Trước phụ luôn Tạ Uẩn trăm công ngàn việc nên đều vội điên , thì chờ khi thời gian nghỉ thành của kết thúc thì chắc sẽ mỗi ngày đều về nhà ?
Tang Yểu nghĩ thì cảm thấy phiền phức, khi nàng ở trong phòng đợi một lúc thì ngoài và còn thuận tay mang điểm tâm bàn đưa qua cho .
Sau khi khỏi phòng bếp nhỏ, Tang Yểu điểm tâm trong tay nha và đột nhiên : “ , trong phủ một ……”
Nàng cẩn thận nhớ dung mạo của nha và đó nàng : “Một nha 17-18 tuổi, mắt hạnh, cằm một cái nốt ruồi ?”
Hoài Mộng là nha do Thẩm Diệu Nghi đưa cho nàng nên quen thuộc với Tạ gia, nàng thì lập tức :
“Thiếu phu nhân, ngài lẽ là Du Thanh ạ.”
“Nàng là nha mới tới trong phủ tháng , tuy nhiên hôm qua bởi vì phạm sai lầm lớn nên đuổi khỏi phủ.”
Tang Yểu a một tiếng và yên lặng nghĩ thầm chuyện chắc là do Tạ Uẩn ?
Khi Tạ Uẩn đang ngẩn thì cách đó xa đột nhiên truyền đến một tiếng kêu gọi: “Tang cô nương!”
Là Thái Tử Lục Lệ.
Hắn trông gì khác so với lúc , khi Tang Yểu thì đôi mắt cong cong thành hình trăng non và vẫn khí phách của thiếu niên.
Tang Yểu dừng bước chân và : “Điện hạ……”
Nàng còn xong thì Lục Lệ chạy tới nàng mặt và trực tiếp : “Không cần đa lễ.”
Hắn mỉm dịu dàng : “Ai nha, thiếu chút nữa thì quên. Ta chắc là nên kêu ngươi là Tạ phu nhân.”
Hắn : “Tự Bạch đối xử với ngươi như thế nào? Gần đây tỷ tỷ của ngươi vẫn luôn nhắc mãi về ngươi đó.”
Tang Yểu thấy Tang Xu thì lập tức : “Hắn đối . Điện hạ, tỷ tỷ của còn cái gì nữa ?”
Lục Lệ lắc đầu và : “Ngoại trừ quan tâm ngươi thì còn thể cái gì nữa chứ.”
Tang Yểu ừ một tiếng, nàng cảm thấy bản một thời gian gặp Tang Xu.
Trước thành thì còn thể tiến cung, nhưng bây giờ thì còn thuận tiện nữa.
Nàng suy nghĩ một lúc, đột nhiên phát hiện điều đúng.
Tại Lục Lệ chứ?
Nàng từng tỷ tỷ nhắc tới Lục Lệ, nhưng đây thứ hai Lục Lệ nhắc tới tỷ tỷ của nàng.
Lần trong lời giống như còn quen thuộc.
Lục Lệ là con trai của Hoàng hậu, từ nhỏ yêu thương và khi lớn lên sống ở Đông Cung. Mà tỷ tỷ của nàng ở trong hậu cung cũng coi như điệu thấp. Hai bất kỳ liên quan gì với .
Trong đầu của nàng thể nghĩ những chuyện khác nên thử thăm dò : “…… Là tỷ tỷ của chính miệng với điện hạ ?”
Tâm trạng của Lục Lệ trông tệ lắm, gật đầu : “Nương nương Cung Tịch Nguyệt dễ chuyện nha!”
Dừng một chút, Lục Lệ khuôn mặt nhỏ mang theo vẻ khó hiểu và ngưng trọng của Tang Yểu. Ánh mắt của lướt qua phía Tang Yểu và đó cố ý ghé sát nàng và : “Tỷ tỷ của ngươi nàng chuẩn một bất ngờ cho ngươi.”
Hắn một cách chắc chắn: “Yểu Yểu, ngươi nhất định sẽ vui vẻ.”
lúc , Tạ Uẩn ôm lấy bả vai của Tang Yểu và kéo cách giữa nàng và Lục Lệ.
Sắc mặt của Tạ Uẩn và : “Điện hạ, ngài thời gian rảnh rỗi còn bằng đến Khôn Ninh Cung cố gắng giữ đạo hiếu .”
Lục Lệ ha ha hai tiếng và : “Nói đúng, Tự Bạch, đây.”
Tang Yểu còn hiểu rõ, nàng : “…… Có chuyện gì ?”
Tạ Uẩn nắm lấy tay của nàng và thản nhiên : “Không gì, chỉ là Hoàng Hậu bệnh nặng, thời gian còn nhiều.”