Ôn Hương Nhuyễn Ngọc - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-11-17 08:51:30
Lượt xem: 446

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ban đầu Lục lão phu nhân bệnh, bà còn thầm vui mừng. Dù năm xưa bà dùng thủ đoạn để Lục lão gia cưới , nhưng cũng vì mà Lục lão phu nhân thích, những năm qua Lục lão phu nhân luôn ưa bà , Lục lão gia hiếu thảo, bà chỉ dám mắng thầm trong lòng, dám đối đầu với Lục lão phu nhân.

Giờ đây, bà chỉ mong Lục lão phu nhân sớm qua đời, ai ngờ Nguyễn Du xuất hiện, còn chữa khỏi bệnh cho Lục lão phu nhân, còn khả năng cướp hôn sự của đứa chất nữ của bà .

“Nghe mấy tỳ nữ hầu hạ ở Tây phòng , vị hài lòng với cô nương tên Nguyễn Du đó, còn ý định gả nàng cho đại lang, Nhu nhi, con cẩn thận.” Tiểu Phương thị thở dài .

Phương Ánh Nhu nhíu mày, nhưng vẫn giữ bình tĩnh, : “Biểu ca là do một tay cô cô nuôi lớn, thường xuyên ở bên cạnh nhắc nhở, dù cô cô chỉ là kế mẫu, nhưng trong lòng biểu ca luôn tôn trọng như mẫu ruột thịt, ngay cả vị trong Tây phòng cũng thể so sánh. Nếu chỉ là tình cảm một chiều của Tây phòng, cũng đáng ngại, tình cảm giữa con và biểu ca mấy năm nay, lẽ nào thể so với một nữ tử mới quen vài ngày?”

Nói đến đây, Phương Ánh Nhu cảm thấy còn lo lắng nữa. Nàng còn tưởng rằng Lục Hoài Ngọc chính miệng ý với cô nương đó, hóa chỉ là suy nghĩ đơn phương của trong Tây phòng mà thôi, đáng để bận tâm.

Tiểu Phương thị thấy nàng tự tin như , thở dài: “Sợ rằng đại lang cũng để ý đến cô nương đó, con , mấy ngày cô nương đó hàng ngày đến hỏi thăm hỏi bắt mạch cho vị , mỗi ngày đại lang cũng tiễn nàng đến cửa, chuyện đây từng xảy .”

Lục Hoài Ngọc xưa nay vốn thích giao tiếp với khác, huống chi là nữ tử, thể mỗi ngày tự tay tiễn ?

Sắc mặt Phương Ánh Nhu đổi, lòng vốn trấn định cũng dấy lên chút sóng gió, nhưng nàng vẫn hy vọng : “Có thể là do vị đó sai bảo, biểu ca tiện từ chối, thể biểu ca ý với nàng .”

Tiểu Phương thị lắc đầu: “Ta thấy chắc, đại lang đối với cô nương đó, vẻ thật sự ý…”

Phương Ánh Nhu sớm rối loạn tâm tư, những lời chỉ là để an ủi bản mà thôi. Giờ Tiểu Phương thị , nàng thật sự cảm thấy sợ hãi, lo lắng : “Không ! Từ khi mười hai tuổi, cô cô với con về việc sẽ gả cho biểu ca, con sớm xác định là biểu ca, bốn năm qua, con luôn coi biểu ca là phu quân tương lai, biểu ca chỉ thể cưới con, thể ý với nữ tử khác !”

“Con xem con kìa, mới chút chuyện mà hoảng loạn như , nếu cô nương cũng là thủ đoạn, con sẽ mà tranh giành?” Tiểu Phương thị thấy Phương Ánh Nhu chút suy sụp, kéo mặt quở trách: “Con quên dạy con thế nào ? Con và đại lang từ nhỏ lớn lên bên , tình cảm sâu đậm ai thể so sánh, chỉ cần con theo những gì dạy, dù đại lang nảy sinh tình cảm với khác, con cũng thể kéo trái tim trở về.”

Tiểu Phương thị đến cuối cùng, khóe môi nở nụ quyến rũ, , nhưng nếu kỹ, là một dáng vẻ hiền lương thục đứa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/on-huong-nhuyen-ngoc/chuong-79.html.]

Tiểu Phương thị thể khiến một nam nhân vốn giữ lễ nghĩa phá vỡ phép tắc, đầy một năm khi thê tử mất cưới , nuôi dưỡng nhi tử của chính thê còn thiết hơn cả con ruột của , chắc chắn là thủ đoạn.

Sau khi lời Tiểu Phương thị, Phương Ánh Nhu thở phào nhẹ nhõm. , nàng thể rối loạn , tình cảm giữa nàng và biểu ca sâu đậm, dù chen , nàng cũng thể hung hăng đẩy đó ngoài.

Biểu ca của nàng , ai cũng đừng mơ tưởng đụng .

-

Sau khi định tâm trạng với Tiểu Phương thị, Phương Ánh Nhu mới đến viện của Lục Hoài Ngọc tìm .

Lục Hoài Ngọc là học vấn, khi sách chữ đều thích yên tĩnh, nên Tiểu Phương thị đặc biệt xây cho một cái tiểu viện trong rừng trúc phía Lục phủ, chỉ để một ở.

Nơi đây cầu nhỏ, nước chảy róc rách, gió thổi lá trúc xào xạc, ý cảnh.

Tiểu viện bình thường chỉ gã sai vặt chăm sóc Lục Hoài Ngọc, khác phép , chỉ Phương Ánh Nhu. Nàng qua rừng trúc, liền thấy Lục Hoài Ngọc đang ghế đá, cúi đầu thứ gì đó trong tay.

Đợi khi gần, Phương Ánh Nhu mới phát hiện chính là khối ngọc mà nàng xin nhiều , nhưng Lục Hoài Ngọc từ chối khéo. Trong mắt nàng thoáng hiện một cảm xúc rõ ràng, tay ôm hộp gấm siết chặt, những đường gân xanh mu bàn tay trắng trẻo nổi lên.

Mỗi bước mỗi xa

nhanh, nàng lộ vẻ tươi , từ từ đến lưng Lục Hoài Ngọc, đưa tay che mắt , giọng điệu đáng yêu : “Nhanh đoán xem là ai nào~”

Lục Hoài Ngọc vốn đang nghĩ về Nguyễn Du, dù Nguyễn Du rời , nhưng hình ảnh nàng tươi vẫn lặp lặp trong đầu, thể quên . Hắn chắc chắn, thật sự mắc chứng tương tư.

Bỗng nhiên một bàn tay ấm áp nhẹ nhàng che mắt, thấy giọng dịu dàng của Phương Ánh Nhu, mỉm , lắc đầu : “Chưa đến âm thanh của , mùi hương cũng nhận , ? Biểu , đừng nghịch ngợm nữa, mau xuống để cho kỹ nào.”

Loading...