Ông Xã! Bọn Họ Bắt Nạt Em - Chương 129
Cập nhật lúc: 2025-04-08 13:26:59
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mười phút , Lâm Trăn gọi điện thoại cho Kỷ Khanh Khanh, hỏi cô hôm nay thời gian , thể tới thử vai lúc ba giờ chiều.
Kỷ Khanh Khanh vui vẻ đồng ý.
Thay quần áo, trang điểm xong xuôi, lên xe tới đoàn phim.
Thể loại của bộ phim là hiện đại, tình yêu, đúng hơn là về câu chuyện tình cảm của hai chị em. Thời lượng lên hình của hai chị em đều ngang , liên quan, thể là bộ phim thuần hai nữ chính. Nơi phim cũng đơn giản, cần tới thành phố điện ảnh, cũng cần tới nơi phong cảnh đẽ gì cả. Bộ phim cũng mời những ngôi đang nổi, thù lao của mỗi diễn viên cũng cao lắm, phí chế tác cũng thấp hơn bình thường.
mà đạo diễn kinh nghiệm phong phú, đoàn phim cũng gọi là lương tâm nhất. Họ vì theo đuổi fan lưu lượng mà mời những ngôi đang nổi. Ngược , họ tìm kiếm những diễn viên kĩ thuật diễn xuất . Số diễn viên tiếng tăm gì trong giời giải trí trở nên nổi tiếng một đêm cũng ít.
Cho nên, nếu là Lâm Trăn giới thiệu cô với đạo diễn, thì diễn viên tham gia bộ phim nhiều đếm xuể.
Ngồi xe, Kỷ Khanh Khanh sờ mũi , như thế đúng là cô .
Rất nhanh tới đoàn phim, khi xe, Kỷ Khanh Khanh gọi cho Lâm Trăn. Không lâu , của đoàn phim dẫn cô .
Bây giờ đoàn phim vẫn đang trong giai đoạn phỏng vấn vai phụ, đạo diễn ở đây, chăm chú việc. Ngoài phòng thử vai cũng ít đang chờ, Kỷ Khanh Khanh thấy mấy gương mặt trông khá quen, hình như là đây đóng vai phụ trong phim của cô. Nhìn thấy Kỷ Khanh Khanh, bọn họ tới bắt chuyện mà chỉ sôi nổi bàn luận lưng.
“Ồ, là Kỷ Khanh Khanh ? cô sắp kết hôn với Lục Lệ Hành mà? Sao còn tới thử vai thế?”
Cô gái đang là một từng hợp tác với Kỷ Khanh Khanh trong một bộ phim, nhưng bởi vì chỉ đảm nhiệm vai phụ, hơn nữa cảnh với Kỷ Khanh Khanh cũng nhiều lắm, cho nên hai cũng giao lưu nhiều.
“Nhìn dáng vẻ thì đúng là tới thử vai.”
“Cô đoán xem cô tới thử vai cho nhân vật nào?”
“Một trong hai vai nữ chính, chắc là vai em gái nhỉ?”
“Em gái?” Người nọ lắc đầu, đánh giá Kỷ Khanh Khanh, đó lắc đầu: “ cảm thấy cô khả năng .”
“Người là bà Lục tương lai đó, bộ Thiên Ngu đều là công viên giải trí của cô . Một vai nữ chính nho nhỏ như , khả năng?”
“ đây đến thử vai là vai nữ phụ thứ tư, nhưng mà cạnh tranh kịch liệt như thế nào, mấy . Nguyên vai thứ phụ thứ tư của thôi mà cũng sáu cạnh tranh. Huống chi là vai nữ chính. Đối với đạo diễn Nhậm, cho dù bối cảnh lưng như thế nào cũng dùng , chỉ thể dựa kỹ thuật diễn xuất mà thôi. Hơn nữa, một bạn trong đoàn phim, rằng Thẩm Vi Vi tới thử vai. Nghe đạo diễn Nhậm khá hài lòng với biểu hiện của cô , lúc đó cũng chọn nữ chính .”
“Cô là, đạo diễn Nhận khá lòng với Thẩm Vi Vi? Vậy thì Kỷ Khanh Khanh là…”
“Cướp vai diễn!”
“ cũng cảm thấy là cướp vai diễn.”
“ mà cướp nhỉ?”
“Đạo diễn Nhậm là coi trọng diễn xuất, khá là bắt bẻ. Nếu như biểu hiện của Thẩm Vi Vi khiến ông lòng, như thể rằng ông lòng với diễn xuất của Thẩm Vi Vi. Còn kỹ thuật diễn xuất của Kỷ Khanh Khanh như thế nào, là cô từng thấy qua. Không quên lời thì cũng là diễn.”
Mấy đang ít suất diễn, khi xong thì đóng máy, chỉ thấy biểu hiện lúc Kỷ Khanh Khanh mới đoàn phim.
Lâm Trăn khỏi phòng, ngó khắp nơi, cuối cùng ánh mắt cũng tìm Kỷ Khanh Khanh. Cô mỉm , tới gần cô.
Cô vỗ vai Kỷ Khanh Khanh: “Tới hả?”
“Thật ngại quá, chị Lâm Trăn, em tới muộn.”
“Không , đạo diễn Nhậm đang ở bên trong, để chị đưa em .”
Vì thế, mặt , Kỷ Khanh Khanh Lâm Trăn đưa phòng thử vai.
Trong phòng đại diễn cùng với mấy phó đạo diễn và của đoàn phim. Họ đang phỏng vấn mấy diễn viên đến thử vai. Trong tay của diễn viên ôm một cái gối nhỏ, lúc lúc , vẻ mặt điên cuồng.
Lâm Trăn để Kỷ Khanh Khanh xuống một bên, thấp giọng : “Cô đang diễn vai một mất đứa con.”
Thì là .
Kỷ Khanh Khanh im lặng ba phút. Một đàn ông đầu trọc ở giữa đẩy cặp kính, gật đầu : “Vất vả , khi kết quả, sẽ để nhân viên công tác liên hệ với cô.”
Một lúc lâu , cô gái đang quỳ mặt đất mới thoát khỏi vai diễn, sự giúp đỡ của nhân viên công tác, cô lau nước mắt, khom lưng cúi chào đạo diễn, đó rời cùng nhân viên công tác.
Trước khi nhân viên gọi thử vai tiếp theo trong thì Lâm Trăn nhân cơ hội đưa Kỷ Khanh Khanh đến mặt đạo diễn Nhậm.
“Đạo diễn Nhậm, đây là mà với đây, Kỷ Khanh Khanh.”
Thật đạo diễn Nhậm là nghiêm túc, nhưng do cái đầu trọc lốc ở phía của ông , cho nên khiến cho vẻ nghiêm túc còn pha lẫn thêm chút tấu hài.
“Cô Kỷ, sớm danh.”
Kỷ Khanh Khanh mỉm , bắt tay chào hỏi.
Lại thêm một nữa thử vai, đạo diễn Nhậm một tiếng với mấy vị phó đạo diễn, đó đưa Kỷ Khanh Khanh và Lâm Trăn phòng chuyện riêng.
Hiển nhiên là đưa nhiệm vụ phỏng vấn vai phụ cho mấy phó đạo diễn.
Trong phòng, đạo diễn Nhậm cũng lòng vòng quanh co mà thẳng vấn đề
“Cô Kr, là như thế , đây và Lâm Trăn hợp tác vài , cô cũng là bạn bè lâu năm của . Cô đề cử cô với , cùng từ chỗ đạo diễn Chu mà kỹ thuật diễn của cô tệ lắm, nhưng mà cô cũng đấy, con từ đến nay đều việc công xử theo việc công. Người đoàn phim, cứ cho là Lâm Trăn, thì vẫn diễn thử một đoạn cho xem.”
Thử vai, chỉ là kiểm tra diễn xuất của một diễn viên mà còn là khả năng kịch. Không giống như khi xong hậu kỳ phối âm, thử vai chính là bài kiểm tra thật sự để đánh giá thực lực.
Kỷ Khanh Khanh : “Chắc chắn .”
Đạo diễn Nhậm đưa một phần kịch bản cho Kỷ Khanh Khanh, : “Vậy thì cô diễn đoạn .”
Kỷ Khanh Khanh nhận thì thấy, đây là một đôi tình nhân đang trong thời gian yêu đương cuồng nhiệt. Trong một cãi , cô bạn gái một mua say.
Kỷ Khanh Khanh ngẩn .
TBC
Tình huống cô quen đấy!
“Cô xem qua hai phút, bình rượu chính là dụng cụ.” Đạo diễn Nhậm chỉ bình rượu bàn.
Kỷ Khanh Khanh gật đầu, bắt đầu nhập tâm kịch bản.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-bon-ho-bat-nat-em/chuong-129.html.]
Thật cũng chẳng lời kịch gì, chủ yếu là biểu đạt tâm trạng của nữ chính.
Kỷ Khanh Khanh học diễn xuất nghiêm túc, nên lúc diễn khó nhập vai. nghiêm túc nhớ tâm trạng hai ngày khi cô mua say. Hít một thật sâu, cô mở nắp bình, ngửa đầu uống một ngụm lớn.
Một miệng rượu lớn, khiến cho miệng cô căng lên, ánh mắt thất thần lờ đờ, đờ đẫn về phía , vẻ mặt cảm xúc.
Nửa giây , tựa như khôi phục tinh thần, cô chậm rãi nuốt rượu trong miệng xuống, tựa như đôi mắt cay cay, thoáng rời tầm mắt, nhẹ nhàng chớp chớp, đó vươn tay xoa xoa.
Dụi mắt trái, mắt thoáng qua điện thoại bàn, cô run rẩy, như là chút ấm ức và tủi .
Đột nhiên, cô nâng bình rượu lên, uống thêm một ngụm lớn, nuốt xuống từng ngụm từng ngụm, cho tới khi bỏ , đôi mắt cô phiếm hồng.
Dường như thể nhịn nữa, cô bỗng cầm lấy chiếc điện thoại động tĩnh gì cả đêm.
Cả một đêm một cuộc gọi một tin nhắn nào, màn hình vẫn tối đen như cũ, cuối cùng cô cũng nhịn nữa, hai tay che mắt, nước mắt tràn khóe mi.
Im lặng rơi lệ.
Cô cắn chặt môi, để phát âm thanh nào, bờ vai run rẩy, bàn tay đang nắm lấy điện thoại dùng sức. Cuối cùng, cô hít sâu một , một tay lau nước mắt, một tay ấn xuống nút home.
Không sáng.
Kỷ Khanh Khanh ngẩn , ấn xuống mấy nữa, màn hình vẫn tối đen như cũ.
Không còn pin, tự động tắt máy.
Đột nhiên, Kỷ Khanh Khanh dậy, cô lâu, động tác quá nhanh, hai chân tê dại, chút quen, khuỵu xuống một chút. Kỷ Khanh Khanh đau đớn xoa chân , đó vội vàng tìm sạc pin ở khắp nơi. vì quá vội vàng và lo lắng mà mấy cắm điện đều .
Sạc điện.
Cô nóng lòng chờ đợi điện thoại khởi động.
Năm giây, mười giây, hai mươi giây, một phút.
Cuối cùng máy cũng khởi động.
Tín hiệu khôi phục, trong nháy mắt, vô tin nhắn và cuộc gọi nhỡ thông báo lên màn hình.
Kỷ Khanh Khanh , cẩn thận ôm điện thoại ngực, đôi mắt như ngập tràn vì .
Nước mắt rơi lã chã.
“Cắt…”
Tiếng vỗ tay vang lên.
Đạo diễn Nhậm hề che giấu sự tán thưởng của dành cho Kỷ Khanh Khanh. Mười phút biểu diễn của cô, mặc dù chẳng lấy một lời thoại nào cả, nhưng cho dù là phiền lòng uống rượu say và tâm trạng đổi thất thường, là vẻ hoảng loạn khi phát hiện điện thoại còn điện cùng với cảm xúc tương phản khi nhận tin nhắn của yêu đều vô cùng tự nhiên. Diễn xuất chân thật như , lẽ vẫn kém một diễn viên gạo cội, nhưng Kỷ Khanh Khanh còn trẻ, thể thấy cô tiềm năng.
“Không tồi, diễn xuất khá!”
Kỷ Khanh Khanh nhận lấy giấy lau nước mắt, thì khiêm tốn : “Đạo diễn Nhậm quá khen .”
Lâm Trăn che giấu sự kiêu ngạo nơi đáy mắt: “Đạo diễn Nhậm thấy thế nào? mà, tồi, đúng ?”
“Trước đây chuyện với đạo diễn Chu, cũng hiểu đôi chút về diễn xuất của cô Kỷ. Mắt thấy là thật, đúng là cô Kỷ và lời đồn cũng quá giống .”
“Đạo diễn Nhậm, lời đồn mà thôi, sẽ thật sự tin chứ?”
Đạo diễn Nhậm lớn hai tiếng: “Lời đồn đều thể tin!”
“Vậy thì Khanh Khanh…”
Đạo diễn Nhậm gật đầu: “Chỉ cần cô Kỷ đồng ý, sẽ lập tức chuẩn hợp đồng.”
Lúc Lâm Trăn mới mỉm , thoáng qua Kỷ Khanh Khanh.
Kỷ Khanh Khanh ngầm hiểu, cũng mỉm .
Mấy đang trò chuyện vui vẻ thì cửa phòng gõ, một nhân viên công tác đẩy cửa , với đạo diễn Nhậm:
“Đạo diễn Nhậm, cô Thẩm Vi Vi tới .”
Đạo diễn Nhậm ngẩn , khi suy nghĩ một lát thì hổ về phía Kỷ Khanh Khanh:
“Cô xem trí nhớ của , đây Lâm Trăn vẫn luôn đề cử cô, nhưng cảm thấy diễn xuất của Thẩm Vi Vi cũng tồi, hình tượng cũng phù hợp với nhân vật. Cho nên hẹn cô hôm nay tới đây thi thử vòng hai…”
“Bây giờ cần thi vòng hai.” Lâm Trăn .
Đạo diễn Nhậm gật đầu: “ là cần.” Sau đó ông ngẩng đầu với nhân viên công tác: “Cậu bảo lão Trần với cô Thẩm, vai chọn .”
Nhân viên công tác gật đầu, : “ , bây giờ sẽ với phó đạo diễn.”
Cửa đóng , Kỷ Khanh Khanh : “Thật việc cũng rách , khi xem xong kịch bản, tham gia bộ phim của . mà đoàn phim khai máy tháng bảy, hôn lễ của cũng tổ chức tháng bảy. Việc kết hôn bận rộn, cho nên vẫn luôn từ chối.”
“ cũng Lâm Trăn nhắc đến chuyện , chúc mừng cô nhé.”
“Cảm ơn , đến lúc đó, nếu thời gian, thì nhất định tới tham gia hôn lên của và Lệ Hành đó.”
“Nếu vinh hạnh , chắc chắn sẽ tới!”
Mấy chuyện vài câu.
Cửa phòng mở một nữa.
Lần tới là nhân viên công tác của đoàn phim, mà là Thẩm Vi Vi.
Nhân viên công tác phía Thẩm Vi Vi, vẻ mặt khó xử.
“Đạo diễn Nhậm, hôm tới thử vai, lúc biểu hiện của tồi, phù hợp với nhân vật , còn để hôm nay tới để thi vòng hai, nhưng tại bây giờ …”
Thẩm Vi Vi đột nhiên im bặt, bởi vì cô thấy Kỷ Khanh Khanh.