Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 107: Thân phận sắp lộ rồi sao?

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:39:55
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Sơ Nguyện như trời trồng khi tiếng gọi " ơi" vang lên.

Sắc mặt cô đổi rõ rệt.

Bạc Yến Châu... đang ngay phía kìa!!!

Cô bé vẫn nhận , tiếp tục dậy và nũng: "Con bế..."

Ngay khi lời dứt, Bạc Yến Châu bước phòng.

Bên cạnh là Tiểu Đường Bảo.

Đường Bảo lấy cốc nước cho Miên Miên ở lớp, đường thì gặp bố.

Biểu cảm của hai cha con lúc đều vô cùng ngạc nhiên, rõ ràng là thấy tiếng gọi "" của Miên Miên.

Bạc Yến Châu nhíu mày hỏi: "Cháu gọi cô là gì?"

Miên Miên khi thấy liền ngây , khuôn mặt đầy vẻ hoảng hốt.

...

...

Trong lòng cô bé cũng hoang mang vô cùng.

Sao chú khốn kiếp ... cũng tới ???

Phải đây???

Cô bé lỡ gọi "" ?

Thân phận sắp lộ ư?

Trong lúc cô bé bối rối, Hứa Sơ Nguyện phản ứng nhanh.

Cô giả vờ bình tĩnh tiến gần, vỗ về Miên Miên: "Miên Miên, nhớ ? Con quên , về ."

Miên Miên lập tức tỉnh táo , giả vờ như nhớ : "Ừ, con quên mất. Lúc khó chịu, con nhớ quá nên tưởng tới ..."

Nói xong, cô bé còn mặt đáng thương khiến ai cũng nghi ngờ.

Hứa Sơ Nguyện gật đầu, nhẹ nhàng đổi chủ đề: "Bụng còn đau ? Hôm nay con ăn gì mà đau bụng ?"

Miên Miên lắc đầu: "Bây giờ đỡ nhiều . Con ăn cơm trưa, trái cây, kẹo, nước ép..."

Cô bé nghiêm túc đếm từng món, giọng ngọng nghịu dễ thương.

Hứa Sơ Nguyện xong buồn bất lực: "Ăn nhiều thế bụng đau !"

Miên Miên híp mắt: "Không thể ăn, đồ ăn hôm nay ngon quá! Nước ép cũng ngon..."

Hứa Sơ Nguyện lắc đầu.

Cô hiểu tính háu ăn của con gái nên chỉ véo nhẹ má cô bé: "Đồ tham ăn, ăn nhiều thế nữa, đau bụng. Nếu nặng hơn, về mắng thì ?"

Miên Miên sai nên gật đầu ngoan ngoãn: "Dạ, con !"

Trong lúc hai chuyện, hai cha con cũng tỉnh táo .

Tiếng gọi "" lúc nãy Hứa Sơ Nguyện khéo léo hóa giải, Đường Bảo nghi ngờ gì.

Bạc Yến Châu nheo mắt, cảm thấy gì đó .

Cách Hứa Sơ Nguyện và cô bé tương tác quá thiết, vượt xa mức độ chăm sóc con của họ hàng.

Hắn định suy nghĩ sâu hơn thì Hứa Sơ Nguyện : "Khó chịu một chút là nhớ bố , buồn quá..."

"Không , con cũng thích Sơ Nguyện!"

Miên Miên vội vàng dỗ dành.

Bạc Yến Châu lập tức cắt ngang suy nghĩ.

Hắn tự nhủ lẽ suy diễn quá.

Trẻ con ốm đau thường nhớ bố là chuyện bình thường.

Gọi nhầm cũng gì khó hiểu.

Hơn nữa, Hứa Sơ Nguyện xử lý tự nhiên, gì đáng ngờ.

Vì thế, truy vấn thêm.

Hứa Sơ Nguyện liếc phản ứng của Bạc Yến Châu.

Thấy biểu cảm thả lỏng, cô thầm thở phào.

Có lẽ... qua mắt ?

Trong lúc cô đang suy nghĩ, Đường Bảo đến bên giường chuyện.

Cậu bé ngoan ngoãn : "Cô ơi, ở lớp cháu sẽ trông chừng Miên Miên, cho bạn ăn nhiều !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-107-than-phan-sap-lo-roi-sao.html.]

Hứa Sơ Nguyện : "Vậy nhờ Đường Bảo nhé, con bé đôi lúc tự chủ , thật là phá quá!"

Đường Bảo mỉm : "Không phiền ạ, cháu lớn hơn nên chăm sóc Miên Miên..."

Miên Miên xong liền thở dài: "Ôi, từ nay kiểm soát đồ ăn vặt, cuộc sống khổ quá~~~"

Hứa Sơ Nguyện bật .

Cô véo mũi cô bé: "Vậy thì chịu khó nhịn , uống thuốc, thậm chí là tiêm đấy!"

Nghe đến "tiêm", Miên Miên lập tức sợ hãi: "Con tiêm , con sợ lắm..."

Vẻ mặt đáng yêu và nhát gan của cô bé khiến nhịn .

Lúc , bác sĩ bước , thông báo: "Hôm nay thể đưa bé Miên Miên về nhà nghỉ ngơi, đợi khi nào khỏe hẳn hãy đến lớp ."

Hứa Sơ Nguyện lịch sự cảm ơn: "Vâng, cảm ơn bác sĩ hôm nay."

Bác sĩ mỉm : "Không gì, đây là trách nhiệm của ."

Sau đó, ông rời .

Hứa Sơ Nguyện định bế Miên Miên nhưng Bạc Yến Châu đột ngột lên tiếng: "Để ."

Không đợi cô phản ứng, bế cô bé lên.

Hứa Sơ Nguyện giật : "Không cần phiền Bạc tổng , để ..."

Bạc Yến Châu né tránh cô, giọng trầm ấm: "Tiện đường đưa các cô về. Cô lấy cặp sách cho bé... Đường Bảo, dẫn đường!"

Đường Bảo ghen tị khi thấy bố bế Miên Miên, ngược còn vui vì nắm tay Hứa Sơ Nguyện.

Cậu bé nắm tay cô: "Cô ơi, cháu dẫn cô đến lớp nhé!"

Hứa Sơ Nguyện đành đồng ý.

Trên đường , Miên Miên tay Bạc Yến Châu.

Lần đầu bế, cô bé cảm thấy thú vị.

Chú bế chắc chắn, hề xóc.

Thật an !

Hứa Sơ Nguyện suy nghĩ của con gái.

Sau khi lấy cặp sách, cô định về.

Đường Bảo ngập ngừng hỏi: "Cô ơi, tối nay cháu thể đến nhà cô thăm Miên Miên và Tiểu Miên Hoa ?"

Hứa Sơ Nguyện do dự...

Trước đó ở đồn cảnh sát, cô định giữ cách với hai cha con họ.

hôm nay, chăm sóc Miên Miên chu đáo.

Trước lời đề nghị đầy mong đợi , cô nỡ từ chối.

Sau vài giây suy nghĩ, cô trả lời: "Được thôi, tối nay cùng ăn cơm nhé? Cô sẽ nấu những món ngon cho cháu!"

Đường Bảo mắt sáng rỡ: "Wow!!! Lại ăn đồ cô nấu , cháu mong chờ!"

Hứa Sơ Nguyện xoa đầu rời .

Trên đường về, Bạc Yến Châu vẫn bế Miên Miên.

Bụng cô bé đau.

Cô bé rên rỉ khẽ.

Bạc Yến Châu hỏi: "Sao thế? Lại đau ?"

"Ừm!"

Vân Vũ

Miên Miên gật đầu, đôi mắt long lanh đáng thương.

Hứa Sơ Nguyện xót ruột: "Xoa bụng con, uống t.h.u.ố.c , chỉ thể chờ từ từ đỡ thôi!"

Cô đưa tay định xoa cho con.

Không ngờ Bạc Yến Châu cũng đồng thời đưa tay.

Trong chớp mắt, hai bàn tay chạm .

Hắn nắm lấy tay cô, cảm nhận làn da mềm mại khiến lòng bồi hồi.

Bạc Yến Châu chợt nhớ ngày xưa.

Những ân ái, thường đan tay tay cô.

Còn Hứa Sơ Nguyện thì thích hôn lên nốt ruồi đen mu bàn tay ...

 

Loading...