Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 132: Đánh đau chính mình chưa?

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:40:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Lăng Vy sắc mặt biến đổi, vội vàng giải thích: " ... chỉ nhất thời tức giận nên mới lỡ lời..."

Tiểu Đường Bảo kiêng nể gì, trực tiếp vạch trần cô bằng giọng ngây thơ nhưng đầy châm biếm: "Cô lớn , lúc chuyện chẳng lẽ suy nghĩ gì ? Một câu sai, liền coi như chuyện từng xảy ?"

Hứa Lăng Vy chất vấn như nhưng thể thốt nên lời.

Tiểu Đường Bảo vốn ghét cô , thấy cô còn giả vờ đáng thương, liền sang hỏi nhân viên bên cạnh: "Các cô chú ở đây, chắc chuyện gì xảy đúng ? Hay là các cô chú , kẻo lát nữa bảo chúng cháu công bằng!"

Tiểu thiếu gia lên tiếng, nhân viên dám chậm trễ, lập tức thuật sự việc xảy .

Bạc Yến Châu vốn chút nghi ngờ, khi xong, sắc mặt càng thêm lạnh lẽo, trong mắt chút nhiệt độ. Anh lạnh lùng Hứa Lăng Vy, : "Mấy ngày ở buổi đấu giá, lời đủ rõ ràng ? Cô dám mượn danh Bạc gia để oai bên ngoài? Ai cho cô dũng khí ?"

Điều sợ hãi nhất cuối cùng cũng xảy . Sắc mặt Hứa Lăng Vy lập tức tái nhợt.

Mấy cùng cô cũng ngơ ngác.

...

...

Đây là tình huống gì ?

Chẳng Bạc tổng là hôn phu của Hứa Lăng Vy ???

Tại bảo vệ cô , ngược ... còn trách mắng cô ?

Hơn nữa, lời của ... ý gì ?

Mấy lập tức Hứa Lăng Vy đầy nghi hoặc. Có khẽ hỏi: "Lăng Vy, chuyện ?"

Hứa Lăng Vy họ hỏi đến mức sắc mặt càng thêm khó coi, tâm trí rối bời, xoay xở thế nào với lời dối của .

Bạc Yến Châu kiên nhẫn cạn kiệt, lập tức lệnh: "Mời họ ngoài, từ nay về , nơi cấm cổ bước chân !"

Nhân viên con mắt, lệnh Bạc Yến Châu liền tiến lên: "Cô Hứa, mời ạ."

Hứa Lăng Vy mặt trắng bệch, chân như dính chặt xuống đất, thậm chí dám Bạc Yến Châu bất kỳ ai. Bạn bè cùng cô cũng thấy vô cùng hổ, vội vàng kéo cô : "Chúng thôi..."

Không cũng sẽ đuổi.

Hứa Lăng Vy dám gây rối, chỉ theo họ rời .

Sau khi họ , trường đua ngựa trở yên tĩnh.

Bạc Yến Châu Hứa Sơ Nguyện, hỏi: "Không chuyện gì mà động tay động chân gì?"

Hứa Sơ Nguyện sững , đó sắc mặt tối sầm. Cô nghĩ định bênh vực Hứa Lăng Vy. Vừa mặt , giờ đuổi mới tính sổ với ?

Sắc mặt cô đổi, liền thấy Bạc Yến Châu bước tới, nắm lấy tay cô, bàn tay to lớn chai sạn của nhẹ nhàng xoa xoa.

"Đánh mà tay cũng sưng lên thế , em thấy đau ???"

Hứa Sơ Nguyện ngạc nhiên, trong lòng chút bất ngờ: "Anh chuyện ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-132-danh-dau-chinh-minh-chua.html.]

Bạc Yến Châu nhíu mày, hỏi : "Không thì là gì?"

Hứa Sơ Nguyện nhịn hỏi: "Em đ.á.n.h cô như , ?"

Người phụ nữ ... hiểu lầm gì chăng?

Bạc Yến Châu nhíu mày : "Liên quan gì đến ?"

Hứa Sơ Nguyện sững sờ. Thì định bênh vực Hứa Lăng Vy. Tâm trạng cô chợt phức tạp, gì.

Tiểu Đường Bảo và Miên Miên lúc cũng bước tới. Hai đứa trẻ lo lắng hỏi: "Tay dì thế còn cưỡi ngựa ?"

Miên Miên hỏi: "Có đá lạnh ? Lấy đá chườm một chút ?"

Bạc Yến Châu gật đầu, lập tức sai nhân viên: "Đi lấy túi chườm đá."

Nhân viên nhanh chóng , đưa túi chườm cho Hứa Sơ Nguyện. Lúc đ.á.n.h Hứa Lăng Vy, cô cảm thấy gì, giờ mới thấy cả bàn tay rát bỏng. Khi đặt túi chườm lên, cô đau đến mức co rúm .

Vân Vũ

Bạc Yến Châu thấy , trong mắt lóe lên một tia tức giận. Anh bực bội : "Giờ mới đau?"

Hứa Sơ Nguyện bĩu môi, trả lời. Bạc Yến Châu cũng thêm gì.

Miên Miên lúc dắt chú ngựa nhỏ của tới, vui vẻ : "Sơ Nguyện, ngựa chú tặng con dễ thương ?"

Hứa Sơ Nguyện ngẩng lên . Chú ngựa nhỏ của Miên Miên lông trắng muốt, đôi mắt to sáng ngời, thiện, tới dụi đầu cô. Cô : " là dễ thương!"

Miên Miên kiêu hãnh ngẩng cằm: " ? Ngựa Mặc Vụ của Tiểu Đường Bảo cũng trai lắm!"

Hứa Sơ Nguyện sang chú ngựa đen bên cạnh, lớn hơn một chút nhưng oai phong, đen nhánh, khí thế hùng dũng. Cô tiếc lời khen: " là ngầu, thần thái giống Tiểu Đường Bảo quá!"

Tiểu Đường Bảo mỉm , vui mừng khôn xiết.

Sau khi ngắm hai chú ngựa nhỏ, Hứa Sơ Nguyện mới sang con ngựa của Bạc Yến Châu. Nó cũng màu đen, cao lớn hơn Tuyết Vũ, trang yên cương tinh xảo, toát lên vẻ quý phái vô song. Cô bật , con ngựa quả nhiên giống chủ nhân, thấy cao quý...

"Em nghỉ một lát, dẫn hai đứa chạy vài vòng."

Bạc Yến Châu yên tâm để hai đứa trẻ tự cưỡi ngựa, nên định tự dẫn chúng , hơn nữa hôm qua hứa với Miên Miên.

"Ừm, ."

Hứa Sơ Nguyện gật đầu, ý kiến, ở bên xem họ phi ngựa. Trên trường đua vang lên tiếng đùa của lũ trẻ. Cô xa xăm, nhận Tiểu Đường Bảo thực sự vui vẻ hơn . Cô tin rằng chẳng bao lâu nữa, bé sẽ hồi phục!

Nửa tiếng , Bạc Yến Châu dẫn hai đứa trẻ trở về khi phi ngựa thỏa thích. Hai đứa trẻ vẫn thỏa mãn, nên để nhân viên dẫn chúng tiếp. Sau đó, bước đến mặt Hứa Sơ Nguyện, hỏi khẽ: "Còn đau ?"

Hứa Sơ Nguyện cử động cổ tay. Tay cô hết tê, chỉ còn chút đau nhẹ, nhưng đáng kể. Cô : "Ổn ."

Bạc Yến Châu "ừ" một tiếng, cúi nắm tay cô: "Vậy thì thôi, đến lượt em !"

Hứa Sơ Nguyện kịp phản ứng, kéo đến mặt Tuyết Vũ. Tiếp đó, eo cô ôm chặt, dễ dàng bế cô lên ngựa. Anh tự leo lên, một tay nắm dây cương, một tay ôm eo cô, cùng cô chung một yên ngựa...

 

Loading...