Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 23: Hắn sẽ không nhận ra mình chứ?

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:36:32
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiểu cô nương trong lòng vô cùng kinh ngạc, đồng thời cũng chút do dự.

Đối với từng bắt nạt , cô bé nên tránh xa mới .

Vân Vũ

chú mèo vẫn còn trong nhà, thêm đó, vị tiểu ca ca xinh cũng bụng...

Cô bé nên bước nhà của vị "ác thúc thúc" .

lúc cô bé đang phân vân, Tiểu Đường Bảo chủ động giơ tay thiện, : "Tiểu , thôi, dắt em!"

Nói xong, bé liền kéo theo tiểu cô nương kịp phản ứng nhà.

Bạc Yến Châu cũng vệ sĩ đỡ nhà nghỉ ngơi.

Miên Miên thấy , đành tạm chấp nhận.

Thôi nghĩ nhiều nữa, dù cô bé cũng đây, thì tiên hãy tìm chú mèo !

Chẳng mấy chốc, cô bé tập trung tâm trí chú mèo.

...

...

Hai đứa trẻ bắt đầu lục khắp sân vườn tìm mèo.

Đường Bảo tò mò hỏi cô em gái nhỏ: "Em tự nuôi chú mèo ?"

Miên Miên lắc đầu, với Tiểu Đường Bảo: "Không , nó là mèo hoang, màu trắng sữa, dễ thương, nhỏ xíu . Sáng nay em thấy nó , còn mua thức ăn cho nó nữa, nhưng nó ăn một nửa thì giật chạy mất, nên em mới tìm đến đây."

Đường Bảo gật đầu: "Thì ."

Hai đứa trẻ trò chuyện chăm chú tìm kiếm.

tìm khắp nơi mà vẫn chẳng thấy bóng dáng chú mèo .

Miên Miên lo lắng : "Chú mèo nhỏ trốn ở nhỉ? Sao tìm mãi thấy."

Đường Bảo thấy giọng điệu buồn bã của cô bé, liền an ủi: "Có lẽ nó chạy ngoài , chúng nhất định sẽ tìm thấy nó thôi."

Miên Miên nghĩ cũng lý: "Chú mèo nhỏ quá nhát gan, lẽ chỗ cũ ăn thức ăn ."

Nghĩ , cô bé liền với Tiểu Đường Bảo: "Nếu thì em về nhé..."

Đường Bảo gật đầu, định "", thì chợt thấy Kỳ Ngôn xuất hiện.

Kỳ Ngôn với hai đứa nhỏ: "Không cần tìm nữa, chú mèo nhỏ đang ở trong nhà!"

Miên Miên , mắt lập tức sáng lên, vội vàng chạy nhà.

Tiểu Đường Bảo thấy cũng nhanh chóng đuổi theo.

Vào đến trong, Miên Miên phát hiện chú mèo nhỏ đang bên cạnh đàn ông từng là chồng cũ của .

"Thật sự ở đây!"

Tiểu cô nương vô cùng vui mừng, hối hả chạy đến định bế chú mèo.

vì chạy quá nhanh, cô bé vấp chân bàn .

"Ái chà—"

Tiểu cô nương hoảng hốt kêu lên, suýt nữa thì ngã.

Bạc Yến Châu tuy thấy, nhưng thấy động tĩnh, lập tức đưa tay đỡ.

Không ngờ, đỡ chính xác...

Tiểu đoàn tử mềm mại, nhỏ nhắn, cảm giác ôm lòng giống hệt như khi ôm Đường Bảo, còn thoang thoảng mùi sữa thơm.

Không hiểu , khi ôm cô bé lòng, Bạc Yến Châu một cảm giác thuộc khó tả.

"Có ngã ?"

Giọng của hiếm khi dịu dàng như lúc , hỏi cô bé.

Miên Miên vỗ nhẹ ngực, lắc đầu : "Không... , cảm ơn chú..."

Nếu vị thúc thúc , chắc chắn cô bé đau .

Bạc Yến Châu xoa đầu cô bé, : "Không cần cảm ơn, chậm thôi, chú mèo chạy ."

Sau đó, đỡ cô bé vững, chờ cô tìm mèo chơi.

Miên Miên động đậy.

Cô bé nghiêng đầu , hỏi: "Thúc thúc, chú thấy ? Sao đỡ cháu?"

Giọng ngây thơ đầy vẻ tò mò của trẻ con.

Bạc Yến Châu mỉm đáp: "Chú thấy tiếng em sắp ngã, nhưng thể đỡ em cũng là may mắn."

Miên Miên chợt hiểu .

Thì là nhờ may mắn!

... vị "ác thúc thúc" cũng chút giỏi đấy!

Hơn nữa, khi đỡ, cô bé cảm thấy an , khác với cảm giác khi ở bên .

Sau khi hiểu rõ tình hình, Miên Miên gì thêm, đến bên cạnh bế chú mèo trắng mà tìm kiếm bấy lâu, : "Tiểu Miên Hoa, cuối cùng cũng tìm em !"

Đường Bảo thấy cô bé gọi tên chú mèo, liền tò mò hỏi: "Em nó là mèo hoang ? Sao tên?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-23-han-se-khong-nhan-ra-minh-chu.html.]

Miên Miên đáp: "Em đặt đó, nó trắng như bông, mềm mại, giống như bông gòn , với tên em là Miên Miên, nên em gọi nó là Tiểu Miên Hoa!"

Đường Bảo gật đầu hiểu : "Thì !"

"Ừ!"

Miên Miên gật đầu, : "Đã tìm Tiểu Miên Hoa , em về nhé, cảm ơn giúp em tìm mèo!"

Nói xong, tiểu cô nương ý định ở , định rời ngay.

Đường Bảo thấy , vội hỏi: "Em ở ? Lần ... nếu mèo chạy mất, em thể đến tìm , sẽ giúp em tìm!"

Thực , chơi với cô em gái , nhưng ngại .

Cậu chị em, bình thường cũng bạn nào, hiếm hoi gặp một cô bé mà ghét, còn xinh đáng yêu như .

Miên Miên đảo mắt một vòng, lảng: "Vậy thì... ."

Dù vị tiểu ca ca , xinh trai, nhưng cô bé ý định cho nhà .

Ai mà đàn ông từng bắt nạt cô chứ, họ sẽ ít qua ...

Chẳng mấy chốc, Miên Miên ôm chú mèo rời .

Đường Bảo theo bóng lưng cô bé, trong lòng tiếc nuối.

"Hừm."

Bạc Yến Châu thấy tiếng thở dài của con trai, liền hỏi: "Sao ? Thích cô bé đó ?"

Hắn cảm thấy lạ.

Trước giờ, con trai từng thiết với đứa trẻ nào, huống chi là chủ động như hôm nay.

Kỳ Ngôn cũng : "Cô bé đó xinh thật đấy, nhan sắc thua kém gì tiểu thiếu gia nhà !"

Rồi Kỳ Ngôn Đường Bảo, đùa: "Tiểu thiếu gia cũng nghĩ ?"

Đường Bảo lắc đầu phủ nhận: "Không , cháu chỉ là... cảm thấy cô bé đó thuộc, hiểu bảo vệ cô ."

Rồi Kỳ Ngôn với ánh mắt khó hiểu: "Chú Kỳ Ngôn, cháu năm nay mới năm tuổi thôi, chú nghĩ gì ?"

Kỳ Ngôn : "Ừ, là chú thất ngôn ..."

Bạc Yến Châu ngăn cản, còn : "Nếu thích thì kết bạn , cùng sống trong khu biệt thự , sẽ gặp thôi."

"Vâng."

Đường Bảo gật đầu...

Sau sự việc nhỏ , hai cha con cũng an định tại đây.

Trong biệt thự vệ sĩ, quản gia và giúp việc.

Đến chiều, gần đến giờ hẹn với thần y, Bạc Yến Châu chuẩn ngoài.

Đường Bảo chuyện, cũng đòi theo.

"Cháu lo lắng cho mắt của ba, ba bây giờ thấy, cháu cùng ba để xem tình hình!"

Giọng điệu của bé vô cùng kiên quyết.

Con trai lo lắng cho như , Bạc Yến Châu thể từ chối, đành đưa bé cùng : "Vậy thì thôi."

Hắn bảo Kỳ Ngôn lái xe đến viện nghiên cứu.

Hứa Sơ Nguyện việc đến hơn bốn giờ chiều mới thu dọn đồ đạc, ngoài hẹn.

Khoảng nửa tiếng , cô gặp Bạc Yến Châu tại viện nghiên cứu.

Người đàn ông tuy thấy, nhưng khí chất quý tộc và lạnh lùng vẫn hề giảm sút.

Điều duy nhất đổi lẽ là gương mặt, bớt chút lạnh lùng, thêm chút ôn hòa...

Ôn hòa?

Loại khí chất xuất hiện ?

Hứa Sơ Nguyện nghi ngờ trong lòng, thì ngay lập tức thấy tiểu đoàn tử bên cạnh .

Cô giật .

Tiểu Đường Bảo!

Cậu bé ở đây!!!

Hứa Sơ Nguyện đồng tử run lên, tiểu gia hỏa ... sẽ nhận chứ?

Cô vô thức kéo khẩu trang lên cao hơn...

Lúc , Kỳ Ngôn cũng phát hiện cô đến, liền với Bạc Yến Châu: "Gia gia, thần y Mandy đến."

Bạc Yến Châu , đầu về phía cửa, giọng điệu lạnh nhạt : "Cô đến muộn hai phút..."

Vừa mở miệng phá hỏng chút ôn hòa mới xuất hiện.

Hứa Sơ Nguyện: "..."

Cô cảm thấy nãy chắc là điên mới nghĩ đàn ông trở nên ôn hòa!

Cô cũng lười nhảm, thẳng thắn : "Tổng giám đốc Bạc quý trọng thời gian như , chúng bắt đầu luôn, cởi đồ !"

 

Loading...