Ông Xã Mới Cưới Vô Sinh, Sao Tôi Lại Có Bầu? - Chương 26: Chưa Đến Mức Đói Khát Đến Thế

Cập nhật lúc: 2025-11-06 16:36:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kỳ Ngôn bên ngoài canh thời gian đủ, liền dẫn Tiểu Đường Bảo bước , hy vọng thể giúp đỡ gì đó.

Kết quả, chứng kiến một cảnh tượng kích thích thị giác.

Lần nữa, choáng váng.

Hai ... tại ôm ấp nữa???

Không đang chữa bệnh ?

Sao nhịn mà lăn lên giường thế ?

Tiểu thiếu gia vẫn còn ở đây nữa...

C.h.ế.t tiệt, tiểu thiếu gia!

Kỳ Ngôn vốn đang lòng vòng tò mò, nhưng ngay lập tức tỉnh táo , vội vàng bịt mắt Tiểu Đường Bảo, bế thốc nhanh chóng rút lui.

"Chúng sẽ !"

...

...

Vừa xong, Kỳ Ngôn còn kịp đóng cửa , tất cả động tác diễn một mạch...

Hứa Sơ Nguyện đầu óc trống rỗng, dần dần lấy tinh thần, cả như cái lò xo bật dậy khỏi Bạc Yến Châu.

C.h.ế.t tiệt, chiếm tiện nghi của cô!

Hứa Sơ Nguyện tức giận mắng: "Bạc Yến Châu, bệnh ? Anh cố ý đấy ?"

Bạc Yến Châu giọng điệu bình thản trả lời: " bệnh, cô chữa xong, nhanh quên thế? ... bác sĩ Mandy, lẽ cô nên cho một lời giải thích chứ? Nhân lúc thấy, mấy chiếm tiện nghi của ?"

Đồ vô liêm sỉ, tên khốn !

Hứa Sơ Nguyện giọng lạnh như băng: " chiếm tiện nghi của ? Đừng đùa! đến mức đói khát như thế! Rõ ràng là kéo ngã xuống, cố ý đúng ? Rõ ràng là đang trả thù!"

Bạc Yến Châu giọng điệu châm biếm: "'Trả thù'? Cô dùng từ đấy, là cô thừa nhận cố ý hành hạ ?"

"..."

Hứa Sơ Nguyện ngờ gài bẫy , nhất thời lúng túng.

Bạc Yến Châu thong thả mặc áo, cài cúc, giọng lạnh lùng mang theo chút cảnh cáo: "Lần tính toán, nhưng hy vọng, cô Mandy sẽ tuân thủ y đức, đừng những việc nên với bệnh nhân của ."

Hứa Sơ Nguyện tức đến phát điên.

Tên khốn , mù mà vẫn khó đối phó thế!

Cô nhất định , cô chứ?!

Hứa Sơ Nguyện thầm lạnh nhạo, hai tay giận dữ vung vẩy mặt Bạc Yến Châu, như đang đ.ấ.m từ xa.

Không ngờ, Bạc Yến Châu đột nhiên dừng động tác, về phía cô, giọng âm lãnh: "Tay nữa ?"

Hứa Sơ Nguyện: "..."

Mắt thật sự thấy ???

Hay là con mắt thứ ba ???

Trong lúc cô đang c.h.ử.i thầm, Bạc Yến Châu tự mặc xong áo, lớn tiếng gọi ngoài: "Kỳ Ngôn!"

" đây!"

Kỳ Ngôn bên ngoài lập tức đáp , nhưng dám tùy tiện mở cửa , càng dám dẫn theo tiểu thiếu gia.

Sợ để đứa trẻ thấy cảnh nên ...

Ôi, gia gia của chú ý chút nhỉ?

Đây thứ hai chứng kiến ...

Đang lúc Kỳ Ngôn thầm tò mò, thấy giọng gia gia: "Vẫn ?"

"Vào đây!"

Kỳ Ngôn lập tức đáp, mới mở cửa.

Hai trong phòng trở bình thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-26-chua-den-muc-doi-khat-den-the.html.]

Hứa Sơ Nguyện như quên sự bối rối , nghiêm túc gọi Kỳ Ngôn: "Trợ lý Kỳ, đây."

Cô đưa cho những vị t.h.u.ố.c chuẩn sẵn, dặn dò: "Về nhà cho những vị t.h.u.ố.c nước, ngâm mười lăm phút, đây là t.h.u.ố.c hoạt huyết tan ứ. Ngoài , còn t.h.u.ố.c , uống bữa ăn, ngày ba , quên."

Kỳ Ngôn chăm chú ghi nhớ lời dặn, gật đầu: "Vâng thần y, nhớ !"

Hứa Sơ Nguyện đưa xong đồ, tự cũng thu dọn xong, chuẩn rời . Trước khi , cô để một câu: "Ngày mai, vẫn là giờ chữa trị ..."

Nói xong liền định , ngờ Tiểu Đường Bảo kéo áo.

Tiểu Đường Bảo giọng ngọng ngào : "Cô ơi, đợi chút..."

Hứa Sơ Nguyện cúi bé, hỏi: "Sao thế?"

Tiểu Đường Bảo đôi mắt sáng long lanh: "Cô xinh , vất vả , bây giờ đến giờ ăn tối, chúng cùng ăn nhé, coi như cảm ơn cô chữa trị cho bố..."

Hứa Sơ Nguyện cách xưng hô của bé, sững sờ, đó ngạc nhiên: "Cháu... nhận ?"

Đường Bảo mỉm , gật đầu: "Ừm, thấy cô đầu tiên là cháu nhận !"

Hứa Sơ Nguyện vô cùng bất ngờ.

Rõ ràng cô cải trang kỹ như , giọng cũng đổi, bé vẫn tinh mắt thế...

, xoa đầu bé: "Mắt cháu thật đấy."

Bạc Yến Châu phía nheo mắt hỏi: "Hai từng gặp ?"

Tất nhiên là gặp , còn cùng ăn cơm nữa!

Hứa Sơ Nguyện bĩu môi, trả lời.

Tiểu Đường Bảo thì nhiệt tình với bố: "Gặp ạ! Hôm đó ở bệnh viện, con với bố là tìm một vị thần y giỏi, chính là cô xinh ! Lúc đó bố tin, ai ngờ bố tìm cũng là cô ..."

Vân Vũ

Giọng cuối cùng rõ ràng mang chút oán giận.

Nếu hôm đó bố tin lời , cô xinh thể chữa trị cho bố sớm hơn một ngày !

Bạc Yến Châu sự oán hận trong lời con trai, cũng bất ngờ.

Không ngờ, cuối cùng là cùng một ...

Tiểu Đường Bảo lúc nhiệt tình, kéo áo cô xinh , tiếp tục hỏi: "Cô ơi, ạ?"

Hứa Sơ Nguyện đương nhiên là đồng ý.

Bởi vì ăn cơm cùng nghĩa là bỏ khẩu trang, Bạc Yến Châu thấy , nhưng Kỳ Ngôn thể thấy mặt cô...

Nếu thấy, phận của cô chẳng bại lộ ?

Đây là điều tuyệt đối !

Hơn nữa, cô còn về nhà với con gái yêu quý.

Hứa Sơ Nguyện nghĩ nhiều, lập tức từ chối: "Xin nhé bé cưng, nhà cô đang đợi cô về ăn cơm, chắc là , để hôm khác nhé."

Nói chuyện với bé, giọng điệu của cô vẫn dịu dàng.

Tiểu Đường Bảo xong, khỏi thất vọng, nhưng cũng ép buộc.

hai nhà bây giờ cũng gần, bé nghĩ, chắc chắn sẽ cơ hội...

, bé ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, để hôm khác nhé, nhất định đấy!"

"Ừ, nhất định."

Hứa Sơ Nguyện xoa đầu bé, nhanh chóng rời .

Khi bóng khuất, bé vẫn còn đó theo...

Kỳ Ngôn thấy bé vẫn đó chằm chằm, khỏi tò mò hỏi: "Tiểu thiếu gia, cháu gọi cô là cô xinh ? Cô lộ mặt, nhưng cháu dường như thích cô ..."

Tiểu Đường Bảo xong, đầu gật đầu: "Cô xinh , cháu gặp cô ở bệnh viện , cô chữa bệnh giỏi, cũng , dịu dàng, cháu thích cô ..."

Còn kế nữa!

câu cùng, .

 

Loading...