Cô bé chạy quá nhanh, cô giáo đuổi theo kịp, đành để Miên Miên và mấy đứa trẻ khác trở lớp học, còn thì tìm hiệu trưởng báo cáo tình hình.
Miên Miên cũng ý kiến gì.
đường về, cô bé gặp Đường Bảo đang vội vã chạy đến.
Đường Bảo thấy Miên Miên liền dừng , lo lắng hỏi: "Miên Miên, em bắt nạt, thật ?"
Miên Miên nghĩ, Lý Mộng Kỳ tuy thành công nhưng cũng ý định bắt nạt , nên gật đầu.
Đường Bảo càng lo hơn, sốt sắng hỏi: "Vậy em thương ?"
Miên Miên lắc đầu, : "Em thương, vì Lý Mộng Kỳ đ.á.n.h em. là cô tay , giờ việc cô giáo , cô liền mất bình tĩnh, lóc bảo sẽ gọi đến."
Biểu cảm của cô bé chút khinh thường, kiểu đ.á.n.h liền gọi phụ , thật là yếu đuối!
Đường Bảo cô bé , thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn còn lo lắng.
Vì của Lý Mộng Kỳ bênh con, mà phận đơn giản.
...
...
Nếu chuyện ầm ĩ lên, em gái chắc chắn sẽ chịu thiệt.
Vân Vũ
Cậu bé liền kể chuyện với Miên Miên, nhưng cô bé sợ.
Cô bé lo chuyện chút nào...
"Cảm ơn , nhưng thôi em nữa, em gọi điện cho ..."
Người gọi , cũng báo với mới .
Đường Bảo , trong lòng lo lắng.
Mẹ của em gái, liệu đối phó ?
Không , gọi bố đến mới , dù chuyện cũng là do mà .
Nghĩ , bé cũng vội gọi điện.
...
Hứa Sơ Nguyện đến công ty từ sớm, bận rộn với việc nghiên cứu thuốc.
Lúc , mặt cô chất đống những cốc thủy tinh, dụng cụ thí nghiệm và nguyên liệu.
Đột nhiên, điện thoại reo.
Cô liếc màn hình, thấy là Miên Miên gọi, lập tức bỏ dở công việc, nhấc máy.
"Con yêu, chuyện gì thế? Không đang học ? Sao gọi ?"
Giọng ngọt ngào của cô bé vang lên: "Mẹ ơi, rảnh ? Đến trường mẫu giáo của con ."
Hứa Sơ Nguyện hỏi: "Sao thế? Con quen ?"
Miên Miên thở dài: "Không , là con xích mích với bạn, bạn bảo sẽ gọi phụ đến."
Hứa Sơ Nguyện giật , lập tức hỏi: "Chuyện gì ?"
Miên Miên là con gái cô nuôi dạy từ nhỏ, cô hiểu rõ tính cách của con hơn ai hết. Con gái cô bao giờ chủ động gây chuyện.
Miên Miên kể ngắn gọn chuyện chặn trong nhà vệ sinh, và nhắc với : "Là bạn tay !"
Hứa Sơ Nguyện nhíu mày.
Theo lời Miên Miên, con gái cô hề sai, đó là tự vệ.
Nếu phụ của đứa trẻ đến trường cố tình gây khó dễ, với tư cách là của Miên Miên, cô thể khoanh tay .
Hứa Sơ Nguyện quyết định, liền an ủi Miên Miên: "Con yêu đừng sợ, đến ngay đây..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ong-xa-moi-cuoi-vo-sinh-sao-toi-lai-co-bau/chuong-40-tim-bo-den-de-bao-ve-em-gai.html.]
Cúp máy, cô áo blouse, lập tức rời viện nghiên cứu...
Ở trường mẫu giáo, của Lý Mộng Kỳ - Chung Linh đến nhanh.
Vừa đến nơi, bà dọng giọng the thé chất vấn: "Đứa nào đ.á.n.h con gái ?"
Người thấy, tiếng .
Giọng vang xa, ai cũng thể thấy.
Lý Mộng Kỳ tiếng , liền chạy từ trong lớp, lập tức mách tội: "Mẹ ơi, là bạn ! Bạn bắt nạt con!"
Chung Linh thấy con gái mắt đỏ hoe, xót xa chịu , liền hỏi: "Nó bắt nạt con thế nào? Sao mắt con đỏ thế?"
Lý Mộng Kỳ : "Bạn đ.á.n.h con!"
Vẻ mặt đầy uất ức, nước mắt lưng tròng.
Cô giáo thấy , vội bước lên giải thích: "Mẹ của Mộng Kỳ, chuyện thực là hiểu lầm..."
Cô giáo nhanh chóng kể đầu đuôi sự việc.
Tưởng rằng của Lý Mộng Kỳ sẽ xuôi chuyện, nào ngờ Chung Linh : "Chuyện con chặn , chúng bàn, nhưng con bé đúng là tay , ?"
Bà khách khí chỉ tay Miên Miên, ánh mắt hung dữ chằm chằm.
Nếu là đứa trẻ bình thường, chắc thét.
Miên Miên sợ chút nào.
Cô bé : "Cháu tay, nhưng cháu đ.á.n.h bạn , chỉ là ngăn bạn kéo cháu thôi."
Chung Linh , lập tức quát: "Đó chính là đánh! Một đứa nhóc như mày, nhỏ tuổi độc ác như , con gái quý giá thế nào ? Tay nó còn vẽ tranh, đ.á.n.h đàn, nếu thương, mày đền nổi ? Mau xin con gái !"
Miên Miên nhíu mày: "Cô ơi, cô thể chuyện công bằng ? Là bạn Mộng Kỳ bắt nạt khác , cô phê bình đành, còn bắt cháu xin ?"
Chung Linh lạnh: "Hả? Giờ mày còn dạy nữa hả? Trẻ con bây giờ thật là vô giáo dục, dám cãi lớn như !"
Đường Bảo bên, thấy khó chịu, ban đầu định đợi bố đến hãy .
Chung Linh , nhịn , nhíu mày lạnh giọng: "Rốt cuộc ai mới là vô giáo dục? Chuyện là do Lý Mộng Kỳ tay , bạn sai , Miên Miên chỉ sự thật thôi, cô là lớn một đứa trẻ như , đó gọi là giáo d.ụ.c ?"
Chung Linh bao giờ chất vấn như thế, suýt nữa nổi giận.
khi thấy là tiểu thiếu gia nhà họ Bạc, biểu cảm của bà đổi tinh vi, giọng điệu cũng khác : "... ý đó, nhưng chuyện , con gây tổn thương gì cho nó, ngược tay con giờ còn đau, rõ ràng là nó đánh, cũng yêu cầu gì quá đáng, chỉ bắt nó xin thôi, gì ?"
Đường Bảo lời bà đ.á.n.h lừa.
Cậu rõ ràng: "Nếu , cô bảo Lý Mộng Kỳ xin Miên Miên , bạn cũng tay mà, chẳng gì quá đáng ?"
Chung Linh chặn họng, ngờ tiểu thiếu gia nhà họ Bạc khó đối phó đến .
Quan trọng nhất, bé về phía con nhóc ...
Chung Linh nhíu mày, : "Tiểu thiếu gia, bênh nó? Mộng Kỳ cũng là bạn mà? Nó gì cũng nghĩ đến , về phía một đứa mới chuyển đến?"
Đường Bảo đáp: " chỉ đúng sự thật."
Chung Linh chặn họng, trong lòng cũng nổi giận.
bà dám gì Đường Bảo.
Chỉ nghĩ rằng, chuyện cũng liên quan đến tiểu thiếu gia nhà họ Bạc, xử lý con nhóc thế nào cũng , cần gì để ý bé?
Dù cũng đắc tội với nhà họ Bạc.
Nghĩ , Chung Linh yên tâm, : "Tiểu thiếu gia, còn nhỏ, phân biệt đúng sai, trách, nhưng... con nhóc đ.á.n.h , trả giá, vì ..."
Ánh mắt bà hung dữ Miên Miên: "Mày xin ? Nếu , thì rời khỏi trường , đừng học nữa! Không thì đ.á.n.h ai nữa, ai chịu trách nhiệm?"
Nói xong, bà sang cô giáo, gây áp lực: "Cô giáo Trần, đúng ?"